[ HungAn ] Thoát Khỏi Tên Chiếm Hữu?!
Chapter 𝟑
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Xin chào mấy cô gái xinh đẹp của tôi ơi😈
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Dạo này tik bóp xhh quá nên rảnh nên viết truyện
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Định viết thêm bộ nữa mà vân vân🥵
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Thôi mn chọn dùn tên truyện đi chứ t đéo nghĩ được tên👍
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
>< ngại quá điii
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Dạo này tớ thích tik tớ toàn mấy bà campuchia không vâyh?
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Tik có lộn không vậy?
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Nói cho mấy bà biết là tui chuyên văn á nên mới lần đầu viết pic kiểu này nên hơi bỡ ngỡ…..
Giải Đáp Kí Hiệu:
//abc// : Hành Động
“abc” : Nhấn Mạnh
*abc* : Suy Nghĩ
~ : Kéo Dài / Nói Ngọt Ngào
Đêm đó, mưa vẫn rơi lách tách bên ngoài cửa sổ. Ánh đèn vàng nhạt hắt qua lớp rèm mỏng khiến căn phòng trở nên dịu dàng đến lạ thường. Không còn là nơi lạnh lẽo với nỗi ám ảnh như những ngày trước — hôm nay, nơi đây dịu lại bởi hơi thở ấm áp của một con người khác.
Hắn đứng đó — không nói lời nào, chỉ đưa tay nhẹ nhàng đặt lên vết trầy nhỏ nơi cổ tay em.
𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐇𝐮̀𝐧𝐠 - 𝐌𝐚𝐬𝐭𝐞𝐫𝐃
Lúc nãy… em đã tự làm đau mình sao?
Em nhìn vào mắt hắn. Không còn sự cuồng loạn, không còn ánh nhìn chiếm hữu mà em từng sợ hãi. Giây phút này, đôi mắt ấy ánh lên sự ân cần — điều mà em tưởng rằng sẽ không bao giờ tìm thấy trong con người hắn.
𝐓𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐀𝐧 - 𝐍𝐞𝐠𝐚𝐯
Em tưởng mình không còn được ai quan tâm nữa… // giọng em nhỏ như gió thoảng, nhưng run run. //
Hắn siết tay em, không quá chặt, nhưng đủ để em cảm thấy mình đang được nắm lấy, không phải bị giữ lại.
𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐇𝐮̀𝐧𝐠 - 𝐌𝐚𝐬𝐭𝐞𝐫𝐃
Kể từ giờ… anh sẽ không để em cảm thấy như vậy nữa.
𝐓𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐀𝐧 - 𝐍𝐞𝐠𝐚𝐯
// Trái tim em khựng lại một nhịp. //
Lần đầu tiên kể từ ngày bị cuốn vào cuộc sống của người đàn ông này, em cảm thấy an toàn.
Hắn không hứa hẹn bằng lời hoa mỹ. Chỉ là sự hiện diện lặng lẽ, là ly sữa ấm hắn đặt bên giường, là chiếc khăn mềm hắn tự tay quấn quanh vai em lúc em ngủ thiếp đi giữa đêm lạnh.
Em không biết liệu những ngày sau có còn yên ả, nhưng khoảnh khắc này, trong ánh đèn mờ, giữa tiếng mưa rơi và hơi thở đều đặn của người bên cạnh — Em nhận ra: có lẽ trong cơn ác mộng, vẫn có một nơi để trái tim được thở.
Sáng hôm sau, ánh nắng len lỏi qua khung cửa sổ, nhẹ nhàng đánh thức em sau một giấc ngủ sâu. Hắn đã chuẩn bị sẵn bữa sáng — chỉ là những món đơn giản, nhưng đủ để thấy được sự quan tâm tỉ mỉ của hắn dành cho em.
Hắn ngồi bên cạnh, ánh mắt lặng lẽ, như muốn nói rất nhiều điều nhưng chẳng cần lời nào. Em mỉm cười nhẹ, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng.
𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐇𝐮̀𝐧𝐠 - 𝐌𝐚𝐬𝐭𝐞𝐫𝐃
Hôm nay, em muốn làm gì? // giọng anh trầm ấm hỏi, nhưng đầy yêu thương. //
𝐓𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐀𝐧 - 𝐍𝐞𝐠𝐚𝐯
// Em suy nghĩ một lát, rồi khẽ thốt lên:// Chỉ muốn được bên anh, cùng nhau trải qua một ngày thật bình yên.
𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐇𝐮̀𝐧𝐠 - 𝐌𝐚𝐬𝐭𝐞𝐫𝐃
// Anh mỉm cười nhìn em //
𝐓𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐀𝐧 - 𝐍𝐞𝐠𝐚𝐯
Tại sao anh lại tốt với em thế? // Giọng em tuy nhỏ nhưng đủ để anh nghe //
𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐇𝐮̀𝐧𝐠 - 𝐌𝐚𝐬𝐭𝐞𝐫𝐃
Tại vì em là ngoại lệ của anh.
𝐓𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐀𝐧 - 𝐍𝐞𝐠𝐚𝐯
Anh thật biết cách làm người khác cười mà.
Hắn nắm lấy tay em, cảm giác như thế giới ngoài kia dần trở nên mờ nhạt, chỉ còn lại hai người trong một khoảng không gian nhỏ bé nhưng chứa đầy sự an yên.
Giữa những khoảnh khắc giản dị, em nhận ra rằng tình yêu không chỉ là những lời nói lớn lao hay hành động rực rỡ, mà đôi khi chỉ đơn giản là sự kiên nhẫn, là ánh nhìn dịu dàng và bàn tay ấm áp khi ta cần nhất.
Dù thế giới có hỗn loạn đến đâu, có người sẵn sàng đồng hành, sẻ chia, thì đó chính là chốn trở về.
𝐓𝐚́𝐜 𝐆𝐢𝐚̉ 𝐦𝐞̂ 𝐇𝐮𝐧𝐠𝐀𝐧🫶🏻
Yêu Yêuu Các Tình Yêu
Comments