Ép buộc

Tin tức buổi gặp mặt thất bại lan đi nhanh chóng
Cả vùng rộn ràng bàn tán, người cười chê, kẻ thương hại
Trong phủ Nguyễn, không khí nặng nề bao trùm
Thư phòng nhà Hội đồng Nguyễn
Bàn tay to lớn của Hội đồng Nguyễn đập mạnh xuống bàn, chén trà rung bần bật
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Nó dám chống đối ta trước mặt bao người!
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Mất mặt chưa từng có! Con cái mà không nghe lời thì còn ra thể thống gì nữa?
Bà Cả ngồi kế bên, giọng ôn tồn nhưng cứng rắn
Bà cả(mẹ Q.Anh)
Bà cả(mẹ Q.Anh)
Ông bớt giận. Con còn trẻ, chưa hiểu cái gọi là đại cục. Nó phản đối vì chưa từng gần gũi Đức Duy, cũng phải thôi
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Nó mà còn bướng, ta đánh gãy chân nhốt trong phòng cho biết tay!
Bà cả(mẹ Q.Anh)
Bà cả(mẹ Q.Anh)
Đừng nặng lời. Cách hay nhất bây giờ là ấn định ngày ăn hỏi, gấp rút chuẩn bị sính lễ. Đặt chuyện đã rồi, để nó khỏi cãi
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Cha(Hội đồng Nguyễn)
Ừ. Ta sẽ sang nhà Hoàng bàn ngay. Hôn sự này, trời đất cũng không ngăn được
Phủ Hoàng
Trong gian nhà lớn, cơm canh nguội lạnh
Đức Duy ngồi bên dưới, đầu cúi thấp
ông Hoàng mặt đỏ gay, quát lớn
Cha(Hội đồng Hoàng)
Cha(Hội đồng Hoàng)
Con còn coi cha ra gì không? Trước mặt bao nhiêu họ hàng, dám đứng lên cãi lời? Mày định bôi nhọ danh dự cả nhà này à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngẩng đầu, mắt rưng rưng//Thưa cha, con chỉ muốn tự quyết định cuộc đời mình. Con không muốn bị gả như một món hàng trao đổi
Cha(Hội đồng Hoàng)
Cha(Hội đồng Hoàng)
//đập đũa xuống mâm//Hỗn! Con cái thì chỉ có một bổn phận: nghe lời cha má! Lấy nhà Nguyễn là phúc mấy đời, mày còn chê bai gì nữa?
Bà hội đồng(mẹ Đức Duy)
Bà hội đồng(mẹ Đức Duy)
Đức Duy, con nghe má đi. Vào nhà Nguyễn, con chẳng lo thiếu thốn điều gì. Bao người mơ không được, con chớ có dại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cắn môi, giọng nghẹn lại//Má, giàu sang để làm gì nếu lòng con khổ sở? Con thà sống thanh bần, còn hơn làm dâu trong gông xiềng
Cha(Hội đồng Hoàng)
Cha(Hội đồng Hoàng)
//Rít lên//Nếu con còn cãi, thì từ nay ta không nhận con là con nhà họ Hoàng nữa!
Không khí trong gian nhà đặc quánh
Đức Duy siết chặt tay áo, đôi mắt chan chứa nước, nhưng kiên quyết không quỳ xuống cầu xin
Vườn sau phủ Nguyễn, đêm trăng
Quang Anh bước ra ngoài hóng gió, chán chường. Bất ngờ, anh thấy bóng dáng Đức Duy đang đứng dưới gốc mai, tay ôm ngực, thở dài
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Ngập ngừng//Đức Duy? Sao cậu lại ở đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhếch môi cười nhạt//Ta cũng muốn hỏi ngươi điều đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có lẽ cả hai chúng ta đều đang chạy trốn sự gò bó trong phủ này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Lặng lẽ//Ta chưa từng nghĩ sẽ lấy vợ vào lúc này. Lại càng không nghĩ đó sẽ là cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Mỉm cười cay đắng//Ngươi tưởng ta muốn chắc? Ta cũng phản đối, nhưng lời cha mẹ như núi, muốn chống cũng khó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn thẳng vào mắt nàng//Nếu cậu thật sự không muốn, ta… ta sẽ cùng cậu tìm cách. Dù bị trách phạt, ta cũng không để cậu chịu khổ một mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Mắt lóe sáng, nhưng giọng hoài nghi//Ngươi dám không? Chống lại cả hai nhà, e rằng không chỉ khổ cho chúng ta, mà còn lụy đến người khác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nắm chặt tay//Dám. Ta thà chịu đòn roi, còn hơn cưới trong bất lực
Ánh trăng rọi xuống, chiếu lên gương mặt cả hai. Trong thoáng chốc, sự căm ghét ban đầu dường như tan biến, chỉ còn lại sự đồng cảm sâu xa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play