5. đêm trước bão tố

nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hihi
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
chap5 tới r đây
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t viết chap này khi đang trông em
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
NovelToon
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
nó phá kinh khủng
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t mệt mỏi vs nó quá
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
thôi mình vào nha
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
chúc mn đọc vui vẻ
⚠truyện không có thật⚠
Đêm rừng tối om, chỉ có ánh trăng lưỡi liềm hắt xuống bãi đất trống trước lán. Cả đơn vị tập trung thành vòng tròn, bản đồ được trải trên một tấm vải bạt cũ, đèn dầu treo cao hắt bóng những khuôn mặt đăm chiêu.
tiểu đội trưởng
tiểu đội trưởng
//ra hiệu giữ im lặng// tin từ trinh sát báo, sáng mai địch sẽ đi chuyển theo đường mòn qua phía tây
tiểu đội trưởng
tiểu đội trưởng
cấp trên lệnh chặn bọn chúng lại đánh, bàng mọi giá không được để chúng vượt qua
Không khí nặng nề hẳn. Mọi người đều hiểu trận đánh sáng mai sẽ rất khốc liệt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nheo mắt nhìn bản đồ// đoạn giốc ở đồi B40 là điểm phục kích khá tốt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nếu ta chặn được ở đó, sẽ giảm nguy cơ bị kẹp từ 2 phía
tiểu đội trưởng
tiểu đội trưởng
//gật gù// đúng
tiểu đội trưởng
tiểu đội trưởng
vậy Quang Anh, cậu dẫn mũi tấn công chính diện
tiểu đội trưởng
tiểu đội trưởng
Duy, cậu theo cánh phải, yểm trợ nhớ giữ liên lạc qua tín hiệu mật của đơn vị chúng ta
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//gật đầu, nhưng tay nắm chặt khẩu súng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//liếc nhìn qua cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"đừng căng quá, cứ làm theo lênh là được"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"anh hứa là không bỏ t lại đấy"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//khẽ gật// "t hứa"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"được chưa"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//gật đầu//
Cuộc họp kết thúc, từng người tản ra. Trong lán, tiếng lau súng, tiếng gõ lạch cạch của đạn được nhét vào băng, tạo thành một bản nhạc kim loại khô khốc.
Quang Anh ngồi ở góc, chăm chú lau nòng súng. Duy ngồi xuống cạnh, chống cằm nhìn anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
anh không mệt à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mệt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhưng mai ra trận rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
phải chuẩn bị kĩ chứ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
anh lúc nào cũng vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
lạnh lùng, nghiêm túc, chẳng giống mấy ông lính khác gì hết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
vì t không muốn mất ai cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhất là m
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//khựng lại, mặt nóng bừng, gượng cười// anh mà nói mấy câu kiểu này trc khi ra trận làm t lại càng lo nhiều hơn đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
lo thì lo cho t nè
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cốc đầu cậu// m mà liều mạng t không tha cho m đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ôm đầu mếu// ui da
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
NovelToon
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
anh cứ làm vậy t ngốc luôn bây giờ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ngốc cũng dễ thương mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//mặt đỏ bừng//
Cả hai im lặng một lúc. Bác sĩ quân y Lan Anh bước vào, mang theo mùi thuốc sát trùng đặc trưng.
Lan anh
Lan anh
hai cậu chưa ngủ nữa à
Lan anh
Lan anh
nhày mai vất vả lắm đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
bọn em còn đang chuẩn bị
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
s chị chưa ngủ
Lan anh
Lan anh
tôi vẫn còn việc phải làm
Lan anh
Lan anh
xong việc t mới ngủ
Lan anh
Lan anh
//nhìn cả 2// chuẩn bị tinh thần cho trận chiến ngày mai chưa
Lan anh
Lan anh
đừng có để nỗi sợ ăn mòn các cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
chị nói chúng tim đen của bọn em rồi
Lan anh
Lan anh
//vừa nói vừa chuẩn bị dụng cụ y tế// sợ hãi là bình thường
Lan anh
Lan anh
nhưng 2 đứa nhớ này, ngoài kia còn nhân dân, ở nhà vẫn còn gia đình đang chờ các cậu mang tin vinh quang về
Lan anh
Lan anh
và còn chờ chính các cậu trở về nữa đấy
Lan anh
Lan anh
nên 2 đứa m nhớ phải sống sót mà về đấy
Nói xong, cô để lại ít thuốc giảm đau rồi rời đi. Không gian im lặng trở lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//chống tay, nhìn anh, dọng nói nhỏ dần// nếu... mai có chuyện gì, anh Có hối hận không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt cậu// tại sao mà phải hối hận
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t chỉ hối hận khi không bảo vệ được m và đồng đội thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nở nụ cười nhẹ, cúi đầu xuống né ánh mắt của anh// anh biết không từ ngày nhập ngũ t sợ lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
sợ c.h.ế.t, sợ đau… nhưng mỗi lần anh ở gần, t lại thấy mình có thể chịu được tất cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//thở dài, vươn tay xoa đầu cậu// vậy mai cứ đứng sau lưng t, t sẽ che cho mày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
t cánh phải, anh chính diện thì làm sao anh cho cho t được
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Đêm ấy, cả đơn vị nằm sát nhau dưới lán, ai cũng thức trắng. Tiếng thở, tiếng gió lùa qua tán cây, tiếng đạn leng keng khi ai đó nghịch trong tay, tất cả tạo nên một sự im lặng đến đáng sợ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//quay sang nhìn anh đang năm mắt nhìn trần// anh, nếu mai chúng ta sống sót...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//quay sang nhìn cậu// thì sao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
t sẽ đãi anh một bữa thật ngon. Cơm nóng, canh rau, có cả thịt kho nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
được
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t sẽ đợi
Cả hai nhìn nhau trong ánh đèn dầu len lói, như muốn khắc sâu hình ảnh của nhau vào tâm trí. Bởi vì sâu trong lòng, họ đều biết bình minh ngày mai có thể là lần cuối cùng họ được nhìn thấy nhau.
___________
END
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
cảm ơn vì đã đọc
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hôm nay hết biết nói gì rồi
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
thôi bái bai mn nhe
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
good bye
Hot

Comments

Donny Chandra

Donny Chandra

Như đang sống trong câu chuyện

2025-09-08

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play