Hoa Nở Trên Vực Sâu [ Jayri / Ashbin ]
#1
Mưa xối xả. Bầu trời chìm trong một màu xám đặc quánh, lạnh lẽo như muốn nuốt chửng cả thế giới.
Em bị kéo ra giữa sân trường, cả người ướt sũng. Tiếng cười khẽ, tiếng xì xào, ánh mắt khinh miệt vây quanh… tất cả như trăm mũi dao đồng loạt đâm vào lưng em.
Rabin đứng đó, cao lớn và lạnh lùng. Anh siết tập giấy trong tay, rồi thẳng thừng ném xuống trước mặt em. Những tờ giấy bay tán loạn, dính đầy bùn nước, những con số điểm số lấm lem.
Rabin Angeles
Đồ giả dối !
giọng anh sắc đến mức có thể cứa nát trái tim.
Rabin Angeles
Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi với cái kiểu thủ đoạn rẻ tiền này nữa
Máu dồn lên não, em cắn môi đến bật máu.
Ashtine Olviga
Anh nghĩ em ăn cắp bài của anh sao ?
Giọng run rẩy, nghẹn lại trong cổ họng.
Rabin không đáp, chỉ nhìn em với ánh mắt như nhìn một kẻ thấp hèn. Đám đông cười nhạo, có người thì thầm :
" Đúng là loại tham vọng, dám gian lận cả điểm số của Rabin… "
Em muốn bước đến, muốn xé tung những ánh mắt đó, nhưng bàn tay run rẩy đến mức không thể nhấc lên. Đôi chân như bị đóng đinh dưới nền gạch lạnh, cơn mưa hắt vào da thịt rát buốt.
Nước mưa hòa cùng máu nơi môi em, vị mặn đắng lan khắp đầu lưỡi. Em ngẩng đầu lên, nở một nụ cười nhạt nhẽo.
Ashtine Olviga
Nếu anh muốn tin như vậy… thì cứ tin
Nhưng sâu trong lồng ngực, từng thớ thịt như rách toạc ra. Oan ức, nhục nhã, đau đớn.
Em không khóc. Vì ngay lúc này, ngay cả nước mắt cũng không đủ để cứu lấy chút kiêu hãnh còn sót lại.
Rabin xoay lưng rời đi, bóng dáng anh mờ dần trong màn mưa dày đặc. Chỉ còn lại em, lặng im giữa hàng chục ánh mắt khắc nghiệt, như một kẻ tội đồ bị phán xét.
Khoảnh khắc ấy - em hiểu rằng, có những vết thương không cần tình yêu mới tạo nên, nhưng sẽ theo em đến tận cuối đời.
Comments
Yêu màu vàng
hay dữ vậy tròi
2025-09-04
1