Dưới Ánh Đèn Sân Bóng, Chị Thấy Em Lớn
Chap 3.
Tác giả
Tại hong bt nói j hết chơn
Mưa rơi nặng hạt hơn, rào rào trên mái hiên. Anh Đào không né tránh ánh mắt cậu. Chị mím môi, mắt chị hơi đỏ lên.
Anh Đào
Chị biết. Nhưng lúc đó… chị chỉ còn em. Và chị sợ mất.
Câu nói như viên đá rơi vào mặt hồ đang sôi sục trong lòng Luân. Nước không nguội ngay, nhưng gợn sóng đã khác.
Cậu im lặng vài giây, rồi giật lấy chiếc ô, mở ra bước đi. Anh Đào đi sau, bàn tay vẫn hờ đặt lên mép ô để che cho cả hai.
Chị chỉ im lặng, không nói gì nhưng mắt chị đã rưng rưng
2 người đi đến 1 quán nhỏ để trú mưa
Quán nước lợp mái tôn bên đường chỉ còn ánh đèn vàng leo lét. Mưa đập vào mái kêu lộp bộp, tiếng vọng lại càng rõ trong khoảng trống giữa hai người.
Luân ngồi quay mặt ra ngoài, những giọt nước chảy dài trên tấm kính mờ. Chiếc áo thi đấu dính chặt vào lưng, hơi lạnh thấm dần. Bên kia bàn, Anh Đào im lặng, hai tay ôm cốc trà nóng nhưng chẳng uống.
Luân Phạm
Này, chị đừng có bám em nữa được không?
Luân Phạm
Suốt ngày lẽo đẽo theo em chi không biết nữa
Luân Phạm
Chị cái gì mà chị
Giọng nói của Luân cắt ngang lời nói của Anh Đào
Luân Phạm
Xin lỗi?, suốt ngày xin lỗi
Luân Phạm
Xin lỗi thì có ích gì
Anh Đào khẽ nghiêng người, đặt gói khăn giấy vào chỗ cậu. Một cử chỉ nhỏ, nhưng làm Luân phải siết chặt bàn tay mình để khỏi bật ra thêm câu nặng nề nào nữa.
Ngoài kia, mưa bắt đầu ngớt, nhưng trong lòng cả hai, một cơn mưa khác vẫn chưa tan.
Cánh cửa gỗ ọp ẹp bất ngờ bật mở. Một cậu bé tầm mười tuổi hớt hải chạy vào, áo mưa rách toạc một bên vai. Nước từ người nhỏ tong tong xuống nền gạch.
Đứa trẻ
Cho con xin trú nhờ với ạ!
Chủ quán vội đưa chiếc khăn bông cũ. Tiếng cảm ơn ríu rít của cậu bé vang lên, trong trẻo lạ thường, làm khoảng không u ám giữa Luân và Anh Đào khẽ rung nhẹ.
Luân liếc nhìn đứa trẻ, rồi bất giác nhận ra chị mình cũng đang nhìn. Ánh mắt thoáng chạm nhau, không còn chòng chọc gay gắt, mà chỉ là một khoảnh khắc ngập ngừng rồi vội lảng đi.
Mưa vẫn rơi, nhưng trong quán nhỏ, bầu không khí đã khác đi một chút.
Anh Đào
Đứa trẻ đó thật dễ thương, em nhỉ? // Nói nhỏ //
Luân Phạm
Tch!. Có liên quan đến chị không?
Anh Đào
Ơ, chị chỉ khen đứa trẻ đó dễ thương thôi mà, em làm sao vậy?..
Luân Phạm
Em chả làm sao cả!
Nhìn bên ngoài của Luân rất bực tức nhưng bên trong lại ganh tị với đứa trẻ đó -))
Anh Đào
Mưa tạnh rồi, đi về thôi em.
Anh Đào
Em nói chuyện kiểu gì vậy?
Luân Phạm
Em thích nói kiểu gì là quyền của em, chị không có quyền lên tiếng nói ở đây
Anh Đào
Chị..chị biết rồi.. chị xin lỗi..
Cậu chỉ im lặng, không nói gì
Cả 2 người đi vscn 1 chút rồi đi ngủ
Nhưng đêm hôm đó, lại có mưa và có sấm to
Anh Đào lại sợ sấm, nên đã qua phòng Luân để xin ngủ nhờ.
Giọng nói của Anh Đào khiến cho Luân tỉnh giấc ngay
Và cũng khiến cho Luân bực bội
Luân Phạm
Chị!, đêm hôm em đang ngủ ngon chỉ gọi em cái gì?!
Anh Đào
Chị..chị sợ sấm, cho chị ngủ chung với.., chị nằm dưới sàn cho..
Luân Phạm
Tch, em mệt chị rồi đấy!
Luân Phạm
Phá hoại giấc ngủ ngon của em.
Anh Đào
// Lặng lẽ, đặt gối xuống sàn rồi nằm. //
Comments
Zyy.
Qua nhà em chị ơi 😭 bỏ anh này đi
2025-08-19
1
thmee🌻
hóng hóngg
2025-08-16
2