Tố Mãn lúc này mới biết được mục đích của hắn, không ngờ hắn lên làm Đốc Quân lại nổi cơn quay lại ép hôn cô. Cô vẫn chưa nhận ra mức độ nguy hiểm, gạt phăng lời nói, lớn tiếng mắng mỏ hắn.
"Đồ điên! Đường đường là một Đốc Quân lại phá đám cưới của người khác? Muốn tôi gả cho anh?"
"Mơ đi!"
Cô lắc đầu liên tục, không do dự đẩy hắn ra tay chân muốn chạy thoát khỏi nơi này. Nhưng cô lại quên rồi, sức lực của cô quá yếu nhược, cô bước một bước lập tức ngã nghiêng suýt té.
"Muốn chạy?"
Tiêu Dật vương tay ấn cô ngồi xuống, tiến gần thu hẹp dần khoảng trống, ép cô phải lùi dần, lùi đến khi cô tựa vào bức tường lạnh toát sau lưng thì dừng lại.
"Đừng qua đây, bắt cóc người là phạm pháp đấy!"
"Bắt cóc? Ai dám xen vào chuyện của Đốc Quân?"
Hắn cười tà tứ, nhanh chóng tóm lấy cô, cưỡng chế hai tay cô lên đỉnh đầu, bóp lấy gương mặt đang tái mét của cô.
"Tiêu Dật, thả tôi ra! Đồ bỉ ổi!"
Cô giãy giụa tú chân khẳn khiu, dùng răng cắn vào tay hắn. Người không đau, mặc cô cắn đến chảy máu, ra sức bóp mạnh hơn, ép cô vô tình nuốt vài giọt máu của hắn.
Mùi vị tanh tưởi khiến cô buồn nôn, hắn không buông tay, bóp chặt như muốn nghiền nát xương hàm của cô, đến khi cô không phản kháng nữa mới chịu dừng.
Miệng vừa được thả, Tố Mãn hét lớn vào mặt hắn, mang theo vài giọt nước bọt.
"Tiêu Dật, thả tôi ra! Sao anh có thể cướp vợ của người khác chứ?"
Tố Mãn cố vùng vẫy, thành công thoát khỏi sự trói buộc, đấm nắm tay bé nhỏ vào ngực hắn, không làm hắn đau, còn bị hắn khóa trái hai tay cô lại bằng một sợi dây hắn đã chuẩn bị. Sau đó cột hai tay cô vào thành giường, lúc này cô đã không còn chống đối được nữa, hắn lại nâng cằm cô lên, làu bàu.
"Vợ của người khác ư?"
Phần móng tay của hắn bất ngờ ấn vào cằm cô, có chút đau rát, hắn nâng lên cao hơn nữa, quẹt vệt máu còn vương vấn.
"Em và hắn đã đăng ký kết hôn chưa? Em nghĩ tôi chưa điều tra qua sao?"
"Mà...dù có thật đã là vợ chồng tôi vẫn cướp được thôi. Em vốn là của tôi mà..."
Ngón tay thon dài rõ rệt từng khớp xương mang theo vài đường gân đáng sợ chỉ vào những bức ảnh đang treo trên tường trong góc tối.
Tố Mãn nhìn theo, lập tức mở to hai mắt như mắt ếch, chết lặng như tờ, những bức ảnh đó chính là cô, cô nhìn ra mỗi bức là một móc thời gian. Hoá ra, suốt 9 năm qua cô luôn bị Tiêu Dật theo dõi trong âm thầm.
Mọi việc liên quan đến cô, hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay, thậm chí từ việc gia đình cô trước đây giàu có, sau đó sa xút, đến việc cô và Sở Tâm định ngày cưới đều không thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
9 năm, 9 năm hắn theo dõi cô...vậy tại sao hắn lại không xuất hiện? Tại sao lại phải đợi đến lúc cô gả cho Sở Tâm, hắn mới quay về? Còn quay về phá đi đám cưới của cô?
Tố Mãn không nghĩ được nhiều, bấy giờ cô chỉ biết sợ hãi hắn đến cùng cực, tựa hồ sợ một kẻ biến thái trong phim kinh dị.
"Anh đúng là hèn hạ! Vô sỉ!"
Trước lời mắng chửi ấy, Tiêu Dật nghe quen rồi, chiếm thế thượng phong rất đắc ý, mặc cô mắng, đáp lại cô bằng những lời lẽ ghê rợn.
"Không hèn hạ không cưới được vợ đâu, hôm nay tôi sẽ hèn hạ hết mình cho em thấy."
"Đồ điên! Anh đúng là tên điên!"
Cô gái vẫn còn mạnh miệng mắng hắn, nhưng hắn chỉ cười.
Quen rồi, quen cả rồi, 9 năm hắn dõi theo cô không phải chưa từng nghe cô mắng thầm hắn, tiếp tục bỡn cợt cô làm niềm vui.
"Tiểu Mãn, em cứ tiếp tục chửi đi, tôi rất thích, dù gì thì em cũng không thoát khỏi tay tôi được. Em mắng đi, mắng người mà em yêu."
"Em đừng nghĩ tôi không biết cuộc hôn nhân của em với Sở Tâm là giả. Em không yêu hắn, cưới hắn để ngắm à?"
"Câm miệng! Anh không có quyền nói tới chồng tôi! Sở Tâm...tốt hơn anh gấp vạn lần!"
Tố Mãn tức điên, to gan lớn tiếng, cô hất cằm mình ra khỏi tay hắn.
Một lần nữa, hắn không thay đổi nét mặt hạ lưu, nắm lấy cằm cô tiếp, buông lời khó nghe.
"Chồng à? Đăng ký kết hôn chưa?"
"Gọi ngọt như vậy yêu lắm à? Thật lòng yêu?"
Làn môi nhạt khẽ nhếch thập phần khinh bạc, mọi thứ về cô gái hắn nắm rõ trong lòng bàn tay, khiến Tố Mãn nghẹn ứ cả họng, đồng tử lún liếm nhiễm nước sắp trào ra. Cô cố lấy lại bình tĩnh, giọng hơi run run nói.
"Cho dù không yêu...cũng không gả cho kẻ đã chọn rời bỏ tôi."
"Ha ha..."
Tiêu Dật đột ngột ngửa cổ cười lớn, cười điên dại giống kẻ tâm thần phân liệt, khiến Tố Mãn sợ lắm, sợ nhất biểu hiện này của hắn, sợ đến từng sợi lông mao phải dựng đứng lên.
Updated 32 Episodes
Comments
Trang Nguyễn Mai
tác giả cứ ra truyện mới vầy là tui thích lắm mãi ủng hộ
2025-09-05
4
đume mấy con lồn💤🖤
ổng yêu chj đến điên ms v tr 🙂🙂, mà ổng phá đám đúng lúc quá he
2025-09-08
1
Min Min 🌻🌻
tên truyện thấy hấp dẫn rồi 🤭
2025-09-06
1