Xe chở Cố An và mọi người cứ thế chạy thẳng một mạch về biệt thự nhà họ Cố, một căn biệt thự to tổ chảng, nguy nga và tráng lệ nhưng hoàn toàn xa lạ đối với cô.
Sau khi xuống xe, Cố An liền lẽo đẽo bước theo sau mẹ Cố, ‘mẹ’ cô. Trong những người có mặt ở đây, thì bà ấy có vẻ là người yêu thương và tin tưởng cô nhất.
Vừa đi cô vừa không ngừng dùng đôi mắt to tròn nhưng có hơi ngây ngốc của mình mà tò mò nhìn ngó xung quanh. Từ hàng cây ven đường, thảm cỏ xanh mướt, đến con đường lót sỏi dưới chân... Tất cả đều khiến cô cảm thấy mới lạ.
Khi cả nhà bước chân vào phòng khách, cũng là lúc đôi mắt Cố An đột nhiên sáng rực lên. Trước mắt cô là một cái hồ cá thủy sinh siêu to khổng lồ, bên trong có tới mấy chục chú cá Koi trưởng thành đủ mọi màu sắc đang tung tăng bơi lội.
Bỏ mặc tất cả mọi thứ, cô chạy nhanh đến chỗ bể cá, không chút do dự mà áp cả khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vào mặt kính trong suốt lạnh lẽo, sau đó say sưa ngắm nhìn những sinh vật thủy sinh đáng yêu này. Chúng đem lại cho cô một cảm giác thân thuộc và an toàn đến kỳ lạ.
“Chào các bạn.”
Cô vừa ngắm nhìn, vừa ‘chào hỏi’ những ‘người bạn’ cá mới của mình, khóe miệng không tự chủ được mà cong lên thành một nụ cười rạng rỡ, khiến cả căn phòng như bừng sáng.
Những người còn lại đều có chút sững sờ với cảnh tượng đang diễn ra trước mắt. Cố An ngày xưa, có mà cho tiền, cũng chẳng thèm liếc mắt đến mấy con cá mà cô cho là ‘tanh tưởi’ này.
Lục Cảnh Minh lúc này, lại không kiểm soát được chiếc ‘mỏ hỗn’ của bản thân mà quay sang mỉa mai Cố An:
“Cố An, cô lại muốn giở trò gì nữa đây? Hi, các bạn cá! Các bạn nghĩ mình nên hấp hay chiên các bạn thì ngon hơn hả?”
Cố An không hiểu được ý châm chọc trong lời nói của Lục Cảnh Minh. Cô quay sang nhìn mọi người, chỉ vào hồ cá với đôi mắt lấp lánh niềm vui rồi ‘khoe’ với họ:
“Đẹp.”
Nụ cười trong veo và lời khen không liên quan của cô khiến Lục Cảnh Minh cứng họng. Anh ta có ảo giác như mình vừa đấm vào một bị bông, tự chửi tự nghe, thực sự là chán chẳng buồn chửi nữa.
Lục Cảnh Thâm lặng lẽ quan sát tất cả, từ sự vui vẻ thuần túy trong mắt cô khi nhìn thấy hồ cá Koi, đến sự ngây ngốc không hiểu gì khi nghe những lời mỉa mai không thể nào rõ ràng hơn của Lục Cảnh Minh. Không hề có một nét diễn giả tạo nào trong những ánh mắt ấy của Cố An.
Cảm giác nghi ngờ cố hữu trong lòng Lục Cảnh Thâm lại vơi đi một chút, thay vào đó anh lại càng muốn tìm hiểu nhiều hơn về con người ‘mới’ của Cố An này.
“Dì Trương, dì đưa Tiểu An về phòng nghỉ ngơi trước đi.”
Thấy Cố An cứ mải mê ngắm cá, mãi mà không chịu về phòng nghỉ ngơi, mẹ Cố vừa day day trán cho đỡ nhức đầu, vừa ra hiệu cho dì Trương giúp việc nhà họ đưa Cố An lên lầu.
Lúc này, dì Trương mới bước tới cạnh Cố An:
“Tiểu thư, cô đi theo tôi lên phòng nhé.”
Bà vừa nói vừa dẫn đường cho cô, Cố An dù hơi luyến tiếc hồ cá, nhưng cũng biết nghe lời ‘mẹ’ mà ngoan ngoãn đi theo sau dì Trương lên lầu.
Căn phòng của cô nằm ở tầng hai, được trang trí theo phong cách công chúa Disney, với gam màu chủ đạo là hồng phấn mộng mơ.
Trên tường dán đầy những hình ảnh từ nhỏ đến lớn của Lục Cảnh Minh, nhưng rất nhiều tấm đã bị Cố An ‘cũ’ dùng bút đỏ gạch chéo một cách ác ý. Ai nhìn vào cũng nhận ra được quá trình từ crush chuyển sang un-crush của cô ấy.
Cố An không hề có một tia cảm xúc đặc biệt nào với những thứ này, cô chỉ nhìn quanh căn phòng một vòng rồi đưa ra một lời nhận xét ngắn gọn:
“Không thích.”
Nếu căn phòng này lấy màu chủ đạo là xanh dương và được trang trí theo phong cách thủy cung, cô sẽ thích hơn nhiều.
Nói rồi, cô tò mò đi sâu vào bên trong, đến trước một cánh cửa phòng khác và chậm rãi đẩy nó ra.
Là phòng tắm, với một chiếc bồn tắm bằng sứ, trắng tinh và to oạch nằm ở chính giữa, cuối cùng thì cô cũng tìm thấy thứ mà mình có thể yêu thích trong căn phòng ‘bánh bèo’ này rồi.
Cô nhanh chóng bước vào căn phòng này và đóng cửa lại, hưởng thụ ‘thiên đường’ thuộc về riêng mình.
Mà không hề hay biết ở ngoài kia, khi dì Trương đi lấy quần áo cho cô quay trở lại, vì không tìm thấy cô đâu và gọi nhiều lần mà không thấy cô trả lời, bà đã hoảng loạn chạy xuống dưới lầu báo tin cho mọi người.
Vì vậy, cả nhà đang chia nhau, náo loạn đi tìm cô khắp nơi, cả bên trong lẫn bên ngoài biệt thự.
"Cố An... " "Tiểu An... " "Con nhỏ ngốc... "
Tiếng mọi người gọi cô vang vọng cả căn biệt thự, chỉ là không vào được tai của người cần nghe thấy nhất thôi.
Updated 40 Episodes
Comments
NgọcThịnh
Ghế đầu ạ
2025-08-30
1