//Không khí im lặng căng thẳng. Từng bước chân vang vọng. Douma xuất hiện—nhưng khác hẳn mấy ngày qua.//
Douma
//mỉm cười nhàn nhạt, tay phe phẩy chiếc quạt//Xin lỗi nhé, dạo này ta… hơi mất cân bằng.
//Mọi ánh mắt đổ dồn về phía hắn.//
Kokushibo
//nheo mắt, giọng nghiêm nghị//Cuối cùng cũng chịu ló mặt.
Nakime
//chỉ im lặng nhìn, ngón tay dừng lại trên cây đàn//.
Gyokko
//tròn mắt, lẩm bẩm//Thật lạ… hôm qua vẫn u ám như bóng chết, nay lại… tươi tỉnh?
Nhưng tất cả nhanh chóng nhận ra: nụ cười Douma hôm nay khác hẳn. Nó không chói lóa, không giả tạo—mà nhẹ nhàng, mơ hồ ấm áp. Và đôi mắt hắn… chỉ hướng về một người.
Akaza
//đi ngay sau Douma, khoanh tay, tỏ ra khó chịu// Hừ, nhìn cái gì mà nhìn.
Douma
//quay sang Akaza, nở nụ cười sáng rỡ hiếm có//Akazaaa~ cảm ơn đã dẫn ta đến đây~
//Cả phòng… choáng. Họ chưa từng thấy Douma chỉ mỉm cười với duy nhất một kẻ.//
Kokushibo
//nhíu mày, liếc sang Akaza//:… Ngươi đã làm gì hắn?
//hét ầm lên//Ngươi… ngươi dám trêu cả Kokushibo-sama ngay trước mặt Muzan-sama sao?!?
Nakime
//chỉ khẽ gảy đàn, nhưng khóe môi hơi nhếch, như hiểu rõ điều gì đó//.
//Muzan ngồi trên cao, lặng im nhìn tất cả, ánh mắt khó đoán. Không ai dám lên tiếng thêm. Nhưng ai cũng biết—Douma đã thay đổi. Và nguyên nhân thay đổi… đang ngồi ngay bên cạnh hắn.//
⸻
//Không khí trong đại sảnh nặng nề, nhưng lại có một dòng khí nóng lạ lùng lan ra từ phía Douma và Akaza.//
Gyokko
Gyokko //ngó ngó, giọng the thé//Đ-đây… đây là ảo giác phải không? Douma mà biết… mỉm cười thật sao?!
Kokushibo
//trầm giọng, khoanh tay//
Không phải ảo giác. Hắn thật sự khác. Nhưng khác vì cái gì… thì rõ rồi.
//Ánh mắt lưỡi gươm của Kokushibo liếc sang Akaza—như thể muốn cắt toạc lớp bình tĩnh của y.//
Akaza
//giật mình, nghiến răng, gắt nhỏ//
Nhìn ta làm gì! Ta không liên quan!!
Douma
//ngả người, chống cằm nhìn Akaza, nụ cười êm dịu đến lạ//:
Liên quan chứ~ Nếu không có Akaza-chan dịu dàng kéo ta ra khỏi hố sâu, làm sao ta còn ở đây~?
//Cả hội đồng như nổ tung. Nakime gảy một nốt trầm, âm thanh vang vọng, kéo dài, che đi tiếng xì xầm.//
Gyokko
//hoảng hốt, lắp bắp//Douma… Douma vừa nói… dịu dàng?!? Làm gì có ngày Akaza dịu dàng!!
Douma
//đập quạt cười rũ rượi//Có chứ~ với ta thì khác~
Akaza nghẹn họng, mặt đỏ bừng. Y nghiến chặt răng như muốn chối cãi, nhưng lại chẳng thốt ra lời.
Kokushibo
//giọng lạnh tanh, nửa như chất vấn nửa như mỉa mai//Đệ Tam Thượng Huyền lại để cảm xúc chi phối. Trò cười này có làm hạ thấp ngươi không, Akaza?
Akaza
//gầm lên, không kìm được//Ta không cần ngươi xen vào!!
Douma
//Douma lập tức chen vào, giọng ngọt như mật nhưng đầy thách thức//
Đủ rồi. Akaza-chan của ta không phải trò cười của ai hết.
Khoảnh khắc đó, cả căn phòng chết lặng. Một Douma vốn suốt đời chỉ biết cười giả, nay lại lên tiếng bảo vệ Akaza—chân thành, mạnh mẽ.
//Muzan ngồi trên cao, đôi mắt hẹp lại, khóe môi cong thành nụ cười hiểm độc. Hắn không ngăn lại, cũng chẳng xen vào—chỉ quan sát, như thể một con mèo vờn mồi, chờ trò hề này đi xa hơn nữa.//
Vậy guốc cuộc akaza đã làm gì douma để trở nên vui vẻ như thế?
Comments
Thích Kết SE cơ😻
má oi hóng qa, ra chap đi pồ😭😭
2025-09-02
1
ÂY BI SI
Ôi dồi ôi lộ tên hết rồi
2025-08-29
1
ÂY BI SI
Ê chết dỡ
2025-08-29
1