[Rhycap/Hieucap] Yêu Không Hối Tiếc
Chap 1: Thân thế
Tại một thị trấn gần kinh đô Nam Kinh, nơi được bao vây bởi những dãy núi to lớn và rừng thông bao bọc. Người dân ở nơi đây sống trong cảnh sung túc và êm ấm.
Thị trấn này được cai quản bởi một dòng tộc tám đời làm quan, đứng đầu là quan phụ mẫu Nguyễn Kim Sơn, ông có hai người con trai là Nguyễn Quang Anh và Nguyễn Quang Long.
Thân thích của ông cũng làm quan trong triều nhưng đã về hưu, tuy nhiên quan hệ vẫn vô cùng rộng rãi , không làm quan bọn họ lại trở thành những thương gia.
Tuy không xuất đầu lộ diện mà chỉ an phận ở thị trấn nhỏ bé này nhưng thế lực của Nguyễn gia đều khiến người khác nghe xong là phải nhượng bộ.
Nổi bật nhất nhì Nguyễn gia phải kể đến con trai cả của Nguyễn Kim Sơn, chính là Nguyễn Quang Anh. Hắn tính tình phóng khoáng không để tâm công vụ gia đình nhưng từ trước đến nay bất kì chuyện gì hắn nhúng tay vào đều thành công vang dội.
Năm mười lăm tuổi, chỉ tình cờ phát hiện ra hòn đá cuội bên sông, cảm thấy hòn đá này khi cầm thật mịn và sáng bóng liền nói với thúc thúc, một nghệ nhân làm thử thành vòng cẩm thạch tặng nương, không ngờ tới khi hòn đá được mài đẽo công phu lại thành ra cực phẩm, nương hắn thích đến mức dùng nó như bùa hộ mạng.
Sau đó thúc thúc hắn cùng hắn đi đến sông thu thập loại đá cuội này làm thành nữ trang, cuối cùng thành ra mua một lời mười. Sản phẩm này chẳng những chỉ bán trong trấn mà còn được bán rộng ra ở kinh thành. Thậm chí các công chúa, phi tần trong cung cấm cũng thi nhau đặt hàng mang vào trong cung.
Năm mười bảy tuổi, hắn chỉ vì lời cá cược đi thi hương, đậu nhất bảng. Kế đến thi trạng nguyên, cũng danh đậu bảng vàng nhưng hắn không có hứng thú, bỏ về trấn.
Nguyễn Quang Anh thích sống không ràng buộc, triều đình không phải nơi thích hợp cho hắn.
Bản thân hắn rất cố chấp, ít khi nghe lời người khác khuyên bảo.
Nhưng trên đời luôn có ngoại lệ, người khiến hắn suy nghĩ lại việc hắn làm thì một là cha của hắn, hai là huynh đệ nối khố, Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy là con trưởng trong một gia đình bình thường ở trấn, chỉ may mắn nhà ở gần phủ Nguyễn gia, Hoàng Đức Duy nhỏ hơn Quang Anh hai tuổi, từ nhỏ đã luôn bên cạnh hắn bầu bạn.
Hoàng Đức Duy có một người đệ đệ tên Hoàng Thành Duy. Hai huynh đệ gần như hai thái cực. Đức Duy ngoan hiền, khỏe mạnh, luôn biết suy nghĩ cho người khác thì ngược lại Thành Vũ lanh lợi, sức khỏe không tốt lắm và luôn ưu tiên bản thân mình lên hàng đầu.
Hoàng Đức Duy thương thầm Nguyễn Quang Anh nhưng Nguyễn Quang Anh lại yêu thích Hoàng Thành Duy.
Cũng không biết tình cảm bắt đầu từ khi nào nhưng khi biết được Quang Anh yêu thương Thành Duy thì Đức Duy lập tức từ bỏ ý định.
Em đối với mọi chuyện chưa bao giờ cưỡng cầu, hơn nữa em là người cầm lên được thì bỏ xuống được, cho nên em chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ được Quang Anh hồi đáp.
Em chỉ muốn ở bên cạnh hắn với tư cách bằng hữu tốt, như vậy đã là rất tốt rồi. Cái gì em cũng sẽ không để lộ, cái gì em cũng sẽ cất hết vào lòng.
Một tuần nữa là đến sinh thời của Quang Anh. Đức Duy biết Quang Anh dạo gần đây đặc biệt thích ăn canh rong biển, một lần cả hai lên kinh thành chơi, Quang Anh ăn món này liền nhớ mãi không quên.
Đức Duy với trù nghệ không tốt lắm nhưng nghĩ sinh nhật Quang Anh nên làm chút gì đó, liền một mình đi tìm hiểu cách nấu, còn chịu khó đi đến những nơi nước sâu tìm rong biển.
Nghe thì dễ nhưng khi bắt tay vào làm Đức Duy mới thấy món này khó làm như thế nào. Em là nam nhân, tay chân vụng về nên mấy lần cắt trúng vào tay, chưa kể bị nước sôi làm phỏng. Nhưng em không thấy vất vả.
Trước ngày sinh thời ba ngày, Đức Duy cùng Quang Anh đi chùa thắp hương. Lúc rút xăm, em nghe được Quang Anh âm thầm cầu nguyện hy vọng sẽ nhận được quà từ Thành Duy, em đứng im lặng lắng nghe, trong lòng toàn bộ đều như trầm xuống. Em suy nghĩ hồi lâu, quyết định không rút xăm nữa mà đi qua sư phụ xin hai lá bùa bình an.
Quang Anh
Duy, mau đi theo ta hỏi xem quẻ xăm này nói gì nào
Quang Anh nhìn thấy Đức Duy cứ đứng nhìn phật tổ liền kéo tay em đi đến bàn của một sư thầy đang ngồi.
Hắn vui vẻ đưa quẻ xăm cho sư thầy, mong mỏi chờ đợi.
Sư phụ nhìn một hồi, liền hỏi
Sư thầy
Vị này muốn xem về điều gì?
Quang Anh
Ta đang muốn cầu tình duyên, thế nào?
Sư thầy
Đây là quẻ trung, ý nói tâm nguyện của ngài chỉ hoàn thành một nửa, ta xin tặng ngài một câu
Sư thầy
Vượt qua núi cao sẽ còn thấy núi cao trùng trùng, cứ giam hãm mình chạy quanh chân núi, sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy quang cảnh hùng vĩ phía sau
Sư thầy
Có những chuyện không nên miễn cưỡng, nhất là tình cảm, ngài hãy suy nghĩ kĩ càng
Quang Anh cau mày. Hắn không thích lời giải này.
Đức Duy nãy giờ im lặng, nghe được những lời kia, lại càng cảm thấy quẻ này giống như đang nói chính em chứ không phải Quang Anh.
Quang Anh
Bỏ đi, dù gì quẻ cũng chỉ nghe cho biết chứ cũng không có bao nhiêu phần trăm đáng tin
Quang Anh xoay người, kéo tay Đức Duy bước ra ngoài.
Quang Anh
Duy, em thấy ta nói có đúng không? Này, sao không nói lời nào vậy?
Đức Duy giật mình, chớp mắt một cái , liền cười.
Đức Duy
Huynh nói gì cũng đúng cả
Quang Anh
Em nói xem năm nay đệ đệ của em có tặng quà cho ta không?
Quang Anh
Thành Duy thật kì lạ, sinh thần của biểu ca ta thì y làm đủ mọi thứ, nhưng chưa bao giờ chủ động để ý đến ta, y phải lòng biểu ca của ta sao?
Đức Duy
Không phải đâu, Thành Duy còn nhỏ, đệ ấy cảm thấy ngưỡng mộ Minh Hiếu ca ca nên có phần bám lấy huynh ấy thôi chứ đệ ấy cũng có cảm tình với huynh mà
Ánh mắt Quang Anh nhìn chăm chú biểu cảm của Đức Duy.
Đức Duy đột nhiên ngước mắt lên nhìn hắn, Quang Anh vội vàng thu lại ánh mắt.
Đức Duy
Năm nay ta thấy Thành Duy có chuẩn bị quà cho huynh đó nên huynh đừng lo nha
Quang Anh không biểu lộ gì, chỉ nhẹ gật đầu.
Comments
Mâylli☁🐼
tg năng suất quá tròi😆😆😆
2025-08-30
0
Dalia_🌻
Giờ mà Minh Hiếu thích/yêu thầm Đức Duy nữa là quá tuyệt, tạo thành vòng luôn í.
2025-08-29
1
Phương Thoa
siêuuu thích truyện của nàng lunmnn
2025-09-08
1