Cậu Ấy Là Ánh Nắng Đời Tôi
Chap 1
Mùa hạ năm ấy, nắng vàng rực rỡ như muốn đốt cháy cả sân trường. Hùng vội vàng chạy qua dãy lớp học, trên tay ôm chặt cuốn sổ vừa bị gió cuốn bay khỏi bàn. Tóc cô rối bời, mồ hôi lấm tấm nhưng vẫn cố giữ từng bước chân.
Trần Đăng Dương
Của bạn này..
một giọng nam trầm ấm vang lên ngay trước mặt.
Hùng ngẩng đầu, đôi mắt bắt gặp ánh nhìn trong veo của Dương – cậu bạn mới chuyển đến. Dưới ánh nắng, nụ cười cậu sáng rực, tựa như mang theo cả bầu trời trong xanh.
Lê Quang Hùng
À..cảm ơn.. tớ sơ ý quá..
Hùng hơi lúng túng nhận lại cuốn sổ, tim khẽ đập loạn.
Dương cười, đưa tay gãi đầu
Trần Đăng Dương
Mình thấy nó rơi nên nhặt dùm thôi
Trần Đăng Dương
Mà bạn học lớp 11A1đúng không?
Lê Quang Hùng
“ Sao cậu ta lại biết lớp mình?? “
1 suy nghĩ loé lên trong đầu hùng
Trần Đăng Dương
Đừng nghỉ nữa
Trần Đăng Dương
Tôi học chung lớp với cậu đấy
Sau đó Hùng bước nhanh lên lớp, chưa kịp ngồi xuống thì tiếng xì xào vang lên:
Nhân Vật Phụ
1: Biết gì không?
Nhân Vật Phụ
1: Nay có học bá chuyển trường vào ấy
Nhân Vật Phụ
2: Đù , dữ vậy tí nữa tao xin in4 mới được
Nhân Vật Phụ
4: ê ê cô vô rồi kìa
Cho các bạn nào không biết tại sao hùng lại không thích học bá chuyển vào vì cậu đang là học bá duy nhất có trong trường mà có thêm 1 người nữa thì là cạnh tranh nhà
Cánh cửa lớp mở ra. Một chàng trai cao ráo, nụ cười nhạt như gió thoảng bước vào. Hùng lặng người. Đó là Dương – cậu bạn từng là hàng xóm thuở nhỏ, nhưng đã chuyển đi từ lâu.
Tim Hùng bất giác đập nhanh. Trong khoảnh khắc, những ký ức ngày bé ùa về: buổi chiều cùng nhau thả diều, tiếng gọi nhau ríu rít dưới hàng phượng đỏ. Nhưng giờ đây, cậu ấy đã khác quá nhiều. Lạnh lùng, điềm đạm, và ánh mắt dường như chẳng thuộc về cô nữa.
Cô giáo
Đây Là bạn mới của chúng ta tên là Trần Đăng Dương , em ấy sẽ ngồi cạnh hùng
Tim hùng như bị khựng lại 1 nhịp bởi cái tên “Trần Đăng Dương” mà cô đang nói liệu có phải là đăng dương mà hồi nhỏ cậu hay chơi?
Comments