2. Kết quả

Giang Dật Hiên lại nhíu mày, khó hiểu nâng mắt nhìn Trịnh Thư Hàm... Vương Phi Yến là con nhỏ nào? Tình cảm với bạn trai cô ta thì có liên quan gì đến anh?

Nhưng chỉ một thoáng sau đó, Giang Dật Hiên khựng lại, phát hiện người đàn ông trong bức ảnh hình như là mình, sắc mặt anh liền sa sầm ngay lập tức.

"Mẹ nó... Tờ báo chó chết này viết cái gì vậy?" - Giang Dật Hiên chửi thầm trong lòng mấy tiếng, tiện tay vứt luôn điện thoại của Trịnh Thư Hàm xuống nệm giường, rồi nhìn cô, giọng điệu có chút khó chịu, nói:

"Anh không có quen cô ta!"

Mi mắt Trịnh Thư Hàm rũ xuống, bàn tay bất giác bấu lấy ga giường thật chặt. Cô biết anh không thích nói nhiều, nhưng anh cũng chưa bao giờ dùng thái độ khó chịu như vậy để trả lời cô... Vì cô đã chạm vào giới hạn trong lòng anh sao? Anh nói anh không quen cô ta, vậy sao trong giấc mơ lại đau đớn gọi tên cô ta không ngừng?

Những gì Giang Dật Hiên nói là thật, anh chỉ đang ngồi ở sảnh khách sạn đợi xe đến đón, sofa ở sảnh là của chung, sao anh quản được người ngồi kế bên anh là ai. Nhưng bức ảnh này chụp kiểu gì cứ giống như người con gái kế bên đang ghé vào tai anh nói gì đó... Có sao? Hoàn toàn không có chút ấn tượng gì hết!

Rốt cuộc hậm hực với anh cả buổi, rưng rưng nước mắt chỉ vì cái bài báo lá cải vô vị này!

Giang Dật Hiên càng nghĩ càng tức cười, anh tháo mắt kính của mình xuống, chồm người đặt lên tủ đầu giường, thuận thế đè luôn Trịnh Thư Hàm xuống nệm, híp mắt, nửa đùa nửa thật, nhìn cô hỏi:

"Ghen à?"

Trịnh Thư Hàm không trả lời, cũng không muốn mắt đối mắt nhìn anh nên quay mặt sang chỗ khác.

Khóe miệng bên trái Giang Dật Hiên khẽ nhếch lên. Lần đầu anh thấy Trịnh Thư Hàm bộc lộ ra loại cảm xúc ủy khuất đến đáng thương như thế này. Nếu anh thật sự có gì với cái cô Vương Phi Yến kia, có lẽ anh sẽ cảm thấy có lỗi đến chết, nhưng anh không có làm cái gì cả nên một phần tội lỗi anh cũng chẳng thấy... chỉ thấy thích, thấy muốn ức hiếp, muốn làm người con gái trên giường mình lúc này đã đáng thương còn đáng thương hơn.

Giang Dật Hiên đã nghĩ rồi thì sẽ không chần chừ, anh bóp lấy cằm Trịnh Thư Hàm, lao xuống môi cô, dùng một lực rất mạnh nuốt trọn hai cánh môi đã bị cô cắn đến đỏ thẵm vào miệng mà mút lấy mút để.

"Ưm..." Trịnh Thư Hàm giật mình, trợn tròn hai mắt, cảm nhận tà váy lụa ngắn cũn của mình đã bị xốc lên đến tận ngực mà hoảng hồn... Cô còn có chuyện lớn muốn nói với Giang Dật Hiên, CHUYỆN RẤT LỚN, nhưng tình hình hiện tại, ngoài mấy tiếng rên rỉ khe khẽ nấc ra từ trong cổ họng, cô hoàn toàn không có cơ hội nào để kêu anh dừng lại.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, cũng không biết bản thân đã trở thành bộ dạng thảm hại như thế nào, khi Trịnh Thư Hàm mơ màng mở mắt ra lần nữa, đã thấy Giang Dật Hiên đang quỳ thẳng người trên thân mình, vừa cởi từng cúc áo sơ mi, vừa ám muội nhìn cô.

Trịnh Thư Hàm cứng người, cô còn chưa kịp phản ứng lại thì Giang Dật Hiên đã chồm người lên trên, mở ngăn tủ đầu giường tìm thứ quen thuộc.

Khi thấy ngăn tủ trống không, đến một cái vỏ cũng không thấy, mi tâm anh nhíu chặt, lại hạ mắt nhìn Trịnh Thư Hàm, hỏi:

"Hết rồi?"

Trịnh Thư Hàm không trả lời chỉ gật đầu một cái lảng tránh ánh mắt anh. Cô vứt hết rồi, tất nhiên là không còn, mà có còn cũng chẳng có tác dụng gì nữa.

Giang Dật Hiên khẽ nghiến răng một cái, quả thật khó chịu, đêm nay đủ chuyện khó chịu cứ ập đến anh. Anh nhìn chằm chặp bộ dạng rệu rã của người con gái dưới thân mình, nghĩ một hồi vẫn là nên nhịn thôi, mặc dù anh thích cái cảm giác "không phải bao bọc" đó vô cùng, nhưng một lần vượt quá giới hạn là đủ rồi!

Cành nghĩ bên dưới càng căng trướng khó chịu, Giang Dật Hiên thở hắt ra một hơi dài, vừa kéo chăn đắp ngang qua người Trịnh Thư Hàm, vừa dời mình khỏi người cô, hầm hừ nói:

"Em ngủ trước đi!"

Nhìn biểu cảm "Dục cầu bất mãn" của người đàn ông trước mặt mình, Trịnh Thư Hàm bất giác bật cười tự giễu. Anh thật biết làm khó bản thân mình, cô không ngại nhưng anh lại sợ. Anh cẩn thận đến mức nhiều lúc khiến cô chạnh lòng, nhưng như vậy thì sao? Kết quả vẫn là...

Giang Dật Hiên còn chưa kịp đặt chân xuống giường, Trịnh Thư Hàm đã kéo anh lại, giật lấy tay anh đặt lên bụng mình, cao giọng hỏi lớn:

"Anh phòng ngày, phòng đêm, có phòng được cả đời không?"

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Không ngờ đã làm tới mức này rồi mà anh vẫn còn có thể nhịn được đấy. Đạn này cũng có lúc lép ah😂😂😂 Anh là không muốn để lại "hậu họa"- một cái kết quả mà anh không muốn, nhưng đấy chỉ là suy nghĩ của anh thôi còn thật ra ấy mà kết quả đã có rồi-_ nó đi ngược lại với mong muốn của anh rồi đấy:🤣🤣

2025-09-05

13

Bồi

Bồi

Nghi đoạn này c nhà đã có tin vui 😅

2025-09-05

0

Su Cam

Su Cam

🥰🥰🥰🥰🥰

2025-10-04

1

Toàn bộ
Chapter
1 1. Tự tưởng tượng
2 2. Kết quả
3 3. Dừng lại
4 4. Giới hạn
5 5. Suy nghĩ
6 6. Khựng lại
7 7. Xem kịch
8 8. Tàn nhẫn
9 9. Suy diễn
10 10. Thành thật đến lố lăng
11 11. Nghi ngờ
12 12. Có duyên
13 13. Trả đũa
14 14. Bất ngờ
15 15. Oan ức
16 16. Hồi tưởng
17 17. Thật sự...?
18 18. Lại thêm một người xem mình diễn
19 19. Cảm xúc ấy là gì?
20 20. Cảnh giác
21 21. Đề nghị
22 22. Mê mẩn
23 23. Ám muội
24 24. Không được phải không?
25 25. Say mê (H)
26 26. Che giấu (H)
27 27. Ác mộng
28 28. Chủ động
29 29. Thuốc an thần (H)
30 30. Rối rắm
31 31. Sẽ phiền
32 32. Bài báo
33 33. Không phải sao?
34 34. Những xao động kỳ lạ
35 35. Kể lại
36 36. Hình như...
37 37. Không trả lời
38 38. Không hiểu
39 39. Khẩn khoản
40 40. Câu hỏi
41 41. Sợ hãi
42 42. Quan trọng?
43 43. Gây sự
44 44. Mệt mỏi
45 45. Hỗn loạn
46 46. TRỞ VỀ THỰC TẠI...
47 47. Không hẹn gặp lại
48 48. Suy nghĩ tương lai
49 49. Gây sự
50 50. Đính chính
51 51. Dù chỉ 1% cơ hội
52 52. Có phải?
53 53. Quá khứ
54 54. Níu kéo
55 55. Không liên quan
56 56. Nhượng bộ
57 57. Uy hiếp
58 58. Nhận ra
59 59. Nhìn lại
60 60. Hợp
Chapter

Updated 60 Episodes

1
1. Tự tưởng tượng
2
2. Kết quả
3
3. Dừng lại
4
4. Giới hạn
5
5. Suy nghĩ
6
6. Khựng lại
7
7. Xem kịch
8
8. Tàn nhẫn
9
9. Suy diễn
10
10. Thành thật đến lố lăng
11
11. Nghi ngờ
12
12. Có duyên
13
13. Trả đũa
14
14. Bất ngờ
15
15. Oan ức
16
16. Hồi tưởng
17
17. Thật sự...?
18
18. Lại thêm một người xem mình diễn
19
19. Cảm xúc ấy là gì?
20
20. Cảnh giác
21
21. Đề nghị
22
22. Mê mẩn
23
23. Ám muội
24
24. Không được phải không?
25
25. Say mê (H)
26
26. Che giấu (H)
27
27. Ác mộng
28
28. Chủ động
29
29. Thuốc an thần (H)
30
30. Rối rắm
31
31. Sẽ phiền
32
32. Bài báo
33
33. Không phải sao?
34
34. Những xao động kỳ lạ
35
35. Kể lại
36
36. Hình như...
37
37. Không trả lời
38
38. Không hiểu
39
39. Khẩn khoản
40
40. Câu hỏi
41
41. Sợ hãi
42
42. Quan trọng?
43
43. Gây sự
44
44. Mệt mỏi
45
45. Hỗn loạn
46
46. TRỞ VỀ THỰC TẠI...
47
47. Không hẹn gặp lại
48
48. Suy nghĩ tương lai
49
49. Gây sự
50
50. Đính chính
51
51. Dù chỉ 1% cơ hội
52
52. Có phải?
53
53. Quá khứ
54
54. Níu kéo
55
55. Không liên quan
56
56. Nhượng bộ
57
57. Uy hiếp
58
58. Nhận ra
59
59. Nhìn lại
60
60. Hợp

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play