Chương 1: Không gian thời không.

...----------------...

Tạ Quang Uyên chậm chậm bước vào trong, quần áo trên người liền biến đổi thành một bộ y phục màu trắng, tấm áo choàng lê lết trên đất theo từng bước đi.

Hắn tiến đến bàn giữa phòng, cầm lấy chiếc mặt nạ cùng màu trên đó rồi đeo lên, xong vươn tay nắm lấy mũ kia khẽ kéo chùm lên đầu, che nửa khuôn mặt.

Vừa ngồi xuống, không gian trước mặt liền trở nên vặn vẹo biến đổi, một cánh cửa màu xanh lam xuất hiện.

Là cánh cửa dẫn lối của linh hồn thuần khiết.

Cánh cửa bật mở, một thiếu niên bước vào, trên người vẫn mặc một bộ hỉ phục đỏ rực toàn nước, mỗi bước đi dưới chân đều róc rách tiếng nước chảy và dấu chân ẩn hiện không rõ ràng.

Nhìn người thiếu niên trước mặt toàn thân ướt đẫm, da dẻ trắng bệch, khuôn mặt hốc hác, hai con ngươi đen tuyền, vô cảm bước tới rồi ngồi xuống.

Bộ dạng, dường như vừa mới nhảy sông tự vẫn.

Tạ Quang Uyên chẳng quan tâm, khẽ lắc đầu đồng hồ cát trên bàn rồi nghiêm nghị hỏi - Người tới là ai? Mai nói!

- Ta là thế tử phủ Tĩnh An Vương, Lâm Nguyệt Giao. - Thiếu niên trước mặt thành thật đáp.

Lúc này, thiếu niên trước mặt như trở về dáng vẻ ban đầu.

Khuôn mặt điển trai, nước da sáng mịn, hai mắt long lanh như hai viên ngọc bích, đôi môi mỏng cánh hồng khẽ mở.

Lông mày rậm rạp, tuy cúi đầu xuống không dám lên tiếng nhưng cặp lông mi cong cong khẽ đọng, cố gắng che đi giọt nước mắt rơi xuống gò má không nên có.

Hỉ phục trên người không còn nhăn nhún khó nhìn nữa, thay vào đó là mền mại óng ánh đường chỉ vàng thêu trên đó, đoán chừng không hề rẻ.

- Tại sao lại chết?

Lâm Nguyệt Giao vẫn không ngẩng đầu, đáp - Vì xấu hổ.

Tạ Quang Uyên nhìn cuốn sổ sinh tử trước mặt, lại nhìn người thiếu niên kia hỏi thêm một lần nữa - Tại sao lại chết?

- Bị thứ nữ Chu Vãn Tình Quốc Công Phủ hủy hôn. - Lại tiếp - Cảm thấy mất mặt, nhảy xuống hồ sen trước phủ nàng ta tự tử.

- Đáng không? - Tạ Quang Uyên gấp cuốn sổ lại rồi hỏi.

Lâm Nguyệt Giao không hiểu, cuối cùng ngơ ngác nhìn lên.

Hắn tiếp - Ngươi cũng đâu thích nàng ta? Nàng ta, từ lâu... đã không còn là người trong lòng ngươi rồi.

- Vậy, vậy... thì đã sao? - Lâm Nguyệt Giao nói - Hôn ước hai nhà Lâm Chu là do tiên đế ban hôn, dù thế nào cũng không thể làm trái, sẽ bị tru di tam tộc đó!

Tạ Quang Uyên như đã biết trước câu trả lời, hoàn toàn chẳng có phản ứng gì liền đứng dậy nói - Theo ta.

Lâm Nguyệt Giao tuy không hiểu, nhưng vẫn lẽo đẽo theo sau lưng hắn.

...----------------...

Cả hai rất nhanh chóng liền xuất hiện trước cửa Quốc Công Phủ, nghi hoặc nhìn sang.

Dường như chẳng ai thấy họ, kẻ đến người đi cứ thế vô tình xuyên qua người họ như không hề hay biết, thất thần một lúc lâu.

Tạ Quang Uyên không nói gì, giơ ngón tay cái chỉ thẳng về phía trước ra hiệu.

Y nhìn theo, thấy cảnh cả Quốc Công Phủ quỳ giữa trời nắng chói chang, gia nhân kẻ hầu người hạ nằm la liệt bên trong.

Chu Vãn Tình không biết vì sao, toàn thân ướt đẫm chốc chốc ngoi lên mặt hồ sen rồi lặn xuống, khuôn mặt như hoa như ngọc vì ngạt thở mà tái trắng.

Nhưng chẳng ai dám hó hé kêu cứu, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn nàng ta hết lần này đến lần khác ngoi lên lặn xuống, cuối cùng kéo một cái xác lên bờ.

Vừa kịp lên bờ thì bị một cái chân đá xuống, cả người mất trọng lực mà ngã xuống hồ.

- Nàng ta, sẽ không chết chứ?

Tạ Quang Uyên không đáp, chầm chậm bước vào trong.

Lâm Nguyệt Giao cũng vì tò mò, bước vào theo.

Không vào thì thôi, vừa vào liền thấy một thiếu niên mặc kim y sáng chói không mang hình tượng, quỳ xuống ôm lấy đầu một cái xác chết khóc thê lương.

- Lâm Nguyệt Giao, huynh tỉnh lại nhìn ta đi! Ta đến rồi, xin lỗi, xin lỗi.

Y nhận ra người trước mặt là ai, thầm cười khổ.

Vị thiếu niên mặc kim y sáng chói kia không ai xa lạ khác, chính là đương kim thái tử Cố An Dương, là kì phùng địch thủ của mình.

Hai người trước đây từng học chung ở Hàn Lâm Viện, vì tính cách trái ngược nên không ít lần gây gổ chửi mắng nhau, nhưng chưa từng ra tay đánh đối phương hay thuê người bôi nhọ nhau.

Vừa là đối thủ vừa là đồng học, sau này cũng vì quyền lực vào thân phận dần dần xa cách, cũng lâu rồi chưa gặp nhau.

Nhìn Cố An Dương ôm xác mình khóc, Lâm Nguyệt Giao vô thức bước tới mà cúi đầu muốn lau đi những giọt nước kia, nhưng vừa chạm vào liền xuyên qua.

Nhận ra bản thân lúc này chỉ là một linh hồn, Y ngồi phịch xuống đất khóc không thành tiếng.

Tạ Quang Uyên không biết từ khi nào đã đứng bên cạnh, lạnh giọng nói - Cố An Dương sau cái chết của ngươi liền hắc hóa, ban đầu lại muốn giết trên dưới phủ Quốc Công rồi thanh trừ môn hộ, vừa lên ngôi liền đưa bài vị của ngươi vào lăng mộ, công bố với bên ngoài sẽ không lập hậu rồi giải tán hậu cung, sau khi chết mang tiếng là hôn quân. Ngươi, cảm thấy có đáng không?

Lâm Nguyệt Giao càng khóc nức nở, nghe xong liền muốn ôm người trước mặt nhưng làm cách cũng không thể, bất lực nói - Ta hối hận rồi.

Y không nghĩ tới, thiếu niên từng mặt nặng mày nhẹ, chọc ghẹo tí liền sẽ phồng má lên tức giận giậm chân vậy mà lại vì mình, hắc hóa đến mang danh hai tiếng hôn quân, ngay cả lăng mộ hoàng tộc cũng dám đưa bài vị của mình vào trong.

Càng không nghĩ tới, vì mình mà không màng hình tượng đến náo loạn cả phủ Quốc Công, ép Chu Vãn Tình nhảy xuống hồ vớt xác mình lên, xong liền ôm xác mình khóc lóc thảm thiết.

- Nếu ta cho ngươi một cơ hội làm lại, ngươi sẽ thành thành thật thật đối với cô chân thành chứ? - Tạ Quang Uyên nói, cảnh vật xung quanh như ngưng đọng lại.

- Ta đồng ý! - Lâm Nguyệt Giao gằn giọng nói - Dù có tan xương nát thịt, ta cũng sẽ bảo vệ đệ ấy một đời chu toàn, vô lo vô nghĩ, không để đệ ấy đi vào vết xe đổ đó.

- Được! Ta thành toàn cho ngươi.

...----------------...

..."Ai cũng từng tin có phép màu...

...Nên cứ để mặc tình yêu...

...Hóa thành đậm sâu....

...Xuân thì người con gái như tách trà...

...Hoang phí đợi chờ...

...Người ôm giấc mơ viết nhạc làm thơ...

...Em bảo rằng đã thấy phép màu....

...Nơi ấy yên bình...

...Để em nép mình làm dâu...

...Thiệp hồng cầm trên tay sao nhói lòng....

...Em viết quá vội...

...Làm sai mất tên chú rể phải không?...

...Mất một ngày để yêu một người...

...Vậy mất bao lâu để quên nụ cười...

...Nắng còn hồng và môi còn nồng...

...Em bây giờ có hạnh phúc không?...

...Mất một người mà đau một đời...

...Nguyện ước khi xưa đã xây xong rồi...

...Mỗi lời thề ngày xưa vụng về...

...Kiếp kiếp đời đời bên nhau...

...E là không thể."...

Hot

Comments

Đại Mộng Tam Sinh 😅🤫

Đại Mộng Tam Sinh 😅🤫

Tự nhiên thấy tiệm Sách quyền lực quá đi😍

2025-09-13

0

Đại Mộng Tam Sinh 😅🤫

Đại Mộng Tam Sinh 😅🤫

Lâm Nguyệt Giao hãy yêu cô cho tốt nha 😍☺️

2025-09-16

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 0: Văn án.
2 Chương 1: Không gian thời không.
3 Chương 3: Huỷ hôn đi.
4 Chương 2 - Phần 1: Thế tử mưu mô, ngụy thiếu niên x Thái tử ngây thơ, ngốc manh.
5 Chương 4: Hắc bạch liên minh.
6 Chương 5: Y không phải Khôn Trạch, mà là Trung Dung.
7 Chương 6: Kim bài miễn tử.
8 Chương 7: Ai nói, bổn thế tử thích ngươi.
9 Chương 8: Thánh chỉ, đọc đi!
10 Chương 9: Đệ thật ngốc, tên mình cũng quên được.
11 Chương 10: Phu quân, sau này xin chỉ giáo thêm.
12 Chương 11: Người xuyên sách.
13 Chương 12 - Phần 2: Bác sĩlạnh lùng, miệng hơi độc x Tiểu ngốc manh, tâm trẻ thơ
14 Chương 13: Mất trí nhớ rồi.
15 Chương 14: Mộng ức.
16 Chương 15: Nụ hôn đầu.
17 Chương 16: Linh miêu.
18 Chương 17: Em giúp anh, làm bạn trai đi.
19 Chương 18: Cho em hết.
20 Chương 19: Em có muốn đi học không?
21 Chương 20: Nhập học.
22 Phiên ngoại 1: Cục cưng của Đinh thiếu.
23 Chương 21: Thiên âm.
24 Chương 22: Anh biết!
25 Chương 23:
26 Chương 24: Halloween.
27 Chương 25: Hoa Tươi.
28 Chương 26: C...hết rồi.
29 Phiên ngoại 2: Muốn "ăn" cậu.
30 Phiên ngoại 3: Mất đi một phần kí ức.
31 Phiên ngoại 4: Sống chung.
32 Phiên ngoại 5: Sao chép? Hay, cướp đoạt?
33 Phiên ngoại 6: ....trái đắng, cũng là trái mà!
34 Phiên ngoại 7: Yêu thầm.
Chapter

Updated 34 Episodes

1
Chương 0: Văn án.
2
Chương 1: Không gian thời không.
3
Chương 3: Huỷ hôn đi.
4
Chương 2 - Phần 1: Thế tử mưu mô, ngụy thiếu niên x Thái tử ngây thơ, ngốc manh.
5
Chương 4: Hắc bạch liên minh.
6
Chương 5: Y không phải Khôn Trạch, mà là Trung Dung.
7
Chương 6: Kim bài miễn tử.
8
Chương 7: Ai nói, bổn thế tử thích ngươi.
9
Chương 8: Thánh chỉ, đọc đi!
10
Chương 9: Đệ thật ngốc, tên mình cũng quên được.
11
Chương 10: Phu quân, sau này xin chỉ giáo thêm.
12
Chương 11: Người xuyên sách.
13
Chương 12 - Phần 2: Bác sĩlạnh lùng, miệng hơi độc x Tiểu ngốc manh, tâm trẻ thơ
14
Chương 13: Mất trí nhớ rồi.
15
Chương 14: Mộng ức.
16
Chương 15: Nụ hôn đầu.
17
Chương 16: Linh miêu.
18
Chương 17: Em giúp anh, làm bạn trai đi.
19
Chương 18: Cho em hết.
20
Chương 19: Em có muốn đi học không?
21
Chương 20: Nhập học.
22
Phiên ngoại 1: Cục cưng của Đinh thiếu.
23
Chương 21: Thiên âm.
24
Chương 22: Anh biết!
25
Chương 23:
26
Chương 24: Halloween.
27
Chương 25: Hoa Tươi.
28
Chương 26: C...hết rồi.
29
Phiên ngoại 2: Muốn "ăn" cậu.
30
Phiên ngoại 3: Mất đi một phần kí ức.
31
Phiên ngoại 4: Sống chung.
32
Phiên ngoại 5: Sao chép? Hay, cướp đoạt?
33
Phiên ngoại 6: ....trái đắng, cũng là trái mà!
34
Phiên ngoại 7: Yêu thầm.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play