Mâm cơm nhà họ Trần

Chiều buông, mâm cơm dọn ngay ngắn trên chiếu. Cơm trắng, cá kho, canh cua, đĩa rau luộc, cà pháo giòn. Khói bốc nghi ngút.
Ông Trần ngồi đầu mâm, dáng nghiêm nghị. Bà Trần kê ghế bên, ánh mắt dịu dàng mà tinh tường. Anh ngồi cạnh cha, Dương ngồi lóng ngóng phía dưới, Hào ngồi tự nhiên, chân duỗi dài.
Em cùng Đức Duy đứng chầu sau lưng, tay lăm lăm đôi đũa, chiếc thìa, sẵn sàng hầu.
Ông Trần
Ông Trần
/Nghiêm giọng/
Ông Trần
Ông Trần
Các con ăn đi.
Ông Trần
Ông Trần
Mùa vụ sắp tới, ai nấy phải gắng.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/gắp miếng cá, nhồm nhoàm/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Vâng ạ.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Cơm nhà mình vẫn ngon nhất làng.
Bà Trần
Bà Trần
Ăn thì ăn, bớt bông đùa đi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Con cũng thấy ngon.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng mà… cá này con bắt ngoài ao phải không mẹ?
Bà Trần
Bà Trần
Ừ, cá nhà mình, không phải chợ đâu.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Ngon thật, nhưng Dương ăn thì phải ngồi xa tao ra, nhỡ đâu nuốt xương mắc cổ lại bắt tao vỗ lưng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vỗ thì vỗ, có gì đâu?
Cả mâm bật cười. Chỉ Hiếu im lặng, gắp thêm miếng rau. Ánh mắt anh thoáng liếc sang bóng An đang lom khom rót canh.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
/Vừa định cầm bát/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/Cúi tới, thì thầm nhỏ/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cậu cả, canh còn nóng, cẩn thận kẻo bỏng tay.
Lời nói tưởng chừng vu vơ, lại khiến Hiếu khựng một thoáng. Anh không đáp, chỉ gật khẽ. Ông Trần để ý, liếc qua, song không nói gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lại lo cho cậu nữa rồi, mai mốt thành “bà quản gia nhỏ” mất.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Con lo cho cả ông đấy ông ạ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lát nữa ông sặc cơm thì đừng bảo con cứu?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ông Trần nghe thấy, bật cười hiếm hoi, giọng ấm hơn:
Ông Trần
Ông Trần
Thằng nhỏ miệng lém lỉnh, nhưng được cái thật thà.
Bà Trần
Bà Trần
Ừ, trông nó nhanh nhẹn, ngoan ngoãn
An bẽn lẽn cúi đầu, mặt đỏ bừng, Duy thì nhăn răng cười hả hê.
Cơm dần vơi. Tiếng đũa bát, tiếng cười lẫn tiếng mắng yêu, hòa cùng hương khói giản dị. Chỉ có Hiếu vẫn ít lời, nhưng ánh mắt không rời khỏi từng động tác nhỏ của An – cái cúi đầu, cái rót canh, cái cười tươi. Trong tĩnh lặng, hạt mầm cảm xúc vẫn đang nảy chồi, âm thầm mà bền bỉ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play