Chương 3 : Tiểu Thanh Mai

Cứ như thế, Diệp Ứng Hoan đã từ một nha hoàn trưởng quản chính thức trở thành nha hoàn thông phòng của tiểu hầu gia.

Nhưng chung quy việc này cũng không phải vinh quang gì, trái lại Diệp Ứng Hoan còn thấy cảm giác uất ức tràn lan.

Lý do không phải gì khác, nàng biết rõ, một khi làm nha hoàn thông phòng của chủ tử, thì cơ hội rời khỏi hầu phủ rất khó, dù được sủng hay không, cũng phải ở lại hầu phủ ít nhất năm năm.

Điều quan trọng hơn, Tiểu hầu gia vậy mà chưa từng sủng hạnh nàng, dù thời gian đã qua nhiều ngày, ngài ấy vẫn dửng dưng như chưa có chuyện gì, dẫu cho ngày ngày nàng lượn lờ trước mặt ngài ấy.

Đừng hiểu lầm, đó cũng không phải ý muốn của nàng, đều do một tay hầu phu nhân sắp xếp, muốn để nàng nhanh chóng mang thai con nối dòng của tiểu hầu gia.

Diệp Ứng Hoan cũng rất khổ não, mỗi lần uống thuốc quý do hầu phu nhân cất công chuẩn bị, cùng với hào bao của nàng ngày càng phồng lên, Diệp Ứng Hoan chỉ thấy thật có lỗi.

Hay là đi cau dẫn tiểu hầu gia?

Diệp Ứng Hoan nằm oằn trên giường ảo não nghĩ.

Mỗi lần thấy ánh mắt thất vọng của hầu phu nhân khi nhìn bụng, nàng lại không nhịn được muốn bộc phát thú tính, lột đồ tiểu hầu gia trực tiếp cùng hắn sinh một tiểu bảo.

Đúng là không tiền đồ, mỹ nhân như hoa như nàng đây nằm ngay trên giường mà hắn chỉ một lòng đọc sách không thèm đoái hoài, đến trời sáng thì rời đi không chút lưu tình, Diệp Ứng Hoan chỉ thấy thất bại hơn bao giờ hết.

Nàng nhìn cơ thể trắng nõn mịn màng của mình, lại dùng tay đo độ nhỏ của eo, mặt đăm chiêu.

Hay là tên kia thật sự bất lực?

Ý nghĩ này vừa ra, Diệp Ứng Hoan không nhịn được hơi nổi lên chút lòng thương xót.

Ai! chẳng trách cứ không chịu cùng phòng với nàng, hóa ra là vì không được a!

Diệp Ứng Hoan lắc đầu ngao ngán, bắt đầu nghĩ lung tung.

Ngày đó, nàng biết thêm một việc quan trọng, liên quan đến tiểu hầu gia.

“ Các tỷ muội có biết, vì sao tới giờ Tiểu hầu gia vẫn còn chưa chịu lập gia thất không? ngay cả một nha hoàn thông phòng cũng không có, thật lạ.”

Buôn dưa của chủ tử, vốn không phải chuyện tốt đẹp gì, nếu bị phát hiện còn sẽ bị phạt đi dọn nhà xí nửa tháng, nhưng cố tình đám nha hoàn này vẫn rất thích tìm hiểu chuyện riêng của các vị chủ tử trong phủ.

Ngay cả việc nhị gia nửa đêm sủng hạnh một nha hoàn, khiến nhị phu nhân tức điên đánh c,hết nha hoàn kia cũng bị nói toạc ra.

" Còn không phải là vì Tiểu quận chúa sao? chuyện tiểu hầu gia với quận chúa người trong kinh có ai không biết chứ? chỉ có đám nha hoàn mới đến các ngươi là còn nong cạn chưa hiểu vấn đề.”

Một nha hoàn đã ở hầu phủ được hơn một năm đắc ý nói.

" A Bích, cô biết gì mau nói đi, chuyện của tiểu hầu gia và quận chúa là sao?”

A Bích ra hiệu ngón tay với các nàng, khom người nói nhỏ " Nói cho các ngươi cũng được. theo ta biết, tiểu hầu gia và quận chúa từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, vốn đã tình thâm nghĩa trọng, chỉ là hai năm trước quận chúa đột nhiên theo cha đi biên quan trấn áp, tới nay đã hai năm. Quan trọng hơn, nàng cũng là lý do khiến tiểu hầu gia ngày đêm nhớ nhung một lòng chờ người thương trở về.”

Vừa nghe, tất cả nha hoàn đều đồng loạt ồ lên, song liếc nhìn Diệp Ứng Hoan.

Lúc đầu có người còn hâm mộ, nhưng giờ lại thấy có chút tội nghiệp nho nhỏ.

" Diệp tỷ tỷ, tỷ phải mau lên đấy, muội nghe nói tiểu thanh mai của tiểu hầu gia sắp trở về rồi, hai người từ khi còn bé đã sớm tự định chung thân, hai nhà cũng rất hài lòng với mối hôn này, khả năng nàng ta làm phu nhân rất lớn, muội sợ đến lúc đó tỷ không có con cái làm chỗ dựa, sẽ chỉ thiệt thòi.”

A Bích quan tâm nói.

“ Còn nữa còn nữa, ta còn nghe các nha hoàn lâu năm ở hầu phủ nói, tính cách của vị kia rất ngang ngược, nếu biết muội là nha hoàn thông phòng, còn trước nàng ta, nhất định sẽ không thoát khỏi ma trảo của vị kia.”

Diệp Ứng Hoan chớp mắt, sự chú ý lại không dừng ở vị kia, mà ngược lại nghĩ.

Thì ra đó là lý do hắn một mực giữ thân như ngọc, chỉ vì một lòng một dạ chờ đợi vì thanh mai kia của hắn?

Thảo nào mỹ nhân trước mặt hắn chẳng bận tâm.

Chậc chậc.

Diệp Ứng Hoan lắc đầu, cắn miếng hạt dưa, tiếp tục hóng hớt.

Đêm đó, Diệp Ứng Hoan lại theo thường lệ đến phòng Tiểu hầu gia hầu hạ.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Lại trở thành cái điệp khúc cứ hai ngày mới lại lên chương rồi à/Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm/

2025-08-30

7

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Là thanh mai thì sao là quận chúa thì sao, ngon thì cứ trở về đi, xem ngang ngược hống hách và có những ma chảo gì/CoolGuy//Hey/

2025-08-30

5

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Wowww ko nghĩ là nàng bạo gan như vậy đâu nha. Tui chỉ sợ là nàng hùng dũng thế thôi chứ gan thỏ đế lắm nha

2025-11-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Bị Bán
2 Chương 2 : Nha Hoàn Thông Phòng
3 Chương 3 : Tiểu Thanh Mai
4 Chương 4 : Không Như Nghĩ
5 Chương 5 : Túi Thơm Nhỏ
6 Chương 6 : Hạ Thuốc
7 Chương 7 : Nữ Nhi Cổ Đại
8 Chương 8 : Nể Mặt Chút Đi
9 Chương 9 : Không Quên
10 Chương 10 : Đi Kinh Thành
11 Chương 11 : Mục Tiêu Thích Sát
12 Chương 12 : Lâm Gia
13 Chương 13 : Khẩu Dụ Của Hoàng Đế
14 Chương 14 : Giận Dữ
15 Chương 15 : Lần Đầu Tiên Gặp Mặt
16 Chương 16 : Đánh Quận Chúa, Đúng Là Điên Rồi
17 Chương 17 : Cáo Mượn Oai Hùng
18 Chương 18 : Đoan Vương Phi
19 Chương 19 : Trải Nghiệm Khó Quên
20 Chương 20 : Ân Diệu Nghi
21 Chương 21 : Nhận Nhầm Người Rồi!!
22 Chương 22 : Lý Bà Tử
23 Chương 23 : Thống Lĩnh Cấm Quân
24 Chương 24 : Thiếp
25 Chương 25 : Suy Nghĩ Của Hoàng Đế
26 Chương 26 : Thích Thì Chiều
27 Chương 27 Cây Khô Không Sợ Chết Đứng
28 Chương 28 : Tình Huynh Muội Cảm Lạnh
29 Chương 29 : Ngươi Cũng Không Thoát
30 Chương 30 : Chút Nữa Là Được Rồi
31 Chương 31 : Vừa Phải Thôi
32 Chương 32 : Sủng Thiếp
33 Chương 33 : Cố Ý Phách Lối
34 Chương 34 : Tin Tức Chấn Động
35 Chương 35 : Bày Tỏ
36 Chương 36 : Bí Mật Bị Chôn Giấu
37 Chương 37 : Hoa Mẫu Đơn
38 Chương 38 : Thấu Tình Đạt Lý
39 Chương 39 : Không Có Gì Báo Đáp
40 Chương 40 : Đoan Vương
41 Chương 41 : Đường Thi Thi
42 Chương 42 : Tin Đồn
43 Chương 43 : Tiểu Thai Phụ
44 Chương 44 : Lâm Bình
45 Chương 45 : Chiêu Nguyệt
46 Chương 46 : Cảnh Cáo
47 Chương 47 : Bị Nhốt
48 Chương 48 : Bắt cóc
49 Chương 49 : Phụ Thân
50 Chương 50 : Kết Cục
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1 : Bị Bán
2
Chương 2 : Nha Hoàn Thông Phòng
3
Chương 3 : Tiểu Thanh Mai
4
Chương 4 : Không Như Nghĩ
5
Chương 5 : Túi Thơm Nhỏ
6
Chương 6 : Hạ Thuốc
7
Chương 7 : Nữ Nhi Cổ Đại
8
Chương 8 : Nể Mặt Chút Đi
9
Chương 9 : Không Quên
10
Chương 10 : Đi Kinh Thành
11
Chương 11 : Mục Tiêu Thích Sát
12
Chương 12 : Lâm Gia
13
Chương 13 : Khẩu Dụ Của Hoàng Đế
14
Chương 14 : Giận Dữ
15
Chương 15 : Lần Đầu Tiên Gặp Mặt
16
Chương 16 : Đánh Quận Chúa, Đúng Là Điên Rồi
17
Chương 17 : Cáo Mượn Oai Hùng
18
Chương 18 : Đoan Vương Phi
19
Chương 19 : Trải Nghiệm Khó Quên
20
Chương 20 : Ân Diệu Nghi
21
Chương 21 : Nhận Nhầm Người Rồi!!
22
Chương 22 : Lý Bà Tử
23
Chương 23 : Thống Lĩnh Cấm Quân
24
Chương 24 : Thiếp
25
Chương 25 : Suy Nghĩ Của Hoàng Đế
26
Chương 26 : Thích Thì Chiều
27
Chương 27 Cây Khô Không Sợ Chết Đứng
28
Chương 28 : Tình Huynh Muội Cảm Lạnh
29
Chương 29 : Ngươi Cũng Không Thoát
30
Chương 30 : Chút Nữa Là Được Rồi
31
Chương 31 : Vừa Phải Thôi
32
Chương 32 : Sủng Thiếp
33
Chương 33 : Cố Ý Phách Lối
34
Chương 34 : Tin Tức Chấn Động
35
Chương 35 : Bày Tỏ
36
Chương 36 : Bí Mật Bị Chôn Giấu
37
Chương 37 : Hoa Mẫu Đơn
38
Chương 38 : Thấu Tình Đạt Lý
39
Chương 39 : Không Có Gì Báo Đáp
40
Chương 40 : Đoan Vương
41
Chương 41 : Đường Thi Thi
42
Chương 42 : Tin Đồn
43
Chương 43 : Tiểu Thai Phụ
44
Chương 44 : Lâm Bình
45
Chương 45 : Chiêu Nguyệt
46
Chương 46 : Cảnh Cáo
47
Chương 47 : Bị Nhốt
48
Chương 48 : Bắt cóc
49
Chương 49 : Phụ Thân
50
Chương 50 : Kết Cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play