Game thủ bất đắc dĩ

Quang Anh lầm lũi xách cái tai đỏ au về nhà. Vừa bước vào cửa, mẹ hắn từ trong bếp ló đầu ra.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mang quà qua chưa?
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Người ta có nói gì không con?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ôm tai lầu bầu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói gì đâu… chỉ có cái tai con suýt rụng thôi.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Sao nữa đây?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mẹ bắt con qua, con ăn nói hơi lố tí, cái ông hàng xóm đó lại… véo tai nữa.
Mẹ hắn thở dài, tay cầm cái vá gõ nhẹ xuống bàn.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Đáng đời!
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Ăn nói cho đàng hoàng thì ai véo tai.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Thôi, con lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm.
Quang Anh phụng phịu nhưng vẫn nghe lời.
.
.
.
Sau một hồi kỳ cọ, tắm rửa sạch sẽ, hắn bước xuống phòng ăn với cái quần short rộng thùng thình và mái tóc còn ướt nhẹp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ngồi vô bàn ăn/
Cha Quang Anh
Cha Quang Anh
/gắp thịt cho hắn/
Cha Quang Anh
Cha Quang Anh
Dọn nhà nguyên ngày chắc mệt rồi, con ăn nhiều vô.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ… mệt thật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mà ba mẹ có thấy ông hàng xóm đối diện dữ không?
Cha Quang Anh
Cha Quang Anh
Hàng xóm nào?
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Cái anh Duy đó.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Ba nó không biết thôi, mới nãy thằng nhỏ nó ăn nói lấc cấc, bị người ta véo tai dạy dỗ một trận.
Cha Quang Anh
Cha Quang Anh
/cười khà khà/
Cha Quang Anh
Cha Quang Anh
Vậy là tốt, có người kèm cho nó bớt ngông cũng hay.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời đất, ba mẹ có phải ba mẹ ruột không vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con bị đánh mà ba mẹ còn hùa theo người ta?
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Đánh đâu, véo tai thôi.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mà mày hư thì phải chịu.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Ăn đi.
Quang Anh chun mũi, cắm cúi ăn, trong lòng vẫn ấm ức.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Mới qua mà cả nhà mình coi ổng như quý nhân… còn mình thì thành con nít bị dạy dỗ.*
.
.
Ăn xong, hắn rửa chén cho có lệ rồi chạy một mạch lên phòng. Vừa ngồi xuống ghế là mở laptop, cắm tai nghe, đăng nhập vào game.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi… hôm nay phải leo rank cho bằng được, không thì tụi nó lại chọc điếc tai.
Tiếng bàn phím lách cách, tiếng chuột bấm liên hồi. Hắn nghiêng đầu, gào ầm lên khi gặp đồng đội chơi dở.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ê ê, chạy kìa!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời ơi… bọn mày ngu thế!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bắn vậy mà cũng trượt!
Bên ngoài, mẹ hắn đi ngang, nghe tiếng la hét thì cau mày, mở cửa bước vào.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Quang Anh, con lại chơi game hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/mắt vẫn dán vào màn hình/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con học rồi, học rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ nghỉ tí.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Học hồi nào?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì hồi chiều con có đọc sách giáo khoa… mấy dòng.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Học kiểu đó thì bao giờ mới khá lên?
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Kỳ này mà điểm kém nữa thì đừng trách mẹ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cười cười, mắt vẫn dán vào máy tính/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Biết rồi, mẹ yên tâm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con học giỏi lắm.
Ngay lập tức trong game, hắn lại hét.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Aaaaa, chết tao rồi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đồng đội ngu thiệt chứ!
Mẹ hắn chống nạnh, trợn mắt nhìn thằng con.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Đó, giỏi lắm ha.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mới hét cái gì?
Quang Anh luống cuống tắt mic, quay lại cười gượng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con… con chỉ cổ vũ thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Game vui mà.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Thôi, chơi ít thôi.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Học hành cho tử tế.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Con nhìn anh Duy đối diện đi, nghe nói đi làm mà trước học giỏi lắm.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Con thử được nửa nó xem.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cụ mặt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại ông Duy nữa!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con bị ổng véo tai hai lần rồi, mẹ còn lấy ổng ra làm gương.
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Thì đáng để làm gương chứ sao.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời… chắc con phải viết đơn kiện hàng xóm tội hành hạ trẻ em quá!
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Cái miệng lém lỉnh bớt lại, học bài đi.
Bà đi ra, để lại hắn ngồi bĩu môi. Quang Anh tháo tai nghe, ngả người ra ghế.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Học bài thì thôi, mai tính.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ mình phải cày cho lên hạng đã.
Laptop lại sáng rực, chuột bấm lạch cạch. Tiếng hét, tiếng cười của hắn vang lên khắp căn phòng.
Ngoài cửa sổ, ánh đèn bên nhà Duy vẫn sáng. Quang Anh thoáng liếc sang, rồi lại cắm cúi vào màn hình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ờ thì ông học giỏi, tui gà… nhưng biết đâu mai mốt tui hơn thì sao?
Nghĩ vậy thôi, hắn lại cắm đầu vào game, mặc kệ đời.
Hết.
Hot

Comments

Én Maeve□☆□

Én Maeve□☆□

không nói tưởng bị điên không đó tr

2025-08-28

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play