Mang quà

Vừa mới về tới nhà, Quang Anh còn chưa kịp đặt mông xuống ghế thì giọng mẹ hắn đã vọng ra từ trong bếp.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Quang Anh, con qua nhà hàng xóm đối diện, mang giỏ trái cây này sang biếu đi.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Nhà mình mới dọn tới, phải biết điều một chút mới phải lẽ.
Quang Anh nhăn nhó, vừa tháo giày vừa than.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời ơi… mới về tới đã sai việc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để ba đi không được hả mẹ?
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Ba con đang bận bốc dỡ đồ rồi, còn ai ngoài con?
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Nhanh lên, kẻo người ta nghĩ nhà mình khó gần.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/chống nạng, mặt bí xị/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mà… cái ông hàng xóm đó dữ như cọp, mới nãy còn xách tai con chửi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mẹ bắt con qua nữa thì khác gì đưa đầu vào rọ!
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
/lườm/
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Dữ thì do con hỗn trước.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mang đi cho mẹ, không nói nhiều!
Thế là chẳng còn đường lui, Quang Anh miễn cưỡng xách cái giỏ trái cây đi sang. Vừa đi hắn vừa lẩm bẩm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ờ thì hàng xóm…anh mới tí tuổi mà làm ra vẻ ông cụ non… được rồi, coi ai nhịn ai lâu hơn.
...
Cốc cốc cốc
Duy xuất hiện, vẫn dáng vẻ chỉnh tề với cái sơ mi trắng cắm thùng. Nhìn thấy hắn, Duy nhướng mày.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gì nữa đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mới gặp có mấy phút trước thôi mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhe răng cười cợt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì… mẹ tui bắt mang giỏ trái cây qua biếu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bảo là chào hàng xóm, sống cho có tình làng nghĩa xóm… bla bla.
Duy nhìn hắn một lượt, thấy cái điệu bộ vừa chống hông vừa nói lấc cấc mà lắc đầu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói chuyện kiểu gì kỳ cục vậy?
Quang Anh đưa giỏ trái cây lên, giọng điệu cố tình chọc tức.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nè… quà này, tui mang tới rồi đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhận không thì bảo, không thì tui vác về cho mẹ luôn, đỡ phải làm trò.
Chưa kịp dứt câu, Duy vươn tay túm lấy tai hắn véo một phát thật mạnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Á á á!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đau, đau, đau!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Buông ra coi trời ơi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ông già này!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nghiến răng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái thằng này… ăn nói cho đàng hoàng một chút có chết ai đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mang quà thì nói tử tế, ai dạy cái kiểu quăng quật cà chớn vậy hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhăn nhó, lắc đầu liên tục/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đau… thiệt tình!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh… anh Duy ơi, em xin lỗi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em lỡ miệng thôi, buông ra giùm cái coi!
Duy cuối cùng cũng thả tay ra, còn hắn thì vội vàng xoa xoa tai đỏ ửng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời ơi… mới dọn tới chưa tròn một ngày mà bị véo tai hai lần.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh coi còn cái tai nào cho em dùng không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/khoanh tay, nghiêm giọng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đáng đời.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lần sau nói chuyện cho đàng hoàng, người ta mới coi là hàng xóm tử tế.
Hắn phụng phịu, tay xoa tai, miệng lầu bầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Biết rồi… thì ra hàng xóm này dữ dằn nhất xóm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải dữ, mà là dạy cho thói hư bớt đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trông mày lớn mà cái nết chẳng khác con nít.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nè nè nha, em mười bảy tuổi rồi đó nha, không có nhỏ đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lớn cái xác thôi, còn cái đầu thì chưa đâu.
Quang Anh tức nghẹn, tay chỉ vào giỏ trái cây.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thôi, quà tui đưa xong rồi, tui về đây.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lần sau khỏi kêu tui qua nữa, mẹ tui muốn cho thì tự mang đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờ tùy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng lần sau mà còn ăn nói kiểu cà chớn, tao véo cả hai tai chứ không phải một cái đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/vừa đi vừa vênh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời đất… anh hù em hoài.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi, nhớ đó, đừng để em lớn lên rồi bắt anh trả đũa!
Duy không đáp, chỉ khẽ cười nhạt, đóng cửa lại.
Còn bên ngoài, Quang Anh chống hông, gương mặt vừa đau vừa ấm ức.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái ông hàng xóm gì mà đanh đá vậy trời… véo tai người ta như đúng rồi…
Nhưng kỳ lạ thay, trong lòng hắn lại có chút gì đó… hứng thú.
Hết.
Hot

Comments

Hoaii Phuongg

Hoaii Phuongg

vậy mà nằm dưới......

2025-08-28

3

˗ˏˋ✮⋆ ηɠμγễηρɧμηɧâη ⋆✮ˎˊ˗ 🥀

˗ˏˋ✮⋆ ηɠμγễηρɧμηɧâη ⋆✮ˎˊ˗ 🥀

gì mà gọi ông luôn v :)

2025-09-04

0

⚡️Rhycap 🐑🐳🦦

⚡️Rhycap 🐑🐳🦦

Nhma anh nằm dưới mà Duy…

2025-09-03

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play