#4: Cuộc gặp gỡ

Tại bệnh viện M - Bệnh viện trung tâm của thành phố London
Đức Duy ngồi trong phòng khám, nhâm nhi ly cà phê nóng hổi
Công việc bác sĩ tại thời điểm này, quả thực không dễ dàng
Nhưng đối với cậu, mỗi một bệnh nhân được cậu chữa khỏi, chính là liều thuốc chữa lành tâm hồn cho chính cậu
Tiếng gõ cửa vang lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Who is that? ( Ai vậy?)
Aylmer Henry
Aylmer Henry
It's me ( Là tôi)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Come in ( Vào đi)
Ông ấy bước vào, khuôn mặt mang nét lo lắng thấy rõ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
What's wrong? ( Có chuyện gì sao?)
Aylmer Henry
Aylmer Henry
You are someone I cherish very much. ( Cậu là một người tôi rất quý trọng)
Aylmer Henry
Aylmer Henry
So I wanted to come here and tell you something. ( Vậy nên tôi muốn tới đây và nói với cậu một điều)
Aylmer Henry
Aylmer Henry
Haizz... I probably won't live many more days. ( có lẽ tôi sẽ không thể sống được bao nhiêu ngày nữa)
Aylmer Henry
Aylmer Henry
The favor I still owe you, I will try my best to fulfill. ( Chuyện mà tôi còn nợ cậu, tôi sẽ cố gắng làm hết sức mình)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
I'm a doctor, and it's a responsibility. You don't owe me anything, Henry. ( Tôi là bác sĩ, và đó là trách nhiệm. Ông không nợ gì tôi cả, Henry
Aylmer Henry
Aylmer Henry
I still want to do something to repay you. I'm begging you. ( Tôi vẫn muốn làm gì đó để trả ơn cậu. Tôi xin cậu đó)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
He said, have you ever tasted very good tea? ( Ông nói, đã từng được thưởng thức hương vị trà rất ngon sao?)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Can you take me to try it once, please? ( ông hãy đưa tôi đi nếm thử một lần, có được không?)
Aylmer Henry
Aylmer Henry
Okay, then tomorrow, I'll take you tomorrow. ( Được, vậy ngày mai nhé, tôi sẽ dẫn cậu đi vào ngày mai)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Okay, see you tomorrow. ( Được, vậy tôi sẽ gặp ông vào ngày mai nhé)
--
Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua lớp rèm voan trắng
Cậu ngồi đó ngắm nghía chậu hoa nhỏ được chăm chút tỉ mỉ
Ngoài những cuốn sách đẹp đẽ, cây cối đối với cậu cũng chính là một liều thuốc tâm hồn
Đôi khi chính cậu lại muốn thả mình vào không gian của những áng văn đẹp đẽ ấy
Sự tươi mát mà cây cối đem lại, là thứ khiến cậu vừa dễ chịu , vừa thư thả
Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ ấy
Đức Duy vươn người, bước ra mở cửa
Trước mặt cậu là một anh chàng cao lớn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hi, What's going on? ( Xin chào, có chuyện gì vậy ạ)
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
You are Đức Duy right? ( Bạn là Đức Duy, phải không?)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yes, who are you? ( Vâng, bạn là ai vậy?)
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Tôi nghe nói anh là một bác sĩ trẻ tuổi tại Anh
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Tôi cũng không ngờ anh lại là người Việt đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu được ai giới thiệu tới đây sao?
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Anh biết sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không hẳn, vì bình thường bệnh nhân sẽ gọi tôi với cái tên là Dylan
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy cậu tới đây là có chuyện gì sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khám bệnh hay là tư vấn điều gì đó?
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Có lẽ chẳng phải là cả hai chăng?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ý cậu là sao?
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Anh có rảnh, nếu cũng với tôi đi tới một nơi không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngày hôm nay , tôi có một cuộc hẹn. Nếu không quá lâu tôi sẽ đồng ý
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Chắc chắn, không mất quá nhiều thời gian của anh đâu
--
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây là?
Đức Duy bước đi trên con đường nhỏ giữa lòng thành phố
Những căn nhà lùm xụp tại đây, có lẽ cậu chưa từng được nhìn thấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giữa chốn hoa lệ này, lại có một nơi khốn khổ như này sao?
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Có rất nhiều thứ, anh sẽ không biết được
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Vì sau mỗi hình mẫu, đều có những điều khó nói ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy cậu đưa tôi tới đây để làm gì?
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Để gặp một người
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi đoán người đó chắc hẳn rất quan trọng với cậu
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Sao anh lại nghĩ vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Một cậu thiếu gia, tại sao lại mò mẫm tới nơi lùm xụp này chứ?
Đức Duy cười khẽ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có lẽ cậu cũng không trả lời được câu hỏi đó đúng không?
Lê Hoàng Phong
Lê Hoàng Phong
Tôi không biết nữa..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng bỏ lỡ rồi lại day dứt
Ánh mắt cậu thoáng qua tia buồn man mác, giọng nói cũng ngày càng nhỏ dần
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giống như tôi vậy..
-
Lạ nhỉ?
Ta đủ tỉnh táo để khuyên một người
Nhưng lại mơ mộng trong chính câu truyện mà bản thân trải qua
Có những điều dù biết vẫn đâm đầu
Cũng có những thứ dù hiểu thấu vẫn mãi chẳng thể tin
__
Hot

Comments

qn_nwu

qn_nwu

sao mà truyện suy quớ....

2025-09-03

1

qn_nwu

qn_nwu

tặng 1 tách ☕ để viết truyện dui hơn nè, suy quớ vera ơi

2025-09-03

1

Vera

Vera

xia xìa

2025-09-03

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play