chap 2

——
Ba tuần trôi qua kể từ ngày tin dữ ấy ập đến
An dần trở nên như một người khác
Em vốn đã khép lòng sau cái chết của cha mẹ, nay lại thêm cú sốc mất đi người mình yêu
Không tìm thấy xác . Không một lời từ biệt. Cả bầu trời của em sụp đổ, chỉ còn lại những mảnh vụn vỡ tan trong tim
Hiếu vẫn luôn kề cạnh. Nhưng An dường như không còn muốn nghe bất cứ lời nào từ ai nữa
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬An, mày ăn gì chưa ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬Không đói
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬Mày không thể cứ bỏ ăn mãi như vậy
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬Sức khoẻ mày quan trọng lắm !
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬Ăn để làm gì ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬Ăn rồi sống tiếp làm gì ?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬..để còn nhớ đến họ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬Ba mẹ mày..
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬..người đó nữa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬Đừng nhắc đến ảnh ..tao xin anh đấy , Hiếu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬 Đừng nói nữa..
Tin nhắn dừng lại ở đó
Hiếu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, tim thắt lại
Cậu muốn hét lên rằng chính cậu cũng đang đau khổ thế nào, nhưng lại nuốt ngược vào trong
Bởi An đã chịu đủ rồi
Căn nhà rộng lớn của Đặng gia trở nên lạnh lẽo
Những bức tường cao, những bức tranh treo kín, tất cả giờ chỉ khiến An ngột ngạt
Em nhốt mình trong phòng, đóng chặt cửa, thỉnh thoảng cười nói một mình rồi lại bật khóc
Có lúc, Hiếu nghe thấy tiếng An thủ thỉ trong đêm, như thể em đang nói chuyện với một người vô hình
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh à… anh có nghe thấy không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em nhớ anh lắm… Sao anh lại bỏ em đi như thế?
Hiếu đứng ngoài cửa, bàn tay nắm chặt, muốn xông vào ôm lấy An, nhưng cậu biết em không cần cậu
Em cần một người khác – người không còn ở đây nữa
Một ngày nọ, An bỗng xuất hiện với nụ cười rạng rỡ, khác hẳn
Em mặc chiếc sơ mi trắng người đó từng thích, soi mình trước gương, khẽ thì thầm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh thấy không? Em vẫn còn sống
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em sẽ chờ anh quay về
Nhưng chỉ vài tiếng sau, An lại đập phá đồ đạc, gào lên giận dữ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
MÀY LỪA TAO !
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày nói sẽ ở bên tao mãi mà! Đồ dối trá!
Hiếu hốt hoảng chạy vào, giữ chặt lấy An khi em cố lao đầu vào tường
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
An ! Mày bình tĩnh lại đi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đừng hành hạ bản thân nữa !
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Buông tao ra ! Anh thì biết gì !..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh không phải anh ấy !
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
..anh không phải
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhưng anh còn ở đây !
Đặng Thành An
Đặng Thành An
TAO KHÔNG CẦN ANH.. tao…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao chỉ cần anh ấy thôi
Lời nói như dao cứa vào tim Hiếu
Cậu im lặng, chỉ ôm chặt lấy An đang giãy giụa
Từ ngày đó, Hiếu nhận ra
An đã trở thành một người… không còn bình thường nữa
Khi thì ngọt ngào, dịu dàng, như đang nói chuyện với tình yêu của mình
Khi thì giận dữ, lạnh lùng, đuổi tất cả ra khỏi đời
An đã mang trong mình một vết nứt không bao giờ lành lại
Hiếu lặng lẽ một mình đến nơi xảy ra tai nạn
Dòng sông dưới vực sâu vẫn cuồn cuộn chảy, lạnh lẽo và dữ dội
Một viên cảnh sát già lắc đầu
NPC
NPC
Cảnh sát : Không có xác
NPC
NPC
Cảnh sát : Chúng tôi tìm khắp rồi, có khi đã bị nước cuốn đi
Hiếu quay mặt đi, giấu nỗi đau
Trong lòng cậu, dấy lên một cảm giác kỳ lạ – không chỉ là đau thương, mà còn là… ghen tuông
Bởi An chỉ khóc vì người đó
Chỉ gọi tên người đó
Còn Hiếu?
Mãi mãi chỉ là cái bóng đứng sau lưng em
.
Đêm hôm ấy, Hiếu lại nhận được tin nhắn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬Hiếu… tao mệt
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬ngủ đi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬Anh ở ngay đây , có gì cứ gọi anh !
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬..tao thấy ảnh cười với tao.. trong mơ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬 anh nghĩ… ảnh sẽ quay về không ?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
💬nếu mày tin.. thì nó sẽ quay về
Đặng Thành An
Đặng Thành An
💬ừ , tao sẽ chờ
Hiếu buông điện thoại xuống, hai mắt cay xè
Cậu biết người đó sẽ không bao giờ trở lại
Nhưng làm sao nỡ tước đi tia hy vọng mong manh cuối cùng trong lòng An?
Căn phòng chìm vào yên lặng
An thiếp đi với nụ cười ngây ngốc
Ngoài kia, mưa lại rơi, lạnh buốt
Và một vết nứt khác trong tâm hồn An vừa mở rộng thêm, không cách nào khép lại
- end -
Tác giả  ng u  ng ơ 🙃
Tác giả ng u ng ơ 🙃
Có vẻ là não mình vẫn còn dùng được 😅
Tác giả  ng u  ng ơ 🙃
Tác giả ng u ng ơ 🙃
Nghĩ ra cái idea mà lòi le 🥲
Tác giả  ng u  ng ơ 🙃
Tác giả ng u ng ơ 🙃
Pai 👋

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play