Hầu Gia, Đừng Đi Guốc Trong Bụng Thiếp Nữa.

Hầu Gia, Đừng Đi Guốc Trong Bụng Thiếp Nữa.

Vừa xuyên qua đã bị đánh.

"Ả tiện nhân này! Người đâu, lôi ả ra đây cho ta! Để ta xem Hầu gia không có ở đây ả còn có thể đê tiện thế nào nữa!"

"Mau lên! Lôi ả ra đây!"

Gì, gì vậy...

Chuyện gì vậy? Không phải cô chết vì tai nạn giao thông liên hoàn rồi ư, sao còn nghe thấy âm thanh?

Lộ Miên Thù còn đang mê mang chưa thật sự tỉnh lại thì đã cảm thấy thân thể mình bị người ta di chuyển rất thô lỗ.

Hai cánh tay của cô bị người ta kéo lên cao, thân thể lại chùng xuống, đôi chân bị kéo lê trên đất.

Rốt cuộc đây là chuyện gì?

Lộ Miên Thù cảm thấy mình bị lôi đến một nơi có nhiều ánh sáng. Ánh mắt cô bị ánh sáng đâm vào gai gai khiến cô muốn mở mắt ra.

Nhưng còn chưa kịp mở mắt thì bên tai đã nổ vang bởi một giọng nói có phần chát chúa.

"Còn giả bộ? Để ta xem ả tiện nhân ngươi còn có thể giả bộ đến đâu."

Lời vừa dứt thì một tiếng "chát" đã vang lên.

Âm thanh chói tai nọ thành công xé toạc lớp màn chắn giữa hiện tại và quá khứ.

Lộ Miên Thù bị tát một cái, đầu nghẹo hẳn sang một bên rốt cuộc tỉnh táo.

Triệt để tỉnh táo.

Đôi mắt mở to trừng trừng.

Và sau đó, phản ứng đầu tiên của cô là, nổi đóa.

"Này!"

Không biết Lộ Miên Thù lấy đâu ra sức lực mà vùng lên, hất văng hai kẻ đang giữ lấy cánh tay cô ra, mắt còn chưa quen với ánh sáng, trước mắt chói lòe đã hùng hổ chỉ tay về phía kẻ vừa tát cô: "Cô bị điên đấy à!? Mắc gì đánh người hả!? Đánh tôi? Bà đây trả lại cho cô!"

Chát.

Lại thêm một tiếng kêu vang dội khiến người ta cảm thấy choáng váng.

Mà lần này thật sự là choáng váng.

Trong gian phòng này vốn dĩ không chỉ có một người Lộ Miên Thù và kẻ đã tát cô, chỉ riêng hai kẻ đã lôi kéo cô thì còn có rất nhiều người khác.

Tất cả đều không ngờ tới một cái tát này sẽ rơi xuống, ai nấy đều không kịp phản ứng mà há hốc mồm, trân mắt ra nhìn Lộ Miên Thù.

Mà Lộ Miên Thù sau khi thành công tát lại trong lúc còn mơ hồ cũng rốt cuộc nhìn rõ được cảnh tượng xung quanh mình.

Cô giật mình khi thấy một đám người, mà tất cả bọn họ đều mặc cổ phục, tóc tai cũng là kiểu không thể có ở hiện đại trừ những người thích hóa trang thành nhân vật thời cổ đại. Có người mặc quần thô, áo đay, có người mặc vải hoa, mà kẻ bị cô đánh thì ăn mặc càng tốt, lăng tơ lụa là, phục sức hoa lệ. Chỉ nhìn là biết cấp bậc của đám người này có phân chia..

Nhưng quan trọng là sao lại thế này?

Cô vừa nghĩ vậy thì trong đầu đã nổi lên một trận choáng váng. Một đám hình ảnh xa lạ đột ngột chen chúc vào đầu cô, như nhồi vịt.

Lộ Miên Thù lảo đảo dựa vào một cái bàn trà, hoa mắt chóng mặt chửi một tiếng "mẹ nó" trong đầu.

Nhưng không đợi cô làm rõ những thứ đó thì cái kẻ bị cô tát cùng những người xung quanh đã chậm chạp phản ứng lại sau tất cả.

"Ôi... Đau quá."

Kẻ nọ bụm mặt kêu than, có vẻ còn chưa thật sự hoàn hồn sau khi bị đánh. Những người mà Lộ Miên Thù cho rằng giống nha hoàn bà tử đứng sau lưng kẻ nọ thì có chút nôm nớp lo sợ quan tâm: "Phu nhân, người, người có sao không?"

"Ngươi để người khác tát ngươi một cái thử xem có sao không..."

Kẻ kia rốt cuộc cũng chịu phản ứng, không dám tin chỉ tay vào cô run run nói: "Ả ta... Đánh ta?"

"Ả dám đánh ta!?"

Đến tiếng cuối cùng âm thanh còn trở nên chói tai, như bị thần kinh vậy.

Lộ Miên Thù nhìn vẻ mặt bối rối của những tôi tớ đó cùng biểu tình giận tái mặt của kẻ nọ, cái đầu đang đau như búa bổ ý thức được có lẽ trước tiên cô nên đuổi đám người này đi cái đã. Cái kẻ nhìn điêu ngoa kia có vẻ còn có cấp bậc cao hơn cô, mở miệng là gọi cô tiện nhân, chẳng xem cô ra gì. Nếu đây là thời cổ đại có phân chia giai cấp tôn ti rõ ràng thì khả năng cô phải chịu đày đọa mà không thể phản kháng là rất cao. Nhưng bảo cô cam chịu, thôi mơ đi.

"Các người còn làm gì nữa hả mà không gô cổ cái ả tiện tỳ này xuống cho ta!!"

"Ta muốn đánh chết cái ả này! Cho ả biết trong cái Hầu phủ này ai mới là chủ, ai là tớ!"

Ngay khi kẻ nọ vừa gào lên Lộ Miên Thù đã xách cái ghế bên chân, nhịn xuống choáng váng mà dữ dằn vung về phía mấy tên tôi tớ đang định xông tới theo lời chủ tử.

"Cút đi! Mấy người cút hết cho bà!"

"Có cút hay không hả!?"

"Cút! Cút mau!"

"Aaaa!"

Bất ngờ trước sự phản kháng dữ dội của cô, đám nha hoàn bà tử chẳng kịp nghĩ xem cô có phải đang ngoài mạnh trong yếu không đã nháo nhào chạy tứ tung để né tránh trước.

Đám nam tôi tớ không thể làm gì khác ngoài trước hết che chở cho bọn họ.

Còn trung thành bảo vệ kẻ chủ tử cũng đang giận lại sợ tái mặt cùng khó tin chạy ra khỏi phòng.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Haha, vừa xuyên một phát chị còn chưa hiểu cái chi mô mà đã bị ăn ngay bạt tai, lại còn bị xỉ vả không thương tiếc.. cơ mà chị đây không có hiền cũng chẳng có lành đâu, động vào là chị chiến tới bến/Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm/

2025-09-04

4

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Thử nói xem mắc cái gì mà chị không dám, dám đánh chị thì chị sẽ đánh lại thôi/Right Bah!//CoolGuy/

2025-09-04

4

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Đúng rồi chị, mắc gì mà đánh người ta, thích đánh thì bà đây cho đánh, thích đánh thì bà đây chả đủ, đánh bao nhiêu trả lại bấy nhiêu/Hammer//Left Bah!/

2025-09-04

4

Toàn bộ
Chapter
1 Vừa xuyên qua đã bị đánh.
2 Tiểu thiếp á!!! Thôi để cô chết lần nữa cho nhanh.
3 Tiếng lòng của cô tiểu thiếp không giống bình thường.
4 Lúc muốn nghe lại không nghe thấy.
5 Không sủng ái nữa? Tốt quá rồi.
6 Lập tức có kẻ chạy tới diễu võ giương oai.
7 Này... Này là thất sủng hả???
8 Có cá tính như vậy.
9 Nghe nói khanh đang sủng ái một tiểu thiếp.
10 Ý ngươi sao.
11 Đêm khuya thanh vắng dễ ghé thăm.
12 Bàn tính của Lê Ái Chân.
13 Cô không đến tìm hắn thì hắn đến tìm cô.
14 Mượn rượu làm loạn.
15 Vào hang cọp, bắt được cọp con. (H)
16 Lê Ái Chân động sát tâm.
17 Đánh rồi chạy.
18 Bị bắt đi.
19 Một nồi máu chó.
20 Đố kỵ đến mờ mắt.
21 Cao chạy xa bay? Không có cửa.
22 Bình thê như thiếp, chính thê không bằng thiếp.
23 Mơ à?
24 Này này này... (H)
25 Không cho đi.
26 Tâm tư rối bời.
27 Nghĩ chi nữa, cứ hưởng thụ đã.
28 Mưu đồ toan tính.
29 Thăm dò trong tửu lâu.
30 Thế ra là thiếp có thể hung hăng rồi.
31 Sóng ngầm cuồn cuộn.
32 Lê Ái Chân đột nhiên thân thiết.
33 Lần lượt bị lừa.
34 Dồn về một chỗ.
35 Bắt ba ba trong rọ.
36 Chân tình trong hiểm cảnh.
37 Chỉ cần người này còn.
38 Thiếp đói chết mất Hầu gia.
39 Kết cục của Lê Ái Chân.
40 Giải quyết lo âu trong lòng, an tâm mà sống.
41 Có gái rồi, thêm trai nữa là trai gái song toàn. (Hoàn)
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Vừa xuyên qua đã bị đánh.
2
Tiểu thiếp á!!! Thôi để cô chết lần nữa cho nhanh.
3
Tiếng lòng của cô tiểu thiếp không giống bình thường.
4
Lúc muốn nghe lại không nghe thấy.
5
Không sủng ái nữa? Tốt quá rồi.
6
Lập tức có kẻ chạy tới diễu võ giương oai.
7
Này... Này là thất sủng hả???
8
Có cá tính như vậy.
9
Nghe nói khanh đang sủng ái một tiểu thiếp.
10
Ý ngươi sao.
11
Đêm khuya thanh vắng dễ ghé thăm.
12
Bàn tính của Lê Ái Chân.
13
Cô không đến tìm hắn thì hắn đến tìm cô.
14
Mượn rượu làm loạn.
15
Vào hang cọp, bắt được cọp con. (H)
16
Lê Ái Chân động sát tâm.
17
Đánh rồi chạy.
18
Bị bắt đi.
19
Một nồi máu chó.
20
Đố kỵ đến mờ mắt.
21
Cao chạy xa bay? Không có cửa.
22
Bình thê như thiếp, chính thê không bằng thiếp.
23
Mơ à?
24
Này này này... (H)
25
Không cho đi.
26
Tâm tư rối bời.
27
Nghĩ chi nữa, cứ hưởng thụ đã.
28
Mưu đồ toan tính.
29
Thăm dò trong tửu lâu.
30
Thế ra là thiếp có thể hung hăng rồi.
31
Sóng ngầm cuồn cuộn.
32
Lê Ái Chân đột nhiên thân thiết.
33
Lần lượt bị lừa.
34
Dồn về một chỗ.
35
Bắt ba ba trong rọ.
36
Chân tình trong hiểm cảnh.
37
Chỉ cần người này còn.
38
Thiếp đói chết mất Hầu gia.
39
Kết cục của Lê Ái Chân.
40
Giải quyết lo âu trong lòng, an tâm mà sống.
41
Có gái rồi, thêm trai nữa là trai gái song toàn. (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play