#Caprhy | Hồ Ly Ánh Trăng
Chương 02
Ánh nắng đầu ngày len qua khe cửa , trải dài lên sàn gỗ . Một vệt sáng vàng ấm khẽ trườn đến , chạm vào bộ lông trắng muốt
Hồ ly khẽ cựa mình , đôi tai nhọn giật giật . Mi mắt nặng trĩu mở ra , đôi mắt bạc ánh lên dưới nắng sớm
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* chói quá… đây không phải rừng sâu , ta… vẫn còn sống ? *
Ngước đầu lên , hồ ly thấy bóng dáng một thiếu niên đang lúi húi bên bếp lửa . Khói nhẹ bay lên , hương cháo loãng thoang thoảng trong không khí
Quang Anh _ Em
mày tỉnh dậy rồi , trông có vẻ khoẻ hơn hôm qua
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* tên ngốc này… hắn thật sự không sợ mình à *
Quang Anh bưng ra một cái chén nhỏ , thổi nhẹ cho nguội rồi đặt xuống trước mặt con hồ ly
Quang Anh _ Em
tao không biết mày sẽ ăn được gì… thử ăn một chút gạo nhạt thôi , nếu không thích thì tao sẽ nghĩ cách khác
Quang Anh _ Em
mày không cần phải ăn ngay đâu
Quang Anh _ Em
cứ từ từ , khi nào đói thì sẽ tự ăn thôi
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* không ép ta ? *
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* hừ làm bộ làm tịch thôi , con người chẳng bao giờ cho không thứ gì cả *
Khói cháo nghi ngút bốc lên , mùi thơm nhè nhẹ lan khắp gian nhà nhỏ . Quang Anh đặt cái thìa gỗ vào chén , ngập ngừng
Quang Anh _ Em
mày không tính thử thật sao ? thử một miếng thôi , nếu không thích tao sẽ đổi
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* thật phiền phức , cứ bám lấy ta như thể ta là một con thú cưng vậy… *
Quang Anh thấy hồ ly không cử động — bèn thở dài , bưng thìa cháo lại gần miệng nó , giọng nửa dỗ dành nửa cười gượng
Quang Anh _ Em
thôi nào , ăn một miếng thôi cũng được . Tao nấu vụng , nhưng không đến mức mày chê chứ ?
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* ngươi nghĩ ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao ? đừng mơ , ta không dễ bị thuần phục như vậy đâu *
Nhưng bụng lại réo lên một tiếng khe khẽ . Em ngạc nhiên , rồi bật cười nhỏ
Quang Anh _ Em
hoá ra là đói rồi còn làm bộ
Khuôn mặt hồ ly nóng ran , đôi tai cụp xuống trong chốc lát , vội quay mặt đi như chối bỏ
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* đáng ghét… sao trước mặt hắn , ta lại thấy mất thể diện thế này *
Quang Anh _ Em
// đặt chén cháo lại gần // tao không ép nữa , mày muốn ăn hay không thì tuỳ
Sau khi để chén cháo xuống , Quang Anh đứng dậy khoác cái áo mỏng lên vai . Em quay sang nhìn hồ ly vẫn cuộn tròn trên ổ chăn
Quang Anh _ Em
tao phải ra đồng một lát
Quang Anh _ Em
mày ở yên trong nhà , đừng đi đâu cả
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
// hơi nghiêng đầu //
Quang Anh _ Em
bên ngoài kia không an toàn đâu , nếu người dân thấy… họ sẽ nghĩ ngươi là yêu quái và gi€t chet ngươi mất
Đức Duy [ dạng Hồ ly ]
* đám người đó mà dám làm thế với ta à *
Em cười mỉm nhẹ , cúi xuống vuốt bộ lông trắng mịn như bông của hồ ly
Quang Anh _ Em
nhớ những gì tao dặn
Siu nhân gaoo
lúc xưng tao - mày , lúc xưng ta - ngươi thấy kì cục quá
Siu nhân gaoo
tao chọn ta - ngươi cho nó dễ nghe với hợp phong thủy nhee
Siu nhân gaoo
mọi người đi học rồi ai đọc try cho kaoo 😭
Comments