DN MĐTS - THIÊN MỆNH TỬ TỊCH
chapter 1
BẠC CỬU / TỊCH LIÊN
vì quá mệt mỏi với cách viết kia nên tui đá qua bên này hết
Ngày ấy, tu chân giới gió nhẹ mây thưa, đệ tử các môn phái an nhiên luyện công, bách thú trong rừng ngọa mình dưới ánh dương, sông núi tĩnh lặng như tranh. Bỗng không trung khẽ chấn động, mây ngũ sắc tách ra, lộ ra một tấm màn khổng lồ, trong suốt tựa lưu thủy, treo lơ lửng giữa càn khôn. Sóng sáng dao động, linh khí trong thiên địa rúng động như bị dẫn dắt. Từ trong màn thủy kính, một hàng chữ cổ to lớn, in đậm như được đúc từ kim tinh, chậm rãi hiện ra, từng nét tỏa ra uy áp nặng tựa Thái Sơn, khiến muôn sinh nghẹn thở, tâm hồn run rẩy.
THỦY KÍNH
Sinh là khổ, lão là khổ, bệnh là khổ, tử là khổ; ái biệt ly, oán tắng hội, cầu bất đắc, ngũ uẩn xí thạnh… đều là khổ. Khổ trùng trùng, như sóng bạc vạn trùng, cuốn lấy kiếp nhân sinh chẳng buông. Thế nhân mê muội, tham sinh úy tử, chỉ biết ôm giữ chút hơi tàn mà chẳng hiểu cốt yếu của đạo. Thế nhân cố chấp, coi linh khí là chính, cho âm khí là tà, chẳng biết rằng âm dương tương sinh, thiên đạo vốn công bằng. Thế nhân ngu si, giết hại trung nhân, nâng đỡ kẻ gian tà; để kẻ đáng diệt vẫn sống, còn người thiện lương lại uổng vong. Than ôi, đạo trời nơi đâu, nhân tâm nơi đâu? Vạn cổ luân hồi, chỉ e khó có ngày tỉnh mộng
Giữa hư không, tiếng Phạn vang lên như từ tận cõi hồng hoang vọng lại, uy nghiêm mà thâm sâu, chẳng phân biệt gần xa. Chỉ một khắc ấy, linh áp cuồn cuộn tràn khắp, người có linh lực yếu ớt lập tức thất khiếu chấn động, ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự; kẻ tu vi cao cường cũng không khỏi mặt tái như tro, thần trí choáng váng, tim đập loạn nhịp. Âm thanh kia chậm rãi, từng chữ như mang trọng lực ngàn cân, trực tiếp giáng vào nguyên thần, tựa lưỡi đao mài sắc xé toang tâm trí. Ngũ đại gia tộc, ngoại trừ số ít lão tổ chống đỡ được, phần lớn đều khuỵu gối, mồ hôi lạnh ròng ròng. Thế nhưng giữa khung cảnh suy tàn ấy, vẫn có vài thiếu niên ánh mắt sáng ngời, bước chân vững vàng, như chẳng hề bị uy áp ảnh hưởng—tựa hồ trời sinh đã mang vận mệnh được chọn, là hạt giống mà Thiên Đạo đích thân lưu lại giữa nhân gian.
TIÊN MÔN BÁCH GIA
chuyện gì xảy ra vậy?
TIÊN MÔN BÁCH GIA
không biết
TIÊN MÔN BÁCH GIA
mau báo gia chủ
LAM KHẢI NHÂN
( đau đớn ôm ngực quay đầu qua hỏi Lam Hi Thần)chuyện gì xảy ra vậy?
LAM HOÁN / HI THẦN
(nhìn thúc phụ mình đang chống đỡ nhẹ nhàng lại đỡ ông rồi trả lời) con cũng không biết... nhưng giọng nói đó có thể không có ảnh hưởng gì đến con và Vong Cơ
LAM HOÁN / HI THẦN
( nói xong y nhìn qua đệ đệ mình ) đệ cũng cảm thấy như vậy?
LAM TRẠM / VONG CƠ
( nhìn Ngụy Vô Tiện từ nãy đến giờ cứ như người mất hồn)
NGỤY ANH / VÔ TIỆN
( đứng mất hồn)
LAM HOÁN / HI THẦN
Vong Cơ
LAM TRẠM / VONG CƠ
( quay đầu lại và lắc đầu tỏ ý không có)
Mắt Lam Vong Cơ chưa một lần rời khỏi Ngụy Vô Tiện còn Ngụy Vô Tiện thì cứ đứng đó như người mất hồn mà nhìn thủy kính trên bầu trời không chớp mắt dù một lần.
Comments
Ngụy Ánh tự Tuyết Ly
nên đừng sống cho khỏi khổ
2025-08-16
3
Ngụy Ánh tự Tuyết Ly
chắc các ngươi sắp bị nghiệp quật hoặc vả mặt
2025-08-16
1
Ngụy Ánh tự Tuyết Ly
thật ra đang đi mà nghe tiếng ai nói sợ ma nhe
2025-08-16
1