Chương 12: Dùng mối quan hệ chống lưng

Trong phòng làm việc riêng được cung cấp từ bên phía ban huấn luyện quân sự, thầy hiệu phó ngồi ở ghế chủ trì giữa bàn tiếp khách, Dư An Ny ghế bên tay phải ôm mặt khóc lóc ăn vạ chưa dứt.

Thầy hiệu phó và Tư Thanh mặt mũi khó coi ngồi đợi, Vu Yên Nhi từ ngoài đi vào mỉm cười khiêu khích: "Thầy tìm em?"

"Vu Yên Nhi, là em đánh Dư An Ny phải không? Em có biết bố mẹ em ấy giúp đỡ rất nhiều cho học sinh của trường, cũng là phó hội phụ huynh, em..."

"Em không có nhu cầu nghe thầy tâng bốc về cô ta." Vu Yên Nhi cả gan ngắt lời thầy hiệu phó, biểu cảm không hứng thú nghe ông ta khoe khoang về bố mẹ hay điều kiện của Dư An Ny.

Thầy hiệu phó giận đến đỏ mặt, âm lượng giọng nói càng lúc càng lớn tiếng: "Tôi cho các em đến đây mục đích chính là để các em tập luyện, học cách kiểm soát hành động của bản thân chứ không phải để đánh nhau!"

Học sinh trong lớp vây quanh trước phòng, Vu Yên Nhi bên trong vẫn giữ thái độ bất cần, thẳng thắn đáp trả: "Dư An Ny gây chuyện trước, em chỉ thuận tay dạy dỗ cho cô ta một chút."

"Em..." Thầy hiệu phó bất lực thốt lên trước Vu Yên Nhi, quay sang Dư An Ny ra yêu cầu: "Bây giờ ba mặt một lời, em hãy kể lại việc đã xảy ra."

Dư An Ny thút thít đưa tay che mặt lườm Vu Yên Nhi rồi tiếp tục giả vờ đáng thương kể lể: "Lúc đó dưới sân em chạy xong hai vòng nên mắt hoa lên, tay chân không còn điều khiển được nên vô tình va phải Mạc Nhiên Nhiên, đột nhiên Vu Yên Nhi lại nhào đến đánh em mà không hỏi lý do, mọi chuyện như thế đấy ạ."

Thầy hiệu phó quay sang Vu Yên Nhi hỏi, thái độ mang theo sự hống hách bênh vực Dư An Ny ra mặt: "Em có gì để phản bác hay không?"

Trong chuyện này Vu Yên Nhi quả thật đã tính sai một bước vì đã quá hấp tấp mà không đợi phản ứng thật giả của Dư An Ny sau khi đẩy ngã Mạc Nhiên Nhiên.

Thấy Vu Yên Nhi im lặng, thầy hiệu phó nhanh chóng nắm bắt thời cơ lên tiếng trách phạt: "Nếu em không còn gì để nói, vậy hãy mau xin lỗi Dư An Ny đi!"

"Xin lỗi? Hai từ xin lỗi không đáng dành cho kẻ giả tạo." Vu Yên Nhi nhếch môi kiêu ngạo, ánh mắt lộ rõ sự chán ghét.

Thầy hiệu phó vừa mở miệng định nói gì đó thì Tư Thanh đã nhanh hơn một bước giành trước: "Nếu em không muốn xin lỗi, vậy hãy tự mình chịu phạt đi."

Lời Tư Thanh lại vừa đúng ý thầy hiệu phó, ông ta lập tức bật dậy tán thành trong kích động: "Đúng vậy, nếu em không nhận lỗi thì hãy ra sân chạy cho tới khi nào em nhận lỗi thì thôi!"

Ngay khi nghe thấy hình phạt được đặt ra, Mạc Nhiên Nhiên đứng ngoài cửa vội vàng bước vào, lên tiếng giải thích: "Thưa thầy, lỗi do em mới xảy ra cớ sự này, xin hãy để em tự chịu."

"Không cần đâu Nhiên Nhiên." Vu Yên Nhi điềm nhiên cất tiếng ngăn Mạc Nhiên Nhiên lại, liếc nhìn Dư An Ny đang nghênh mặt tự đắc, cô cong môi cười ẩn ý nhắc nhở: "Thứ nhất, kẻ gây sự trước không phải là em. Thứ hai, nếu thầy đã dùng mối quan hệ hay quyền lực của Dư An Ny mà bao che cho cô ta... thì hãy cẩn thận, Vu Yên Nhi này chưa từng bỏ qua cho bất kỳ ai."

Dứt lời Vu Yên Nhi liền mỉm cười vui vẻ, trong nụ cười mang theo sự nguy hiểm ngầm, khẽ thì thầm cảnh báo: "You asked for it, idiot!" (Là mấy người tự chuốc lấy, lũ ngu!)

Thầy hiệu phó nghe xong liền nghệch mặt, ít nhiều bị lời đe dọa của Vu Yên Nhi làm cho hoang mang, ông ta chỉ biết cô chuyển trường đến, còn thân phận vẫn chưa chắc chắn. Để đề phòng trường hợp đắc tội với nhân vật quan trọng nào đó trong tương lai, thầy hiệu phó trở nên dè dặt đề nghị: "Đánh người là sai, ai cũng thấy em động thủ trước, hai em cùng xin lỗi nhau thì chuyện này xem như chưa từng xảy ra."

Vu Yên Nhi nhếch môi khinh thường, không có ý nhường nhịn hay làm lành: "Thầy cùng Dư An Ny quỳ xuống, tôi sẽ xem chuyện này chưa từng xảy ra."

"Em... Vu Yên Nhi!" Thầy hiệu phó giận dữ chỉ tay vào Vu Yên Nhi hét lớn, tức đến mặt đỏ bừng bừng: "Em là học sinh lại dám ăn nói với tôi như vậy, lập tức gọi phụ huynh đến gặp tôi!"

"Ồ..." Vu Yên Nhi giả vờ tỏ ra ngạc nhiên, biểu cảm trở nên hưng phấn: "Được đấy, để tôi xem là các người giỏi hay tôi. Còn tưởng mình lợi hại? Trông có khác gì lũ hèn chung một cống hay không?"

Thầy hiệu phó bị Vu Yên Nhi chọc tức đến nghẹn lời, ngồi phịch xuống ghế hít lấy hít để bình tĩnh trở lại. Dư An Ny căm phẫn nhìn Vu Yên Nhi, hai mắt trợn trừng hung tợn.

Tư Thanh có mặt cũng không nghe nổi nữa nhưng không đến mức làm ầm lên như thầy hiệu phó, anh chỉ điềm tĩnh lên tiếng giảng nghĩa: "Vu Yên Nhi, cách nói chuyện của em không đúng chuẩn mực nên có ở một người học sinh, nếu em cảm thấy bản thân oan ức hãy dùng lời nói lịch sự để bày tỏ."

Vu Yên Nhi liếc mắt nhìn sang Tư Thanh luôn nghiêm nghị, cô lơ đễnh hỏi ngược lại: "Chỉ huy, thầy cũng muốn xuống cống ở chung với hai người họ sao?"

Ngay ở cửa, Kiến Nhất không thể tiếp tục nhịn mà bước thẳng vào trong sự ngỡ ngàng của những người có mặt ngay đó, nhất là Lý Nhược chưa kịp gọi tên anh thì anh đã đến trước mặt hiệu phó.

Trên gương mặt Lý Nhược hiện rõ sự thất vọng, cô ta không dám nghĩ đến việc vài giây nữa thôi Kiến Nhất sẽ đích thân xác nhận mối quan hệ của anh và Vu Yên Nhi. Trong lòng không ngừng cầu nguyện chuyện đó đừng xảy ra, ngoài mặt Lý Nhược dõi theo bóng lưng của Kiến Nhất, ngay cả mi mắt cũng không dám chớp.

Kiến Nhất hiểu rõ tính tình của Vu Yên Nhi, ai càng thách thức cô càng cho kẻ đó nếm trái đắng, anh cũng hiểu rõ việc cô sẽ không bao giờ dễ dàng bỏ qua cho ai đó đã khiến cô ghét. Trước khi mọi chuyện đi quá xa, Kiến Nhất không thể để tất cả diễn theo chiều hướng xấu.

Đối diện với hiệu phó, Kiến Nhất ngoài mặt bình tĩnh nhưng bên trong đã sôi cả ruột gan: "Thưa thầy..."

Hot

Comments

@minzchaw__32

@minzchaw__32

cứng vcccccc

2022-06-13

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhìn em, anh có đau lòng không?
2 Chương 2: Không thể trách
3 Chương 3: Chúng ta lớn rồi, tình yêu vẫn không đổi
4 Chương 4: Cơn thịnh nộ bất ngờ
5 Chương 5: Về bên anh
6 Chương 6: Khởi đầu công cuộc giữ người
7 Chương 7: Ra mắt tập thể
8 Chương 8: Nói lời ngọt ngào
9 Chương 9: Vị hôn thê bí ẩn
10 Chương 10: Xác nhận
11 Chương 11: Ẩu đả
12 Chương 12: Dùng mối quan hệ chống lưng
13 Chương 13: Công khai thân phận
14 Chương 14: Người chiến thắng
15 Chương 15: Hoa có chủ
16 Chương 16: Chủ quyền
17 Chương 17: Ngưng lớn
18 Chương 18: Tình đơn phương
19 Chương 19: Lần nữa ẩu đả
20 Chương 20: Chiều hư
21 Chương 21: Yêu từ những điều nhỏ nhặt
22 Chương 22: Tiến một bước, lùi một bước
23 Chương 23: Chuyện thực tế
24 Chương 24: Càng cố chấp, càng đau khổ
25 Chương 25: Tình bạn
26 Chương 26: Nổi tiếng hay tai tiếng?
27 Chương 27: Chân ái
28 Chương 28: Mối tình đẹp nhất
29 Chương 29: Cẩn thận người thứ ba
30 Chương 30: Một nụ hôn đáng giá bao nhiêu?
31 Chương 31: Bình yên giữa ngày hạ
32 Chương 32: Kẻ thất bại vẫn là kẻ thất bại
33 Chương 33: Tình địch vây quanh
34 Chương 34: Càng đắt giá, càng nhiều người muốn sở hữu
35 Chương 35: Báo hiệu
36 Chương 36: Tất cả vì em
37 Chương 37: Hiểu từng nấc
38 Chương 38: Diễn viên giỏi
39 Chương 39: Tiếp mọi thể loại "kẻ thứ ba"
40 Chương 40: Một mũi tên trúng hai con nhạn
41 Chương 41: Thắng đậm
42 Chương 42: Kẻ mặt dày
43 Chương 43: Chuyện thắng thua
44 Chương 44: Bớt phí công
45 Chương 45: Ngày đầu đi học đã không yên
46 Chương 46: Nổi loạn
47 Chương 47: Ra tay
48 Chương 48: Thăm dò
49 Chương 49: Thách thức
50 Chương 50: Có dấu hiệu
51 Chương 51: Dần lộ mặt
52 Chương 52: Khai chiến
53 Chương 53: Cuộc chiến đẫm máu
54 Chương 54: Ông xã, em sai rồi
55 Chương 55: Nỗi lòng
56 Chương 56: Không tốt lắm
57 Chương 57: Thêm trò vui
58 Chương 58: Nắm thóp
59 Chương 59: Phiền phức
60 Chương 60: Tình yêu của chúng ta
61 Chương 61: Không ai xen vào được
62 Chương 62: Được chiều hư đến mức nào?
63 Chương 63: Thầy Kiến
64 Chương 64: "Chuyện người lớn"
65 Chương 65: Núi này cao có núi khác cao hơn
66 Chương 66: Sự cố
67 Chương 67: Không rời
68 Chương 68: Đúng lúc, đúng người
69 Chương 69: Tất cả đều có thể
70 Chương 70: Ngoại tình
71 Chương 71: Sự thật phía sau
72 Chương 72: "Tình địch" tìm đến nơi
73 Chương 73: Anh không tin em
74 Chương 74: Bày tỏ
75 Chương 75: Anh còn tưởng...
76 Chương 76: Tận hưởng sự nguy hiểm
77 Chương 77: Mọi thứ đều có nguyên do
78 Chương 78: Đổi người
79 Chương 79: Vạch rõ ranh giới
80 Chương 80: Chờ đợi cơ hội
81 Chương 81: Kế hoạch đáng chờ đợi
82 Chương 82: Thú nhận
83 Chương 83: Vạch mặt
84 Chương 84: Sau cơn mưa
85 Chương 85: Rồi cũng sẽ trải qua
86 Chương 86: Thuần khiết như bông hoa tuyết trắng
87 Chương 87: Tàn kịch
88 Chương 88: Người chiến thắng
89 Chương 89: Một lần nói rõ
90 Chương 90: Gặp nguy hiểm
91 Chương 91: Cái kết của kẻ hành động không suy nghĩ
92 Chương 92: Hai ý nghĩ
93 Chương 93: Kẻ tốt, người xấu
94 Chương 94: Kẻ đáng thương
95 Chương 95: Nguyện vọng lớn lao
96 Chương 96: Quá nguy hiểm
97 Chương 97: Mắc tội
98 Chương 98: Em không còn là trẻ con
99 Chương 99: Một nụ hôn thay ngàn cảm xúc
100 Chương 100: Tương lai rộng mở
101 Chương 101: Em là ánh nắng đời anh
102 Chương 102: Chỉ có một lý do duy nhất
103 Chương 103: Tặng em một hôn lễ, trao em một cuộc đời
104 Ngoại truyện 1: Mật ong không ngọt bằng anh
105 Ngoại truyện 2: Mọi thứ rồi sẽ thay đổi
106 Bạn có một tin nhắn mới
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Nhìn em, anh có đau lòng không?
2
Chương 2: Không thể trách
3
Chương 3: Chúng ta lớn rồi, tình yêu vẫn không đổi
4
Chương 4: Cơn thịnh nộ bất ngờ
5
Chương 5: Về bên anh
6
Chương 6: Khởi đầu công cuộc giữ người
7
Chương 7: Ra mắt tập thể
8
Chương 8: Nói lời ngọt ngào
9
Chương 9: Vị hôn thê bí ẩn
10
Chương 10: Xác nhận
11
Chương 11: Ẩu đả
12
Chương 12: Dùng mối quan hệ chống lưng
13
Chương 13: Công khai thân phận
14
Chương 14: Người chiến thắng
15
Chương 15: Hoa có chủ
16
Chương 16: Chủ quyền
17
Chương 17: Ngưng lớn
18
Chương 18: Tình đơn phương
19
Chương 19: Lần nữa ẩu đả
20
Chương 20: Chiều hư
21
Chương 21: Yêu từ những điều nhỏ nhặt
22
Chương 22: Tiến một bước, lùi một bước
23
Chương 23: Chuyện thực tế
24
Chương 24: Càng cố chấp, càng đau khổ
25
Chương 25: Tình bạn
26
Chương 26: Nổi tiếng hay tai tiếng?
27
Chương 27: Chân ái
28
Chương 28: Mối tình đẹp nhất
29
Chương 29: Cẩn thận người thứ ba
30
Chương 30: Một nụ hôn đáng giá bao nhiêu?
31
Chương 31: Bình yên giữa ngày hạ
32
Chương 32: Kẻ thất bại vẫn là kẻ thất bại
33
Chương 33: Tình địch vây quanh
34
Chương 34: Càng đắt giá, càng nhiều người muốn sở hữu
35
Chương 35: Báo hiệu
36
Chương 36: Tất cả vì em
37
Chương 37: Hiểu từng nấc
38
Chương 38: Diễn viên giỏi
39
Chương 39: Tiếp mọi thể loại "kẻ thứ ba"
40
Chương 40: Một mũi tên trúng hai con nhạn
41
Chương 41: Thắng đậm
42
Chương 42: Kẻ mặt dày
43
Chương 43: Chuyện thắng thua
44
Chương 44: Bớt phí công
45
Chương 45: Ngày đầu đi học đã không yên
46
Chương 46: Nổi loạn
47
Chương 47: Ra tay
48
Chương 48: Thăm dò
49
Chương 49: Thách thức
50
Chương 50: Có dấu hiệu
51
Chương 51: Dần lộ mặt
52
Chương 52: Khai chiến
53
Chương 53: Cuộc chiến đẫm máu
54
Chương 54: Ông xã, em sai rồi
55
Chương 55: Nỗi lòng
56
Chương 56: Không tốt lắm
57
Chương 57: Thêm trò vui
58
Chương 58: Nắm thóp
59
Chương 59: Phiền phức
60
Chương 60: Tình yêu của chúng ta
61
Chương 61: Không ai xen vào được
62
Chương 62: Được chiều hư đến mức nào?
63
Chương 63: Thầy Kiến
64
Chương 64: "Chuyện người lớn"
65
Chương 65: Núi này cao có núi khác cao hơn
66
Chương 66: Sự cố
67
Chương 67: Không rời
68
Chương 68: Đúng lúc, đúng người
69
Chương 69: Tất cả đều có thể
70
Chương 70: Ngoại tình
71
Chương 71: Sự thật phía sau
72
Chương 72: "Tình địch" tìm đến nơi
73
Chương 73: Anh không tin em
74
Chương 74: Bày tỏ
75
Chương 75: Anh còn tưởng...
76
Chương 76: Tận hưởng sự nguy hiểm
77
Chương 77: Mọi thứ đều có nguyên do
78
Chương 78: Đổi người
79
Chương 79: Vạch rõ ranh giới
80
Chương 80: Chờ đợi cơ hội
81
Chương 81: Kế hoạch đáng chờ đợi
82
Chương 82: Thú nhận
83
Chương 83: Vạch mặt
84
Chương 84: Sau cơn mưa
85
Chương 85: Rồi cũng sẽ trải qua
86
Chương 86: Thuần khiết như bông hoa tuyết trắng
87
Chương 87: Tàn kịch
88
Chương 88: Người chiến thắng
89
Chương 89: Một lần nói rõ
90
Chương 90: Gặp nguy hiểm
91
Chương 91: Cái kết của kẻ hành động không suy nghĩ
92
Chương 92: Hai ý nghĩ
93
Chương 93: Kẻ tốt, người xấu
94
Chương 94: Kẻ đáng thương
95
Chương 95: Nguyện vọng lớn lao
96
Chương 96: Quá nguy hiểm
97
Chương 97: Mắc tội
98
Chương 98: Em không còn là trẻ con
99
Chương 99: Một nụ hôn thay ngàn cảm xúc
100
Chương 100: Tương lai rộng mở
101
Chương 101: Em là ánh nắng đời anh
102
Chương 102: Chỉ có một lý do duy nhất
103
Chương 103: Tặng em một hôn lễ, trao em một cuộc đời
104
Ngoại truyện 1: Mật ong không ngọt bằng anh
105
Ngoại truyện 2: Mọi thứ rồi sẽ thay đổi
106
Bạn có một tin nhắn mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play