[RhyCap] Thiên Hương Vĩnh Cửu
chap 1: Cắt nhau tại một điểm
Dưới bóng tán cây xanh, nắng xuyên qua kẽ lá, vẽ loang lổ trên nền cỏ mềm.
Hôm nay là ngày cậu và hắn tốt nghiệp.
Một ngày lẽ ra nên đánh dấu cột mốc của tuổi trẻ, ngày kết thúc những năm tháng học hành miệt mài, ngày những ước mơ mà cậu và hắn đã từng ấp ủ có thể chắp cánh bay xa.
Nhưng có lẽ không phải vậy, kể từ bây giờ, sẽ không còn là như vậy nữa.
Nguyễn Quang Anh đứng đối diện Đức Duy, gương mặt hắn lạnh lẽo, trái tim vừa tê buốt vừa đau nhói đến điên dại.
Hắn cố gắng kiềm chế bản thân, hít sâu một hơi rồi cất tiếng. Âm thanh run run hoà cùng tiếng lá cây xào xạc.
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy, em vừa nói gì ?
Hoàng Đức Duy
Tôi nói, chúng ta chia tay đi
Hoàng Đức Duy thẳng thắn trả lời lại, không có tiếc nuối cũng chẳng có níu kéo. Tất cả những gì hắn thấy được trước mắt chỉ là một Đức Duy lạnh lẽo, vô tình, đem tình cảm mà hắn dành cho cậu suốt 3 năm tuỳ ý chà đạp.
Quang Anh vươn tay nắm lấy cổ tay nhỏ xíu của cậu, dùng lực khẽ siết chặt. Hắn lên tiếng, giọng nói còn lạnh hơn cả cơn mưa những ngày đầu đông.
Nguyễn Quang Anh
Đang yên đang lành sao lại muốn chia tay ?
Nguyễn Quang Anh
Em phải cho tôi lý do chính đáng, nếu không đừng hòng rời khỏi tôi
Đức Duy cụp mắt, trước mắt khẽ dâng lên một tầng sương mỏng. Cậu cắn môi đến bật máu, sau cùng dùng hết sức lực đẩy mạnh hắn ra, cất tiếng.
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, tôi có người mới rồi
Hoàng Đức Duy
Tôi không thể chôn vùi bản thân với một kẻ nghèo hèn như anh
Dứt câu, cậu quay ngoắt đi không một lần ngoái lại. Chỉ để lại hắn với gương mặt tối sầm, với tiếng ve kêu trên cành phượng đỏ rực, với tiếng lá cây xào xạc mỗi khi có một cơn gió thổi qua.
Mùa hạ năm đó, cậu và hắn chỉ có thể cắt nhau tại một điểm.
Thiếu niên ngồi cuộn tròn trên giường, tay run run siết chặt chiếc điện thoại trên tay. Đầu dây bên kia vẫn tiếp tục nói, giọng nói giống như một con dao đâm xuyên qua tim cậu.
Lê Hoàng Phong
Nguyễn Quang Anh, hai ngày trước nó uống say đến nỗi phải nhập viện
Hoàng Đức Duy
A-Anh ấy có sao không ?
Hoàng Đức Duy
Hức..đồ ngu..hức..dạ dày đã yếu rồi mà còn uống nhiều như vậy..hức
Lê Hoàng Phong
Nó không sao, mày đừng khóc
Lê Hoàng Phong
Quên nói với mày
Lê Hoàng Phong
Sáng nay, nó sang nước ngoài rồi
Chiếc điện thoại trên tay rơi xuống mặt nệm, tiếng “cạch” vang lên giữa không gian yên ắng. Đức Duy ôm mặt, tiếng nấc vang lên từng hồi chẳng có dấu hiệu dừng lại.
Phải, cậu và hắn chia tay rồi, hắn phải nhận lại gia đình, phải tiếp tục ước mơ còn dang dở của mình.
Đức Duy gạt nước mắt, ngước mặt ngắm nhìn đôi chim sẻ trên cành cây bên cửa sổ. Cuối cùng, cậu chỉ thở dài.
Cậu đã làm tổn thương hắn, cả đời này cũng chẳng dám mong giây phút tương phùng.
Comments
⋆𝙉𝙑𝙆⚡︎-ʟᴏᴠᴇʟʏ☆
cụ hết avt r hả cụ 😔💔
trỵn quá là ôkkk
2025-09-06
1
con điên🌈💐
quả bộ này bả mặnnn
2025-09-05
1
Sờ lây
Quá được luôn á chứ!!
2025-08-25
3