Đồ Đáng Ghét!! [2/3]
Anh đi qua bàn cậu ngồi, tự nhiên ngồi xuống, tay vòng qua cổ, kéo cậu hôn một cái vào má.
Dương Bác Văn
Cậu..cậu làm gì vậy? /tay ôm má, trừng anh/.
Trương Quế Nguyên
Tớ hôn vợ tớ mà.
Mặt cậu đỏ ửng, não như sắp nổ tung, quên mất việc phải đẩy anh ra.
Học trưởng
/nhìn anh, tay nắm chặt/.
Trương Quế Nguyên
Còn ngồi đây làm gì? Định tán tỉnh vợ nhỏ của tôi sao, học trưởng Ninh? /đá ghế/
Dương Bác Văn
Cái đồ vô liêm sĩ ai là vợ cậu chứ? /giật tóc anh một cái rồi chạy đi./
Trương Quế Nguyên
Uida..đau tớ. Đợi tớ với Văn Văn...
Dương Bác Văn
Đừng có gọi Văn Văn. Tớ bảo chỉ có người nhà mới được gọi cơ mà./nói vọng lại/.
Cậu vừa chạy đi vừa nghĩ. Khiếp thật chứ? Cái tên đó gọi mình là vợ nhỏ thì chắc chắn có vợ lớn rồi.
Dương Bác Văn
Nghĩ cái gì không đâu vậy nè trời? /vò đầu./
Học trưởng
Nè, cậu tránh xa Dương Bác Văn ra đi.
Trương Quế Nguyên
Làm sao? Việc của anh à?
Học trưởng
Tôi thích em ấy, cậu bớt chọc phá bọn tôi đi.
Trương Quế Nguyên
Chọc phá chỗ nào? Tôi đây chỉ là đang bảo vệ người yêu khỏi những tên lăng nhăng thôi.
Trương Quế Nguyên
Mới cắm sừng em khoá dưới không lâu. Bây giờ còn dám để ý tới Bác Văn. Tôi nói cho anh biết, anh liệu mà tránh xa ra, không thì biết tay tôi.
Học trưởng
Lời đồn nhảm đấy, Trương Thiếu đây cũng tin sao?
Trương Quế Nguyên
Sự thật là gì không phải anh là người rõ nhất hả?
Bị anh nói làm cho cứng họng. Hắn tức giận tới nổi tay nắm chặt nắm đấm muốn nhào vào đánh lộn với anh. Nhưng đây là căn tin trường. Hình tượng học trưởng của hắn sẽ tiêu tan nếu hắn đánh anh. Còn chưa chắc hắn giành phần thắng.
Thấy hắn như vậy anh định quay bước đi thì bị gọi lại.
Học trưởng
Trương Quế Nguyên, cạnh tranh công bằng đi. Lần này tôi nghiêm túc, nhất định sẽ có được em ấy.
Trương Quế Nguyên
Cạnh tranh với tôi? Được thôi, để tôi xem.
Trương Quế Nguyên
"Mày thua chắc rồi"
Ngày qua ngày, hắn vẫn luôn cố gắng theo đuổi cậu. Nhưng lần nào cũng vô tình mà cứ như cố tình có người chặn hắn, làm lỡ mất những khoảnh khắc đẹp.
Học trưởng
Tsk..Trương Quế Nguyên, sao cậu bảo cạnh tranh công bằng?!
Trương Quế Nguyên
Thì cạnh tranh công bằng mà.
Học trưởng
Vậy mà cậu cho người chặn tôi.
Trương Quế Nguyên
Gì vậy? Liên quan gì đến tôi? Anh không để ý xung quanh thì thôi chứ, sao lại có đổ lỗi cho tôi?
Học trưởng
Cậu..!."Mẹ nó chứ, thằng khốn này"
Học trưởng
"Mày chờ đó đi."
Chuyện anh và hắn đối đầu nhau như vậy lúc nào cũng bị cậu chứng kiến hết. Biết thừa anh cố tình nhưng không thể trách anh được vì anh có bao giờ ra mặt đâu.
Trong lòng cậu vừa thấy khó chịu mà vừa thấy vui vui.
Anh vừa vào lớp thì chuông cũng reo vô tiết.
quần chúng
GVCN: Hôm nay lớp mình đổi chỗ đi. Cô thấy trong lớp có một số bạn học khá tốt nhưng mà vẫn có bạn cần kèm cặp thêm.
quần chúng
GVCN: Trương Quế Nguyên, em lên chỗ Dương Bác Văn ngồi đi. Bạn học tốt để bạn kèm cặp thêm cho em.
Trương Quế Nguyên
Dạ, thưa cô.
Dương Bác Văn
"Ngồi ở dưới đã biến thái rồi, lên trên chắc mò tới cái gì luôn quá"
Dương Bác Văn
Dạ, cô ơi, em có thể kèm bạn khác được không ạ?
quần chúng
GVCN: Sao vậy? Cô thấy em học rất tốt mà, phù hợp kèm cho bạn lắm ấy.
quần chúng
GVCN: Em giúp cô kèm thêm cho bạn đi nha.
Dương Bác Văn
Dạ thôi cũng được ạ.
Trương Quế Nguyên
Sao cậu lại né tớ chứ?
Trương Quế Nguyên
Được ngồi cạnh chồng yêu không thích ha sao?
Dương Bác Văn
Cậu đừng có điên. Tôi không thích cậu đâu.
Anh nghe thì trong lòng cũng có một tia thất vọng. Ngực nhói không chịu nổi.
Nhưng sao cậu cũng thấy có chút gì đó khi nói ra cậu này.
Dương Bác Văn
Cậu..cậu đừng có chặn học trưởng nữa được không?
Trương Quế Nguyên
Sao? Cậu thích anh ta hả? Muốn đến với anh ta lắm sao?
Dương Bác Văn
Ý tớ không phải như vậy?
Dương Bác Văn
Chẳng phải cậu nói cạnh tranh công bằng hả? /giọng nói của cậu nhỏ dần/.
Trương Quế Nguyên
Ý cậu còn không phải đang nói thích anh ta thì còn là gì? /đứng dậy/.
Trương Quế Nguyên
Dạ cô em hơi đau bụng, em xin phép
Không chờ giáo viên hồi đáp anh đã tự mình xách cặp đi luôn.
Cậu định với gọi lại nhưng mà anh đi quá nhanh.
Dương Bác Văn
Nói cái gì vậy chứ, ý của mình đâu phải như vậy? Nói linh tinh không à?
Dương Bác Văn
Cậu ấy giận mình rồi hả?
Rõ ràng là không thích nhưng cậu cứ thấy khó chịu khi thấy anh ghẹo người khác, khó chịu khi nói ra câu không thích anh.
Những ngày sau không còn thấy anh đi học thường xuyên. Anh cứ nghỉ liên tục làm cậu lo lắng.
Dương Bác Văn
"Có khi nào mình làm cậu ấy giận tới mức không muốn gặp mình nữa không vậy."
Cậu vừa nghĩ, đầu vừa cặm cụi làm đề. Làm đến miên man không biết hết bao nhiêu sấp.
Đến nổi không biết bên cạnh mình vừa có người ngồi xuống.
Hôm nay anh đi học lại nhưng không chỉ một mình anh mà còn dẫn thêm 1 người đến.
quần chúng
GVCN: Lớp chúng ta hôm nay sẽ đón thêm một thành viên mới nha. Em vào đi.
Vưu Sở Chi
Chào mọi người, em là Vưu Sở Chi, mong mọi người giúp đỡ.
Vưu Sở Chi
Em học nhảy lớp, chỉ nhỏ hơn mọi nguời 1 tuổi thôi ạ.
quần chúng
GVCN: Tạm thời em cứ ngồi ở bàn cuối nha.
Vưu Sở Chi
Cô ơi, em muốn ngồi với Nguyên ca được không ạ?Em chỉ quen một mình anh ấy thôi.
quần chúng
GVCN: À bạn Trương Quế Nguyên đang là đôi bạn cùng tiến với bạn Dương Bác Văn. Tạm thời em cứ ngồi bàn cuối đi ha, cô sẽ sắp xếp sau.
Trương Quế Nguyên
Không sao đâu cô, em ngồi với Sở Chi.
Dương Bác Văn
"Đi thật sao, cậu ấy hết thích mình rồi hả?" /nhìn anh/.
Cậu vừa ngước lên nhìn anh thì bắt gặp ánh mắt anh cũng nhìn cậu. Ánh mắt có phần xa lạ, còn có chút suy nghĩ sâu xa gì nữa.
Từ trước đến nay, anh chưa bao giờ nhìn cậu như vậy. Làm cho cậu có chút thấy uất ức như nào ấy.
Dương Bác Văn
/cúi gầm mặt/ "Đi thì đi thôi, mình bị làm sao vậy?"
Anh dần dần không còn chọc cậu. Suốt ngày Vưu Sở Chi cứ bám theo anh, anh cũng mặc kệ cô tùy ý muốn.
Trước đây cậu luôn ghét anh vì anh cứ chọc cậu nhưng bây giờ anh không còn chọc nữa thì cậu lại thấy thiếu.
Dương Bác Văn
"Đáng ghét thật, gieo cho người ta hy vọng rồi lại biến đi mất."
Cậu chỉ có thể quan sát nhìn họ từ xa. Anh luôn cười với cô, còn hay mua kẹo và xoa đầu cô nữa.
Cậu thấy chứ, ghen tị chết mất.
Dương Bác Văn
"Tớ nhận ra rồi, tớ thích cậu, Trương Quế Nguyên à, hãy thích tớ đi mà, quay lại nhìn tớ đi."
Vưu Sở Chi
Anh là Dương Bác Văn hả?
Dương Bác Văn
Là tôi, có chuyện gì sao?
Vưu Sở Chi
Anh thích Nguyên ca của tôi hay sao, tôi thấy anh cứ nhìn lén ảnh hoài.
Vưu Sở Chi
Anh thích Nguyên ca à?
Dương Bác Văn
Cô hỏi làm gì?
Vưu Sở Chi
Ra là vậy./ nhếch mép/.
Vưu Sở Chi
Nguyên ca và tôi lớn lên cùng nhau. Từ nhỏ, tôi đã luôn bên cạnh anh ấy. Gia đình của bọn tôi cũng môn đăng hộ đối. Anh hiểu chứ?
Dương Bác Văn
Tôi hiểu. Thì làm sao? Trước đây tôi không nhận ra tôi thích cậu ấy. Bây giờ thì tôi nhận ra rồi, tôi sẽ không đánh mất cậu ấy một lần nào nữa đâu.
Vưu Sở Chi
Để tôi xem anh làm được gì.
Comments