Chap 2: Nụ cười của kẻ xa lạ

Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua, làm phai mờ đi những kỷ niệm mà cả hai để lại, làm phai mờ cả vết thương về lời chia tay năm đó.
Đêm tối, mặt trăng lên cao, rọi ánh sáng mờ nhạt lên gương mặt của thiếu niên bên bàn làm việc.
Công ty của gia đình cậu đang trên bờ vực phá sản. Ba cậu trong cơn hoảng loạn liền ôm số tiền còn lại trốn sang nước ngoài. Không chịu nổi gánh nặng nợ nần cùng áp lực đè nén, mẹ cậu đã lựa chọn tự sát.
Hoàng Gia, từ một thời huy hoàng giờ đây chỉ còn lại một mình cậu đơn độc chống lại bão tố. Cậu vừa phải gánh vác khoản nợ khổng lồ, vừa phải ra sức bảo vệ phần tài sản cuối cùng mà mẹ cậu để lại, giữa vòng vây của những người họ hàng toàn tính với lòng tham không đáy.
Đã hai ngày cậu không ngủ, gương mặt có lẽ vì thế mà tiều tuỵ đi thấy rõ. Đức Duy nhìn đống tài liệu mình vừa xử lý xong khẽ thở dài một hơi.
Cậu loạng choạng đứng dậy, thả cơ thể xuống chiếc giường nhỏ bên cạnh. Nhanh chóng chìm vào giấc ngủ đã lâu ngày mới có lại.
Bên cạnh cậu, chiếc điện thoại không ngừng sáng lên với những thông báo tin nhắn dồn dập. Nhưng cậu đã quá mệt mỏi, mi mắt dính chặt vào nhau, chẳng còn sức bệnh tâm.
“Đức Duy, ngủ cái gì mà ngủ, mau dậy đi cái đồ điên này”
“Nguyễn Quang Anh về rồi, hắn tuyên bố sẽ kết hôn đấy cái đồ ngốc”
“Này nhé, tôi nhắc rồi đấy, ngày mai có hoảng hốt hét ầm nhà tôi cũng mặc kệ cậu”
“Đồ ngu, Duy yêu ơi dậy mau lên”
____________
Reng..Reng..Reng..Reng
Tiếng chuông cửa vang lên liên hồi, kéo cậu ra khỏi giấc ngủ chập chờn. Đức Duy khẽ nhíu mày, mệt mỏi mở mắt. Bỏ mặc tiếng chuông dồn dập kia, cậu chậm rãi bước vào phòng tắm, thong thả vệ sinh cá nhân.
Đức Duy biết, ngoài Hoàng Phong ra thì chẳng còn ai muốn đặt chân đến ngôi nhà rách nát này của cậu. Nên cậu mặc kệ anh, để anh đợi một chút chắc cũng không gọi là quá tàn nhẫn.
Vài phút sau, cậu bước ra khỏi phòng tắm, áo ngủ mỏng được thay bằng một chiếc áo len trắng đơn giản nhưng sạch sẽ. Cậu bước về phía cửa, cánh tay vươn ra mở khoá.
Cạch
Hoàng Sơn
Hoàng Sơn
Đức Duy, mày làm gì mà lâu vậy ?
Hoàng Sơn
Hoàng Sơn
Định để bố mày chết cóng ở đây mày mới vừa lòng sao ?
Trước mặt cậu, người đàn ông trung niên cao gầy đang không ngừng mắng chửi. Cậu nhíu mày lùi một bước, giọng nói cất lên muôn phần lạnh lẽo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ông về đây làm gì ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Về để xem thằng con trai mà ông tuyệt tình bỏ rơi đã chết chưa à ?
Hoàng Sơn
Hoàng Sơn
Câm miệng!!
Hoàng Sơn
Hoàng Sơn
Con mẹ mày dạy mày hỗn xược như vậy đúng không ?
Ông ta trợn mắt, gào lên với cậu như lợn bị cắt tiết.
Đức Duy còn chưa kịp đáp lại thì một cánh tay đã vươn ra, đẩy lùi Hoàng Sơn về phía sau.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
!?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy, tôi nghĩ em nên nói chuyện với tôi một chút
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Q-Quang Anh ?
Người đàn ông trước mặt mỉm cười, một nụ cười lạnh lẽo khiến cậu không khỏi rùng mình. Trước mắt cậu giờ đây không còn là chàng trai ngây ngô ngày xưa. Tất cả những gì cậu thấy, là một Nguyễn Quang Anh hoàn toàn khác, gương mặt lạnh như băng, ánh mắt sâu và sắc, và một khí chất áp đảo đến nghẹt thở
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Biến, chỗ này không dành cho anh!!
Cậu cất tiếng, gần như thét lên.
Nhưng hắn chỉ cúi đầu, để hơi thở nóng rực của mình phả vào vành tai cậu. Tiếng thì thầm vang lên, chỉ để một mình Đức Duy nghe thấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé con, tôi về rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút
Còn tiếp
Hot

Comments

◇<cu.teo>◇

◇<cu.teo>◇

ý kịch tính quá t.g ơi, ra tiếp đi

2025-08-26

1

𝐂𝐡𝐢𝐩𝐩 𝐢𝐮 ._. 𝜗𝜚

𝐂𝐡𝐢𝐩𝐩 𝐢𝐮 ._. 𝜗𝜚

hóng quá vợ ơi🤧

2025-08-26

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play