〔AllLuffy〕•《OnePiece》• "Kì Lạ.."- By : Oblivion
cнᴀᴘтᴇʀ.3 – ᴀттᴇɴтιoɴ?! [🫧Part 1]
˙✧˖° 🫧αττεητίση_ραɾτ_σηε?⋆。˚꩜
Cậu học sinh kia sững người:
“Ngươi điên à!? Lớp A chúng ta vốn bị coi thường, bị săn lùng trong Thời Gian Tự Do này! Nếu ở lại, ngươi sẽ bị nghiền nát mất!!”
Nhưng Luffy chẳng bận tâm. Hắn cởi chiếc mũ rơm ra, buộc chặt vào cổ để không bị rơi, rồi lao thẳng về phía chiến trường đang rực lửa.
⚡ Một kẻ đến từ lớp C với mái tóc bạch kim, tay cầm trường kiếm bọc ánh sáng, nhìn Luffy bằng ánh mắt khinh miệt:
“Hử… một tên phế vật lớp A. Cao su sao? Để ta nghiền nát ngươi làm gương cho đám yếu ớt kia!”
Gã lao tới, kiếm sáng chói như xé đôi không khí.
Cậu học sinh lớp A đứng xa hét lên:
“Ngươi sẽ chết mất!!”
Nhưng Luffy đã giơ tay ra chặn, cơ thể kéo giãn, hấp thụ cú chém. Thanh kiếm dội ngược lại như chém vào tường cao su.
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Cao su mà phế á?” – Luffy nhe răng cười, nắm tay thu về –
“Gomu Gomu no… Pistol!!!”
Cú đấm bắn thẳng ra, mạnh mẽ đến mức gã quý tộc lớp C văng ngược hàng chục mét, đập sầm vào bức tường năng lượng phía xa.
Cả chiến trường khựng lại trong vài giây. Những ánh mắt từ khắp nơi đổ dồn về phía Luffy – kẻ được gắn mác “phế vật” lại vừa hạ gục một học sinh lớp C chỉ bằng một cú đấm.
Những tiếng xì xào nổi lên:
“Không thể nào…”
“Cao su mà lại mạnh như thế ư!?”
“Hay chỉ là may mắn?”
Trong khi đó, từ phía xa, vài bóng người với áo choàng đen, biểu tượng của một bang phái lớn đang bước đến. Kẻ dẫn đầu là một học sinh khối B, miệng cười lạnh:
? ? ?
54 : "Thú vị đấy… nhưng ngươi vừa động đến người của ta.
? ? ?
Lũ phế vật lớp A… không có quyền ngẩng đầu trong Thời Gian Tự Do."
Không khí lại trở nên căng thẳng, cả chiến trường như sôi sục thêm lần nữa.
Tên thủ lĩnh khối B bước lên, trên môi nở một nụ cười khinh miệt, tay giơ cao thanh thương phủ đầy ánh sáng. Các thành viên bang hắn đồng loạt rút vũ khí, năng lực tràn ngập chiến trường, chuẩn bị vây lấy Luffy.
Luffy thì đang hứng khởi, hít một hơi dài rồi hét lớn:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Được thôi!! Ta sẽ đánh bại hết các ngươi!!"
Cậu lao về phía trước, nhưng ngay khoảnh khắc ấy—
⚡ “Xoẹt!!”
Một hố đen bất ngờ mở ra ngay giữa bầu trời, xoáy mạnh rồi phóng xuống mặt đất một bóng người nặng nề.
ẦM!!
Cả chiến trường rung lên. Một người tóc xanh, ba thanh kiếm đeo bên hông, ngẩng đầu dậy, cau mày như thể vừa bị quăng từ trời xuống.
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Chuyện quái gì…?” – Zoro lầm bầm, đảo mắt nhìn xung quanh
Thấy cả biển người, vũ khí, máu lửa.
Trong một khoảnh khắc, hắn chưa kịp hiểu mình đang ở đâu. Nhưng khi thấy Luffy đang lao tới kẻ thù, hắn chỉ rút kiếm, nở một nụ cười nhếch mép:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Thôi kệ… đánh xong rồi nói."
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Zoro!! Ngươi cũng tới hả!? Được rồi, đánh trước đã!!"
Tên thủ lĩnh khối B cau mày:
“Hử… lại thêm một tên kiếm sĩ vô danh? Các ngươi nghĩ có thể chống lại bang phái của ta sao!?”
Zoro liếc nhìn hắn, bàn tay siết chặt chuôi kiếm:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Ồn ào quá. Luffy, ngươi lo phía kia, còn tên ồn ào này… để ta."
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Được thôi!!"
⚔️ Và thế là, ngay giữa “Thời Gian Tự Do” hỗn loạn, hai cái tên đến từ Thế giới Hải Tặc – Luffy và Zoro – đứng cạnh nhau, lưng tựa lưng, sẵn sàng đối đầu cả một bang phái lớn trong học viện vũ trụ.
Tiếng kim loại va chạm loảng xoảng khắp nơi. Bụi đất mịt mù. Bang phái khối B ồ ạt lao vào, bao vây hai kẻ được xem là "phế vật lớp A".
Luffy hứng khởi hét vang:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Zoro!! Đánh như hồi ở quê mình nhé!!"
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Quê nào? Ta còn chưa hiểu cái chỗ chết tiệt này là đâu nữa!"
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Không quan trọng! Đập chúng là xong!!” – Luffy cười toe, rồi vươn tay dài như dây cung, “Gomu Gomu no Gatling!!!”
Hàng loạt cú đấm dội ra như mưa, quét sạch một hàng dài đối thủ.
Phía bên kia, Zoro đã kẹp kiếm vào miệng, hai tay rút song kiếm. Mắt hắn lóe sáng:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Tam Kiếm Phái… Oni Giri!!"
⚔️ Một đường chéo sắc bén xé gió, đánh bật cả mấy kẻ dùng năng lực chắn đường.
Tên thủ lĩnh khối B tức giận hét lớn:
“Đừng hoảng loạn! Hắn chỉ là một kiếm sĩ hạng xoàng!!”
Ngay tức thì, một học sinh khác ném ra cột lửa khổng lồ. Zoro xoay người, chém một nhát mạnh đến mức ngọn lửa tách làm đôi, gào thét rồi tắt lịm.
Luffy từ xa hò reo như đang xem xiếc:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Woa!! Cái đó ngầu ghê á, Zoro!!”
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Câm miệng đi!!” – Zoro gắt, nhưng khóe miệng lại nhếch lên.
Khung cảnh hỗn loạn của Thời Gian Tự Do đột ngột lắng xuống.
Từ hố đen xoáy tròn, một bóng dáng khoác áo choàng đen, khí thế sắc lạnh, từng bước chậm rãi bước ra. Thanh Hắc Kiếm Yoru trên vai phát sáng lạnh lẽo
“Mắt Diều Hâu Mihawk – Kiếm sĩ số một học viện.”
Tiếng xì xào lan khắp nơi. Các bang phái lập tức lùi bước, không ai dám tiến gần.
Zoro siết chặt chuôi kiếm, trái tim đập dồn dập.
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Không phải Mihawk ta từng biết… nhưng ánh mắt ấy, thanh kiếm ấy… vẫn là đỉnh cao của thế giới này.”
⚔️ Giữa chiến trường hỗn loạn, khi mọi ánh mắt đều tập trung vào bóng dáng cao ngạo kia, Mihawk đưa mắt nhìn thẳng vào Zoro.
Ánh mắt ấy lạnh như băng, sắc bén như mũi kiếm có thể xuyên thủng tâm can bất kỳ ai.
Zoro nghiến răng, đặt thanh kiếm vào miệng, hai tay chéo lại thủ thế Tam Kiếm Phái.
Ánh mắt anh bừng cháy, như muốn chém xuyên cả không gian trước mặt.
⚔️ Kiếm chạm nhau, tiếng kim loại ngân dài, sóng chấn động tỏa ra dữ dội.
Cả học viện rung chuyển, bụi đá bay mù mịt.
Mihawk vẫn giữ thế kiếm chắc chắn, ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng vào Zoro.
Nhưng rồi hắn khẽ nhếch môi, một nụ cười khó đoán xuất hiện.
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
— “Ta biết ánh mắt này… ánh mắt của kẻ chưa từng bỏ cuộc, kể cả khi tuyệt vọng.”
Zoro nghiến răng, không để lộ chút nao núng:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
— “Đừng có coi thường ta… Ta không phải kẻ Zoro mà ngươi từng gặp trước đây!”
Nghe vậy, Mihawk khẽ nheo mắt. Thanh Hắc Kiếm Yoru xoay nhẹ, tạo ra một áp lực kinh hoàng khiến mặt đất dưới chân nứt ra.
Giọng hắn trầm thấp, nhưng đầy uy nghiêm:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Zoro mà ta từng gặp… là một kẻ lạc lối.
Một kiếm sĩ không đồng đội, không mục tiêu rõ ràng… chỉ lang thang khắp đại dương trong tuyệt vọng.
Ánh mắt hắn… trống rỗng. Hắn khao khát sức mạnh, nhưng lại không có lý do để vươn tới.”
Zoro khựng lại một thoáng. Anh hiểu ngay: Mihawk trước mặt không phải Mihawk mà mình từng biết. Đây là Mihawk của thế giới song song.
Một thế giới nơi… Zoro không bao giờ gặp Luffy.
Mihawk hạ ánh mắt sắc bén xuống, giọng như nhát dao lạnh lẽo:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Cho nên khi ta thấy ngươi ở đây… ánh mắt ngươi khác hẳn.
Ngươi có một lý do để cầm kiếm… và có những kẻ sẵn sàng đi cùng ngươi.”
Hắn khẽ nghiêng đầu, nụ cười mơ hồ hiện lên:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Được thôi, Zoro. Hãy cho ta thấy… cái ‘lý do’ ấy khiến ngươi tiến xa đến mức nào.”
⚡ Zoro siết chặt kiếm, máu nóng sục sôi. Trong lòng anh, một ngọn lửa mãnh liệt bùng cháy:
Nếu Zoro của thế giới kia đã lạc lối… thì anh, Zoro này, sẽ chứng minh con đường của mình là đúng!
Anh gằn giọng, ánh mắt rực lửa:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Khác biệt giữa ta và hắn… chính là ta có thuyền trưởng!! Và ta sẽ trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới để bảo vệ giấc mơ của thuyền trưởng ta!!”
⚔️ Tiếng kiếm lại va chạm lần nữa, dữ dội hơn cả lúc đầu.
Những tia lửa tóe sáng giữa bóng đêm, chiếu rọi cả khoảng sân học viện.
Xa xa, những học sinh khối F đang quan sát, ánh mắt đầy thích thú. Một trong số họ khẽ thì thầm:
? ? ?
“Zoro và Mihawk… đến từ hai thế giới khác nhau. Một cuộc gặp gỡ định mệnh… Điều này sẽ làm thay đổi cả học viện.”
⚔️ Kiếm khí va chạm, cả khoảng sân của One Piece Academy như bị xé toạc.
Mỗi nhát chém của Zoro hòa cùng sát khí lạnh buốt từ Hắc Kiếm Yoru tạo thành cơn bão kiếm khí cuồng loạn.
Mặt đất rạn nứt, những tòa tháp gần đó rung lắc dữ dội, học sinh khối A, B, C phải tháo chạy để tránh bị nghiền nát.
Zoro gầm lên, dồn sức tung chiêu Santoryu Ougi: Sanzen Sekai!!
Mihawk đáp trả thản nhiên, một nhát chém đen kịt như xé đôi bầu trời.
⚡ RẮC!!
Không gian như vỡ vụn — sóng xung kích thổi tung cả quảng trường, kéo theo từng tiếng hét kinh hoàng.
Nếu còn tiếp tục, cả một phân khu học viện sẽ bị san phẳng.
Ngay lúc đó —
Trên không trung, hàng chục ma trận ánh sáng khổng lồ đồng loạt hiện ra, bao phủ cả chiến trường.
Một giọng nói uy nghiêm vang vọng:
— “Đủ rồi.”
Ánh sáng ép xuống, như xiềng xích vô hình trói chặt cả Zoro lẫn Mihawk.
Dù Zoro vẫn gồng mình chống lại, nhưng toàn thân anh bị đè nặng như nghìn tảng đá.
Mihawk thì chỉ khẽ nhướng mày, đôi mắt vẫn bình thản, nhưng hắn cũng dừng lại, không cưỡng ép phá trận.
Một đoàn người khoác áo choàng đen bước ra từ hư không — Giám sát viên học viện.
Họ chính là kẻ duy trì trật tự khi “Thời Gian Tự Do” vượt quá giới hạn.
Một người trong số đó, gương mặt che kín bởi mặt nạ trắng, nhìn thẳng vào Mihawk và Zoro:
? ? ?
“Hai ngươi… dám phá hủy lãnh địa của học viện sao? Quy tắc tự do không cho phép các ngươi hủy diệt cơ sở hạ tầng. Từ giờ, trận đấu này… kết thúc.”
Không khí nặng nề phủ xuống.
Đám học sinh khối B, C vốn đang run lẩy bẩy, thở phào nhẹ nhõm.
Còn Luffy thì cau mày, rõ ràng không hài lòng:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Ơ, đang vui mà… Sao lại ngăn lại chứ?”
Zoro cắn răng, ánh mắt vẫn khóa chặt lấy Mihawk. Trong lòng anh tràn đầy tiếc nuối, nhưng cũng hiểu — nếu cưỡng ép tiếp tục, sẽ không chỉ mình anh, mà cả đồng đội cũng bị liên lụy.
Mihawk khẽ hất Yoru lên vai, ánh mắt vẫn không rời khỏi Zoro.
Khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười nhạt:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Một ngày nào đó, Zoro… chúng ta sẽ hoàn tất trận chiến này.
Ta muốn biết… liệu ánh mắt của ngươi, dưới đôi cánh của ‘thuyền trưởng đó’, có thể chạm tới ta hay không.”
Rồi hắn xoay người, bước vào hư không, biến mất như chưa từng tồn tại.
⚡ Bỏ lại sau lưng, là một Zoro vẫn siết chặt thanh kiếm run bần bật… và một Luffy cười tươi, đầy hứng khởi.
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Zoro!! Ngầu quá đi!! Nhưng lần sau phải cho tớ xem cậu thắng ông ta đó nha!!”
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
Zoro thở dài, rồi khẽ nhếch môi — “Ừ… lần sau, nhất định ta sẽ không lùi bước.”
Còn trên cao, đám giám sát viên lặng lẽ nhìn xuống. Một kẻ thì thầm:
? ? ?
“Monkey D. Luffy, Roronoa Zoro… Những kẻ này sẽ làm học viện rung chuyển. Chúng ta phải báo cáo lại cho Hội Đồng ngay lập tức.”
🏰 Căn cứ Bang Tóc Đỏ – One Piece Academy
Bữa tiệc trong đại sảnh đang náo nhiệt, tiếng cười và mùi rượu tràn ngập không khí.
Bỗng cửa gỗ bật mở rầm một tiếng. Một đàn em hớt hải chạy vào, mồ hôi nhễ nhại.
? ? ?
19 : “Thuyền trưởng!! Có tin động trời!!”
Cả hội đồng loạt quay lại, Benn Beckman cau mày, đặt điếu thuốc xuống:
𝘽𝙚𝙣𝙣𝘽𝙚𝙘𝙠𝙢𝙖𝙣
“Bình tĩnh nói.”
Tên đàn em nuốt khan, rồi dõng dạc:
— “Ở trung tâm học viện, một học sinh khối A vừa lao vào chiến đấu với cả khối B và C… Sau đó còn thách đấu với Mihawk!!”
🌌 Cả căn phòng bỗng im bặt.
Nhưng đó chưa phải phần gây sốc nhất.
— “Tên hắn là… Monkey D. Luffy. Và hắn… đang đội một chiếc mũ rơm y hệt của thuyền trưởng!!”
🍷 ẦM!
Ly rượu trong tay Shanks rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Tất cả thành viên Bang Tóc Đỏ đều tròn mắt. Lucky Roo còn suýt nghẹn miếng thịt trong miệng, Yasopp đánh rơi khẩu súng đang lau dở.
Shanks khẽ nhướng mày, ánh mắt sâu hun hút như xoáy vào khoảng không.
Anh chậm rãi lặp lại cái tên ấy, như muốn chắc chắn mình nghe đúng:
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
“Monkey… D. Luffy?”
𝘽𝙚𝙣𝙣𝘽𝙚𝙘𝙠𝙢𝙖𝙣
Benn Beckman hít một hơi thuốc, thở dài — “Monkey D… Một cái họ đầy phiền toái. Nhưng quan trọng hơn… hắn mang chiếc mũ rơm giống hệt ngươi, Shanks. Không thể là trùng hợp được.”
Shanks im lặng rất lâu.
Ánh mắt anh dần lóe sáng một tia tò mò — một cảm giác mà đã lâu anh chưa trải qua:
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
“Một kẻ mang cái tên ‘Monkey D. Luffy’, và còn đội mũ rơm giống hệt ta… Ở thế giới song song kia, rốt cuộc giữa ta và hắn đã xảy ra chuyện gì?”
Anh đứng bật dậy, khí thế bùng nổ khiến cả căn cứ nín thở.
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
“Chuẩn bị cho ta. Từ giờ… ta muốn biết tất cả mọi thứ về thằng nhóc mang mũ rơm đó.”
⚡ Tất cả Bang Tóc Đỏ bùng nổ.
Lần đầu tiên, một cái tên từ khối A — vốn bị coi thường — lại khiến Shanks tóc đỏ và cả băng của anh phải chú ý đến như vậy.
⚓ Căn cứ Bang Râu Trắng – One Piece Academy
Giữa một hòn đảo bay khổng lồ, nơi Bang Râu Trắng chiếm giữ như một pháo đài bất khả xâm phạm, sóng gió gào thét xung quanh vách đá.
Trong đại sảnh, những chiếc bàn dài chất đầy thức ăn, rượu chảy như thác, không khí rộn rã. Nhưng khác với sự náo nhiệt cuồng nhiệt của Bang Tóc Đỏ, nơi đây mang dáng dấp gia đình – từng tiếng cười, từng lời trêu chọc, tất cả chan chứa sự gắn kết.
Ở chính giữa, Râu Trắng – người đàn ông khổng lồ với cơ bắp như núi, chiếc bình rượu khổng lồ trong tay, bật cười sang sảng.
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurararara!! Bọn nhóc càng ngày càng ồn ào rồi!”
⚡ Bỗng nhiên, một cánh cửa bật mở. Một thành viên trong băng lao vào, gương mặt nghiêm trọng.
“Bố già!! Tin khẩn!! Trong học viện… vừa rồi có kẻ khối A dám đứng lên thách thức Garneth của khối B!”
Không khí vốn vui vẻ chợt chùng xuống. Các đội trưởng đồng loạt nhìn nhau, một vài kẻ cau mày.
Ace – ngồi gần đó, bập bập điếu thuốc, nheo mắt:
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
“Khối A sao? Chuyện này nghe như đùa vậy. Lũ A bình thường toàn là bọn bị khinh rẻ… làm gì có kẻ nào dám chống lại B?”
Marco, đội trưởng đội 1, bình tĩnh hơn nhưng giọng trầm:
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
“Tin tức này chắc chắn sẽ lan khắp học viện. Một khi trật tự bị xáo động… những bang phái lớn cũng sẽ phải để mắt.”
🍷 Râu Trắng ngửa đầu uống cạn, đặt mạnh bình rượu xuống, tiếng “cộp” vang vọng cả đại sảnh.
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurarara… thú vị thật! Một đứa trẻ dám phá bỏ cái vòng xiềng ‘phế vật’ mà học viện trói buộc nó…”
Tiếng sóng biển vỗ vào vách đá của hòn đảo bay, nhưng trong đại sảnh Bang Râu Trắng, bầu không khí lại nặng nề như bão tố.
Một đàn em lao vào, gấp gáp báo tin:
“Bố già!! Tin chấn động…! Trong Thời Gian Tự Do vừa rồi, không chỉ có một học sinh khối A Monkey D. Luffy dám chống lại khối B… mà còn có thêm một kẻ khác xuất hiện — Roronoa Zoro! Hắn đã giao chiến trực tiếp với… Mihawk!!”
⚡ Cả đại sảnh ồn ào, những tiếng thì thầm, hốt hoảng xen lẫn hứng khởi bùng nổ:
“Zoro à!? Thằng đó không phải phế vật hạng A sao?!”
“Mihawk… chính tay kiếm sĩ ấy ra mặt? Vậy nghĩa là tên Zoro kia đủ mạnh để khiến hắn để mắt sao!?”
“Không thể nào…! Nếu tin này lan ra, cả học viện sẽ rung chuyển mất!”
Ace đứng bật dậy, điếu thuốc rơi khỏi môi, ngọn lửa bùng lên trong ánh mắt:
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
“Thằng nhóc đó… dám đối mặt Mihawk sao? Bố già, con phải tận mắt nhìn thấy hắn! Một kẻ dám thách thức kiếm sĩ mạnh nhất ở nơi này… không thể coi thường.”
Marco khoanh tay, giọng trầm tĩnh nhưng ánh mắt nghiêm nghị:
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
“Điều đáng sợ không phải sức mạnh của thằng nhóc, mà là hậu quả.
Một học sinh khối A… lôi cả Mihawk ra mặt trận? Đây không còn là một trò giỡn trong Thời Gian Tự Do nữa.
Tất cả thế lực khác… chắc chắn sẽ bắt đầu để mắt đến bọn họ.”
⚓ Râu Trắng ngồi trên chiếc ghế lớn, im lặng một lúc lâu. Ông nâng bình rượu, uống một ngụm lớn, rồi cười trầm đục:
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurararara… thú vị thật đấy. Lũ nhóc ấy vừa mới xuất hiện, đã làm cả học viện nổi sóng. Một thằng cao su bị gọi là phế vật… và một kiếm sĩ dám nhìn thẳng vào Mihawk.”
Ông đặt mạnh bình rượu xuống, đôi mắt sáng lên như biển động:
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Ta muốn xem… bọn nhóc đó sẽ còn tạo ra bao nhiêu trận bão tố nữa.
Hãy để ý đến chúng. Từ giờ, Bang Râu Trắng… không thể coi thường bọn ‘phế vật’ này được nữa.”
Ngọn lửa trong bếp tiệc crack crack vang lên, nhưng cả gian phòng bỗng chốc lặng ngắt khi một thuộc hạ quỳ xuống trước Râu Trắng, giọng khàn đặc vì vội vã:
“Bố già… chúng tôi vừa điều tra được. Thanh niên tên Roronoa Zoro không phải học sinh bản địa.
Hắn được kéo đến học viện này… thông qua một hố đen kỳ lạ. Cũng giống như cách nhiều kẻ đến từ thế giới song song khác bị hút vào nơi này.”
Cả đại sảnh chấn động.
Một tên thủ lĩnh đội phụ đứng bật dậy, đập mạnh tay xuống bàn:
“Thế nghĩa là… Mihawk vừa so kiếm với một Zoro đến từ thế giới khác sao!? Một phiên bản chưa từng tồn tại ở đây?”
Giữa không khí xôn xao, một gã khác lên tiếng, giọng nghiêm trọng:
“Tôi tận mắt thấy hắn cùng tên Monkey D. Luffy kia phối hợp. Chúng đánh như đã từng kề vai sát cánh từ lâu… cực kỳ ăn ý.
Nếu không nhầm… chúng đến từ cùng một thế giới.”
🌊 Tiếng xì xào lập tức dấy lên:
“Một bang phái từ thế giới khác… lạc vào đây sao!?”
“Nếu thật vậy, chúng có thể sẽ phá vỡ cán cân thế lực trong học viện này.”
“Một Luffy phế năng lực, một Zoro đối đầu Mihawk… quá nhiều điều bất thường!”
Marco khoanh tay, đôi mắt ánh lên suy tư:
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
“… Một thế giới song song? Không lẽ ngoài kia, còn có một nơi mà Luffy và Zoro thực sự tồn tại, sát cánh như đồng đội? Nếu đúng vậy, sự xuất hiện của bọn họ ở đây… chắc chắn không phải ngẫu nhiên.”
Ace nghiến răng, lửa bùng quanh vai, nở một nụ cười pha lẫn chiến ý:
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
“Chung một thế giới sao…? Vậy thì càng đáng để thử sức. Một thằng nhóc cao su phế năng lực mà vẫn khiến Mihawk để mắt đến đồng đội của mình… hừ, ta muốn xem bản lĩnh thật sự của bọn chúng thế nào.”
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurararara… Một thế giới khác, một bang phái Mũ Rơm khác… thú vị lắm.
Nếu bọn nhóc ấy thực sự là đồng đội, thì hãy nhớ: ‘Đồng đội chân chính’ mới là thứ tạo nên những cơn bão thật sự. Không phải sức mạnh cá nhân.”
Ông nâng chén rượu lên, giọng vang dội cả đại sảnh:
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Bang Râu Trắng… từ giờ, hãy dõi theo lũ ‘phế vật’ đó.
Một ngày nào đó, ta muốn tự mình xem thử… chúng sẽ tạo ra con sóng lớn cỡ nào trong cái học viện này.”
🔥 Bầu không khí bùng nổ, thuộc hạ đồng loạt hô vang. Trong bóng tối, ngọn lửa chiến ý của Bang Râu Trắng chính thức hướng về phía Luffy và Zoro đến từ thế giới khác.
⚡ Căn Cứ Băng Bách Thú – Lãnh địa Kaido
Tiếng sấm nổ rền rĩ. Kaido đang ngồi giữa đại điện, nốc từng vò rượu khổng lồ. Một tên thuộc hạ run rẩy báo cáo:
“Thưa… Thưa Đại Bách Thú… tin tức mới nhất từ học viện… có kẻ từ thế giới song song xuất hiện. Một tên tên là Monkey D. Luffy… và đồng đội hắn – Roronoa Zoro. Chúng đã va chạm với Mihawk trong Thời Gian Tự Do.”
Cả sảnh im bặt.
Kaido đặt mạnh vò rượu xuống đất rầm một tiếng, đôi mắt rực ánh điên dại:
𝙆𝙖𝙞𝙙𝙤
“Zoro…? Luffy…? Gurarararara! Một thằng nhóc cao su phế năng lực mà dám gây chấn động cả học viện sao!?
Nếu là đồng đội… bọn chúng chắc chắn sẽ thành lập bang phái riêng. Và nếu bang đó lớn mạnh… hừm, có khi đủ sức thách thức cả ta.”
Queen bật cười khặc khặc:
𝙌𝙪𝙚𝙚𝙣
“Ngài Kaido, sao lại quan tâm? Chỉ là một đám ‘rác rưởi song song’ thôi mà.”
Kaido nghiến răng, nhấc bổng cây Kanabo, đập xuống đất khiến cả sảnh rung chuyển:
𝙆𝙖𝙞𝙙𝙤
“Ngươi không hiểu đâu. Những kẻ đến từ thế giới khác… luôn mang theo những biến số khủng khiếp.
Nếu chúng thực sự có tinh thần đồng đội… thì khác gì một ngọn lửa lan rộng giữa thùng thuốc nổ này! Và ta, Kaido, sẽ nghiền nát chúng trước khi ngọn lửa ấy bùng cháy!”
⚔️ Một cơn khát chiến nổi dậy. Kaido tuyên bố:
“Từ giờ, băng Bách Thú phải theo dõi sát từng bước đi của Mũ Rơm.”
🍰 Đảo Bánh – Lãnh địa Big Mom
Giữa khung cảnh ngọt ngào đầy màu sắc nhưng chết chóc, Big Mom đang thưởng thức chiếc bánh khổng lồ. Một homie thì thầm bên tai:
“Ma ma ma… Tin mới, Mẹ ơi. Một nhóm từ thế giới khác vừa xuất hiện. Luffy… Zoro… cả hai phối hợp đánh nhau giữa học viện. Tin đồn nói rằng… chúng chung một thế giới, đồng đội với nhau.”
Big Mom ngừng nhai, đôi mắt sáng lên:
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙇𝙞𝙣/𝘽𝙞𝙜𝙈𝙤𝙢
“Đồng đội…? Một nhóm mới dám thách thức luật chơi ở đây sao? Ma ma ma… thú vị!
Nếu bọn chúng thực sự là đồng đội, thì chẳng khác gì một gia đình nhỏ. Mà ngươi biết ta rồi… gia đình nào không thuộc về ta… thì chỉ có con đường bị nuốt chửng.”
Katakuri bước ra, giọng trầm nghiêm:
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙆𝙖𝙩𝙖𝙠𝙪𝙧𝙞
“Nhưng Mẹ, ta đã nghe tin… Zoro đối đầu Mihawk mà vẫn sống sót. Chúng ta không thể coi thường.”
Big Mom bật cười man dại, tiếng cười vang vọng khắp đảo:
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙇𝙞𝙣/𝘽𝙞𝙜𝙈𝙤𝙢
“Ma ma ma ma!!! Càng tốt. Một thằng ‘cao su phế vật’, một kiếm sĩ dám khiêu chiến Mihawk… rồi chúng sẽ trở thành món bánh ngon nhất cho Mẹ nuốt trọn.
Hãy chuẩn bị… Bang Big Mom sẽ là kẻ đầu tiên thử ‘hương vị’ của Mũ Rơm song song này.”
🌌 Và như thế… tin tức về Luffy và Zoro từ thế giới khác lan khắp học viện. Những con quái vật như Râu Trắng, Kaido, Big Mom đều bắt đầu chú ý.
Ngọn gió nhỏ từ một trận giao chiến trong Thời Gian Tự Do… đã dấy lên cơn bão toàn học viện.
🏛️ Hội Đồng Quản Lý One Piece Academy – Tòa tháp trung tâm
Một căn phòng rộng lớn, ánh sáng xanh từ những tinh thể kỳ lạ phản chiếu lên những bộ đồng phục nghiêm trang. Đây không phải lớp học, mà là nơi quyền lực tối cao trong học viện ngự trị: Hội Đồng Giám Sát – nơi những “Hải Quân” của học viện đảm trách việc duy trì trật tự.
Trên ghế cao nhất, Đại Giám Sát Sengoku đập mạnh tập hồ sơ xuống bàn:
𝙎𝙚𝙣𝙜𝙤𝙠𝙪
“Lại một biến số từ thế giới song song… Lần này không chỉ một, mà là hai. Monkey D. Luffy và Roronoa Zoro.
Chúng không chỉ tham gia Thời Gian Tự Do… mà còn trực tiếp giao chiến với Mihawk! Chuyện này… là báo động cấp đỏ.”
Phó giám sát Garp ngồi dựa ghế, cười ha hả nhưng ánh mắt lại lóe lên sự nghiêm trọng hiếm thấy:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮 𝘿. 𝙂𝙖𝙧𝙥
“Thằng nhóc Luffy… lại gây chuyện ngay khi vừa bước chân vào học viện. Nhưng Sengoku này… ngươi cũng biết nó không phải hạng dễ kiểm soát đâu.”
Aokiji khẽ thở dài, hơi thờ ơ:
𝙆𝙪𝙯𝙖𝙣/𝘼𝙤𝙠𝙞𝙟𝙞
“Đúng là rắc rối… Một kẻ ‘phế năng lực’ mà làm được đến thế… thì hắn chỉ có thể là mối đe dọa tiềm ẩn.
Nếu hắn cùng Zoro kết hợp, không khéo sau này sẽ hình thành một bang phái hạt nhân đủ sức phá vỡ cân bằng học viện.”
Akainu đứng bật dậy, ánh mắt bùng cháy phẫn nộ:
𝙎𝙖𝙠𝙖𝙯𝙪𝙠𝙞/𝘼𝙠𝙖𝙞𝙣𝙪
“Không thể chấp nhận sự tồn tại của chúng!
Thế giới song song vốn là thứ rác rưởi. Những kẻ như chúng chỉ làm lung lay trật tự học viện này.
Tôi đề nghị: Đưa cả hai vào danh sách giám sát đặc biệt, và nếu cần thiết… loại bỏ ngay khi chúng vượt giới hạn!”
Kizaru nhếch môi cười nửa vời, giọng kéo dài:
𝘽𝙤𝙧𝙨𝙖𝙡𝙞𝙣𝙤/𝙆𝙞𝙯𝙖𝙧𝙪
“Oooh~ nhưng mà, nhanh thế liệu có công bằng không?
Nếu chúng thực sự mạnh… thì Hội Đồng cũng có thêm những con bài thú vị để lợi dụng. Ma~ ánh sáng nào rồi cũng bị che khuất thôi mà…”
Sengoku trầm giọng chốt lại:
𝙎𝙚𝙣𝙜𝙤𝙠𝙪
“Được rồi. Từ hôm nay, Luffy và Zoro sẽ nằm trong diện giám sát. Mọi hành động, mọi liên hệ với các bang phái lớn – đều phải báo cáo ngay.
One Piece Academy không thể để một ‘ngọn lửa lạ’ thiêu rụi mọi thứ mà ta dựng nên.”
📜 Trên bảng thông báo mật của học viện, cái tên Monkey D. Luffy và Roronoa Zoro đã chính thức được khắc vào mục Giám Sát Đặc Biệt.
Tin tức ấy… lại một lần nữa làm rung chuyển toàn bộ học viện.
_________________________
“Giữa bão đạn mịt mờ khói lửa,
Bước chân dũng sĩ chẳng hề lùi.
Thanh gươm sáng rực trong đêm tối,
Soi đường cho ý chí quật cường.
Dẫu máu đổ, đất rung, trời nghiêng ngả,
Ngọn lửa tự do vẫn cháy hiên ngang.”
Comments
Hoàng Vii✦♫
Chỗ này có bị lặp không bồ?
2025-08-31
1
Hoàng Vii✦♫
Mới nghe audio có quả vibe này xong=)) không có gì nhưng mà nhớ lại cười quá.
2025-08-31
1
Hoàng Vii✦♫
Đúng là người già có khác, nhìn ánh mắt thôi cũng đoán gần như 70% câu chuyện.
2025-08-31
1