Tập 1
Buổi sáng ở Seoul, trời tháng tư trong xanh, ánh nắng nhẹ xuyên qua cửa sổ phòng ký túc xá.
Chaeyoung đứng trước bảng thông báo tại trường đại học, đôi mắt chăm chú dò từng dòng tên, tim đập dồn dập.
Park Chaeyoung ( Nàng )
/ Lẩm bẩm + mặt nhăn nhó / Trang trại Jeolla Nam…
Park Chaeyoung ( Nàng )
Mình… thật sự phải xuống đó sao?
Sohee - bạn cùng lớp Nàng, bước đến gần, nghiêng người nhìn bảng
Sohee
Chaeyoung, cậu đang nhìn gì mà căng thẳng vậy?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cậu có thấy không?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Tôi phải thực tập ở Jeolla Nam đó!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Bao xa luôn, tôi còn chưa từng rời khỏi Seoul một mình!
Sohee
/ Cười khúc khích / Ồ, vùng nông thôn đó sao?
Sohee
Nghe nói cảnh đẹp mà!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cảnh đẹp cái gì chứ.
Park Chaeyoung ( Nàng )
Tôi đi thực tập mà, không phải đi du lịch.
Park Chaeyoung ( Nàng )
Heo, bò, tôm… toàn thứ tôi chưa từng chạm tới!
Sohee
Thôi mà, coi như trải nghiệm.
Sohee
Có khi cậu gặp được duyên phận đời mình thì sao.
Sohee nheo mắt, cười tinh nghịch.
Park Chaeyoung ( Nàng )
Duyên phận gì chứ!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Tôi chỉ muốn sống sót trở về Seoul thôi!
Chaeyoung thở dài, cắn môi nhìn bảng thêm lần nữa.
Sohee
/ Nhún vai + đặt tay lên vai Nàng / Thôi, cậu mà lo quá sẽ mệt đó.
Sohee
Chắc gì trại đó đã khủng khiếp như cậu tưởng tượng đâu.
Park Chaeyoung ( Nàng )
Đúng là lời an ủi tốt, nhưng tôi vẫn sợ chết mất.
Hai người cười, rồi Sohee vẫy tay
Sohee
Tớ phải đi lên lớp rồi.
Sohee
Cậu cố lên nha, bác sĩ thú y tương lai.
Park Chaeyoung ( Nàng )
Ừ, cảm ơn cậu.
Park Chaeyoung ( Nàng )
Nhớ giữ liên lạc
Sau khi Sohee đi, Chaeyoung lắc đầu, bước ra khỏi trường, dắt chiếc xe máy về nhà để soạn hành lý.
Gió chiều thổi mát, đường phố Seoul đông đúc nhưng Nàng chỉ tập trung vào việc di chuyển.
Một bóng đen lao ngang, giật phăng cái túi xách đang treo ở ghi-đông.
Park Chaeyoung ( Nàng )
/ Hoảng hốt + loạng choạng ngã xuống đất / Ê! Trời ơi!
Đau điếng, Nàng ôm đầu, mắt hoa lên, chỉ kịp thấy bóng kẻ kia phóng đi vun vút.
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cướp! Cướp! Trả túi cho tôi!
Đúng lúc đó, ở phía bên kia đường, một cô gái mặc sơ mi trắng, quần jean xanh đang chạy xe ngang qua
Đó chính là Lisa – con gái út nhà họ Manobal, đang trên đường làm việc cho ba má.
Thấy cảnh tượng, Lisa nhíu mày, phóng ga thật nhanh, chặn đầu tên cướp.
Lalisa Manobal ( Cô )
/ Hét lớn / Ê! Đứng lại đó thằng chó!
Tên cướp giật mình, thắng gấp, loạng choạng suýt ngã.
Thấy Lisa lao tới, hắn hoảng hốt ném mạnh cái túi xách về phía cô rồi bỏ chạy mất dạng.
Lalisa Manobal ( Cô )
Trời đất! Ban ngày ban mặt mà lại đi ăn cướp!
Lisa luống cuống ôm cái túi vừa rơi vào người.
Chaeyoung lồm cồm bò dậy, đầu óc vẫn ong ong, chỉ thấy một cảnh
Trước mặt Nàng bây giờ là một cô gái lạ hoắc đang cầm túi xách của mình.
Park Chaeyoung ( Nàng )
/ Hét lên / Cái đồ ăn cắp!
Lisa chưa kịp phản ứng thì Chaeyoung đã lao tới, túm lấy vai Cô giằng co.
Lalisa Manobal ( Cô )
Nè nè, cô bị gì vậy?
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi mới lượm được thôi mà!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Còn chối hả?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cô chính là đồng bọn của tên cướp đó, đúng không?
Lalisa Manobal ( Cô )
Trời đất ơi, oan quá!
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi đẹp thế này mà là cướp à?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Đừng có giả bộ, trả túi cho tôi!
Chaeyoung vừa hét vừa giật túi, tay còn lỡ kéo trúng áo sơ mi của Lisa.
Rắc rắc rắc! – ba cái nút áo bung ra, lăn lóc trên mặt đường.
Lalisa Manobal ( Cô )
/ Trợn tròn mắt / Trời đất ơi! Cô làm gì mà bạo lực vậy?
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi giúp cô mà còn bị cô đánh đập kiểu này nữa hả?
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cô giúp hả? Nhìn rõ ràng cô đang cầm túi của tôi kia kìa!
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi chặn tên cướp lại, nó mới quẳng túi cho tôi đó!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Xạo quá! Cô tưởng tôi ngu à?
Lalisa Manobal ( Cô )
Xạo xạo cái con khỉ
Lalisa Manobal ( Cô )
Con nhóc này bộ bị đui hả
Người đi đường bắt đầu ngoái nhìn, xì xào.
Lisa đỏ mặt, vội che ngực rồi hét ầm lên
Lalisa Manobal ( Cô )
Trời ơi, oan uổng quá mọi người ơi!
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi giúp cô ta mà còn bị mang tiếng ăn cướp!
Park Chaeyoung ( Nàng )
/ Nắm áo Cô / Trả đây mau!
Lalisa Manobal ( Cô )
Cô điên à? Người ta sẽ nghĩ tôi là biến thái mất!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Còn dám đóng kịch hả?
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi thề, tôi mà là ăn cướp là tôi thành con bò liền luôn!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Thề cái con khỉ
Park Chaeyoung ( Nàng )
Tôi không tin !
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cô chính là con bò !!!
Cuộc giằng co kịch liệt đến mức Lisa phải hét lên
Lalisa Manobal ( Cô )
Trời ơi, ai đi đường qua đây cứu tôi với!
Lalisa Manobal ( Cô )
Tôi làm ơn mắc oán nè!
Người qua đường bật cười, chỉ trỏ.
Chaeyoung thì mặt đỏ gay, vẫn kiên quyết giữ túi
Cuối cùng, Lisa tức quá, ném mạnh túi vào người Chaeyoung rồi vội vã nhảy lên xe máy, phóng đi mất hút.
Lalisa Manobal ( Cô )
/ Ngoái lại càu nhàu / Đúng là đồ điên!
Lalisa Manobal ( Cô )
Gặp lần đầu mà bạo lực thế này chắc tôi chết mất!
Chaeyoung ôm được túi, thở hồng hộc, tóc rối tung, nhìn theo bóng lưng Lisa xa dần mà nghiến răng
Park Chaeyoung ( Nàng )
Cái đồ lừa đảo!
Park Chaeyoung ( Nàng )
Lần sau mà tôi gặp lại cô thì đừng hòng yên thân!
Trên đường, Lisa vừa chạy xe vừa lầm bầm
Lalisa Manobal ( Cô )
Trời ạ, đúng là làm ơn mắc oán.
Lalisa Manobal ( Cô )
Người đâu mà dữ như sư tử cái vậy trời…
Trong khi đó, Chaeyoung ôm túi, lòng vẫn tức tối, nào biết rằng người vừa bị mình đánh nhừ tử chính là “chủ trại” mà ngày mai Nàng sẽ đến thực tập.
Khi ấy, định mệnh oan gia đã bắt đầu…
Comments
Dợ bé của La Tổng💓💋
ôi bạn iu của tui,cuối cùng cũng chịu ra fic mới rồi ha
2025-09-04
1
Punnie
lần đầu gặp nhau mà làm quả gây ấn tương quá ạ^^
2025-09-03
2
⋆. 𐙚 Đàn em Đạika Chén nì ⋆.
hú hú
2025-09-04
1