Va chạm ở chợ sớm.

⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅
Sáng chủ nhật, chợ quê nhộn nhịp hơn thường lệ. Duy theo mẹ gánh rau ra bán. Cậu mặc chiếc áo nâu bạc màu, mồ hôi nhễ nhại nhưng dáng đi rắn rỏi. Cậu phụ mẹ bày từng bó rau muống, mướp, cà tím lên sạp. Mẹ mỉm cười.
Mẹ Cap
Mẹ Cap
Con trai mẹ chăm thế này, khách nào mà không thích mua.
Duy cười, thoáng quên chuyện bực dọc hôm trước. Nhưng rồi, số phận như cố tình trêu ngươi, Quang Anh cũng xuất hiện ở chợ. Cậu đi cùng bà quản gia, tay cầm điện thoại, ánh mắt hờ hững lướt qua những gian hàng.
Đúng lúc ấy, đám đông chen chúc khiến Quang Anh va phải sạp rau của Duy. Một rổ rau muống rơi xuống đất, lá xanh rải khắp lối. Duy sững lại, máu nóng bốc lên.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Cậu làm rớt rau của tôi rồi!
Quang Anh ngẩng đầu, giọng thản nhiên.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Xin lỗi, đông quá, tôi không để ý. Nhưng vài bó rau thì có đáng gì?
Câu nói như giọt dầu đổ thêm vào lửa. Duy nghiến răng.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Đáng hay không, đó là công sức của mẹ tôi và tôi. Không phải muốn coi thường thì coi thường!
Người xung quanh xì xào, vài bà hàng xóm còn hùa theo.
???
???
Đúng đó, đồ ăn là mồ hôi nước mắt, không phải tiền ai cũng thay được đâu.
Quang Anh nhíu mày, nhưng vẫn giữ vẻ lạnh nhạt.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Được rồi, tôi đền tiền. Bao nhiêu?
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Không cần tiền!
Duy gắt.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Tôi cần cậu biết tôn trọng!
Không khí chợ vốn ồn ào bỗng chốc trở nên căng thẳng. Quang Anh thoáng ngạc nhiên trước sự cứng rắn ấy. Lần đầu tiên có người dám chống lại anh, mà lại là một chàng trai nhà quê.
Bà quản gia vội vàng kéo tay Quang Anh, nhỏ giọng.
Quản gia
Quản gia
Cậu đừng gây chuyện, đi thôi.
Quang Anh liếc nhìn Duy, ánh mắt pha chút thách thức rồi xoay người bỏ đi. Duy đứng đó, tim vẫn đập dồn, mồ hôi trên trán không chỉ vì nắng. Cậu biết, từ nay, mỗi lần chạm mặt, chắc chắn sẽ lại nảy sinh xung đột.
Chiều về, mẹ Duy thở dài.
Mẹ Cap
Mẹ Cap
Con à, đừng đôi co nữa. Người ta khác mình, con cãi chẳng được gì.
Nhưng Duy lầm bầm.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Con không chịu được cái kiểu coi thường đó. Con sẽ cho hắn biết quê này không dễ bắt nạt.
Còn Quang Anh, khi về đến nhà, lại mỉm cười nhạt. Trong lòng, thay vì giận dữ, anh thấy Duy thật… lạ. Thẳng tính, nóng nảy, nhưng ánh mắt đầy tự trọng. Điều đó khiến anh có chút tò mò.
⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play