Chương 2

Ngày đầu tiên đi làm
Đức đến sớm hơn tận mười lăm phút. Cậu đứng trước gương trong nhà vệ sinh tầng trệt, thở ra một hơi dài. Áo sơ mi trắng được là phẳng, tóc chải gọn gàng, mắt mở to nhìn chính mình
Tâm Đức
Tâm Đức
Bình tĩnh, Đức à. Đừng lóng ngóng //thì thầm//
Cậu còn nhớ rõ buổi gặp mặt hôm qua. Sếp – tức là Dân – lạnh đến mức có thể làm đông đá cả căn phòng. Nhưng ánh mắt anh ấy…có gì đó rất khó diễn tả. Không hẳn là lạnh nhạt, cũng không hẳn là bực bội. Mà giống như…đang dò xét một thứ gì đó rất xa xôi
Và đặc biệt là câu hỏi kia...: "Cậu từng ở khách sạn XX chưa?"
Chuyện gì đó không bình thường. Nhưng Đức không dám hỏi
___________________________
8:00 sáng
Cửa phòng giám đốc mở ra
Tâm Đức
Tâm Đức
Em chào giám đốc
Đức cúi đầu lễ phép, tay ôm tập tài liệu sáng nay Trân đưa. Dân đang ngồi đọc văn bản, khẽ ngẩng đầu nhìn cậu một chút, rồi chỉ tay về phía bàn nhỏ gần cửa sổ
Hạo Dân
Hạo Dân
Ngồi đó
Hạo Dân
Hạo Dân
Hôm nay bắt đầu với việc đọc toàn bộ quy trình làm việc nội bộ
Hạo Dân
Hạo Dân
Báo cáo lúc 11 giờ
Tâm Đức
Tâm Đức
Dạ
Không khí trong phòng yên tĩnh lạ thường. Chỉ có tiếng gõ bàn phím và tiếng lật giấy thi thoảng vang lên. Đức chăm chú đọc tài liệu, cố tỏ ra chuyên nghiệp. Nhưng đôi lúc, cậu không thể không liếc sang người đàn ông đang ngồi phía đối diện
Anh ấy…thật sự đẹp trai. Nhưng không phải kiểu hào nhoáng lòe loẹt. Mà là một loại thu hút lạ — lạnh lùng, sâu lắng, hơi nguy hiểm. Chết tiệt, sao cảm giác cứ như...mình từng nhìn thấy anh ấy trong tình cảnh rất thân mật?
Đức lắc đầu. Cậu trách bản thân hoang tưởng. Nhưng rồi — ánh mắt Dân bỗng dưng liếc sang. Chạm nhau. Chỉ một giây. Nhưng đủ để cả hai người cùng khựng lại
Dân là người rút ánh mắt trước, quay lại màn hình. Nhưng anh cũng tự mắng bản thân. Rõ ràng hôm qua đã cố gắng thuyết phục mình rằng chuyện đêm đó chỉ là tai nạn. Không thể là cậu ta. Không thể đơn giản đến thế
Nhưng mùi hương kia...cái cách cậu ấy mím môi khi tập trung...dáng người nhỏ nhắn như từng cuộn tròn trong lòng anh đêm đó...tất cả cứ như đang châm chọc lý trí anh từng chút một
Hạo Dân
Hạo Dân
Cậu ăn sáng chưa?
Tâm Đức
Tâm Đức
Dạ? //ngẩng lên//
Tâm Đức
Tâm Đức
À...chưa ạ
Tâm Đức
Tâm Đức
Em sợ trễ nên...
Hạo Dân
Hạo Dân
Lần sau nhớ ăn
Hạo Dân
Hạo Dân
Làm việc với tôi mà đầu óc không tỉnh táo là không theo kịp đâu
Tâm Đức
Tâm Đức
Dạ…em biết rồi
Đức hơi khựng lại vì không hiểu giám đốc đang nghiêm túc hay quan tâm
Hạo Dân
Hạo Dân
//đứng dậy//
Hạo Dân
Hạo Dân
Đi theo tôi
Hạo Dân
Hạo Dân
Có cuộc họp nội bộ
Tâm Đức
Tâm Đức
Dạ
Thang máy yên tĩnh. Dân đứng cạnh cậu, tay đút túi quần, mắt nhìn lên dãy số đang chạy. Đức nuốt nước bọt. Cậu rất muốn hỏi: "Sếp… sao hôm qua lại hỏi em về khách sạn XX?" Nhưng không dám
Dân thì lại đang nghĩ: "Nếu cậu ta cũng từng ở đó đêm ấy, thì rốt cuộc…cậu ấy có nhớ gì không?"
Không ai lên tiếng. Đúng lúc thang máy mở ra, Đức vụng về va nhẹ vào tay Dân. Một chạm rất khẽ, nhưng đủ để cả hai người bối rối
Tâm Đức
Tâm Đức
Xin lỗi…em không cố ý
Hạo Dân
Hạo Dân
Không sao
Tim Đức đập nhanh hơn bình thường. Buổi trưa hôm đó, Trân đem cơm lên, nhưng chỉ có một phần cho giám đốc. Đức ngồi sắp xếp tài liệu, bụng kêu nhẹ
Hạo Dân
Hạo Dân
Lần sau đặt thêm một phần
Trân
Trân
Giám đốc muốn dùng chung với thư ký ạ?
Dân không đáp. Chỉ liếc Đức một cái rồi gật đầu. Trân thoáng cười. Còn Đức thì đỏ mặt
Tâm Đức
Tâm Đức
Dạ…không cần đâu
Tâm Đức
Tâm Đức
Em có thể tự…ờ, gọi mì tạm
Hạo Dân
Hạo Dân
Không ăn mì trong văn phòng tôi
Hạo Dân
Hạo Dân
Chị Trân đặt luôn từ ngày mai
Trân
Trân
Rõ ạ
Trân khẽ cười, xoay người đi. Căn phòng lại chỉ còn hai người. Đức ngồi im, không dám nói thêm. Nhưng không hiểu sao… trái tim vẫn cứ thấy lạ lùng
Dân thì ngồi lặng thinh, tay chống cằm, mắt nhìn ra cửa kính, giọng khẽ khàng
Hạo Dân
Hạo Dân
Cậu quen mùi nước xả nào?
Tâm Đức
Tâm Đức
Dạ?
Tâm Đức
Tâm Đức
Em…dùng loại lavender ở ký túc xá, giờ quen mùi rồi nên vẫn mua loại đó ạ
Dân không nói thêm gì. Anh chỉ ngồi đó, với ánh mắt vừa xa vừa gần, vừa lạnh vừa ấm. Bên ngoài, trời lại mưa. Mùi lavender nhè nhẹ trong căn phòng không biết đến từ áo sơ mi…hay ký ức nào xa lắm
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play