|ĐN-TR/Tokyo Revengers| Haitani Có Một Cô Em Gái

|ĐN-TR/Tokyo Revengers| Haitani Có Một Cô Em Gái

# Chương 1 - Học

Tai nạn năm mười bốn tuổi đã cắt ngang tuổi thiếu niên của em như một nhát dao lạnh ngắt.
Âm thanh biến mất, để lại một khoảng trống im lặng đến choáng váng.
Nhưng cái việc lắng nghe người khác, bắt kịp câu chuyện, phân biệt đâu là tiếng cười hay tiếng gọi từ xa… tất cả bỗng trở thành một thử thách nặng nề.
Những ngày đầu, em chỉ biết ngồi thẫn thờ, ôm đầu, tháo máy trợ thính ra rồi lại đeo vào, mong có thể nghe rõ hơn.
Haitani Yui
Haitani Yui
.˚‧º·(ฅдฅ。)‧º·˚.
Em bật khóc không ít lần, đến mức Ran và Rindou – cái lũ lông bông lúc đó còn bận đánh nhau, cúp học, hút thuốc ngoài phố – cũng phải hoảng.
Anh Ran khi ấy mới mười sáu, dáng cao gầy, tóc dài lòa xòa.
Anh chẳng biết dỗ em kiểu gì, chỉ vụng về dúi vào tay em cái kẹo, hay xoa đầu, miệng càu nhàu:
Haitani Ran
Haitani Ran
Thôi nín đi, khóc nữa mày điếc luôn đấy
Nói thì phũ, nhưng đôi mắt anh đỏ hoe, chẳng khác gì muốn khóc theo.
Anh Rindou mười lăm, lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng ngồi cạnh em lại run tay viết mấy chữ to tướng trên giấy:
NovelToon
Em ăn cơm chưa?
Chữ xấu, nguệch ngoạc, nhưng em vẫn bật cười giữa nước mắt.
Haitani Yui
Haitani Yui
(*≧∀≦*)
Haitani Yui
Haitani Yui
.˚‧º·(ฅдฅ。)‧º·˚.
Mấy ngày sau, hai anh biến đâu mất cả buổi chiều.
Tối về, người đầy mùi khói thuốc và mồ hôi, quần áo xộc xệch.
Em ngồi ở phòng khách, vừa thấy đã cau mày trách.
Nhưng thay vì cãi lại, Ran và Rindou thả phịch xuống ghế, lôi ra quyển sách dày cộm, bên ngoài ghi “Ngôn ngữ ký hiệu cơ bản”.
Haitani Ran
Haitani Ran
Ừ thì… tụi tao học cái này
Haitani Ran
Haitani Ran
Để mày đỡ phải gào cổ khi muốn nói
Ran vừa gãi đầu vừa lầm bầm.
Thế là từ hôm đó, trong căn nhà nhỏ, những ngón tay lóng ngóng của hai thằng bất lương bắt đầu tập gõ vào không khí.
Rindou nghiêm túc hơn, từng động tác chậm rãi, cố nhớ cho đúng.
Ran thì vụng về, làm sai liên tục, khiến em vừa bực vừa buồn cười.
Ngón tay nó to, cử động cứng ngắc như robot lỗi, sai lên sai xuống.
Nhưng mặt thì lì, hễ thấy em cau mày khó hiểu là nó nhếch mép:
Haitani Ran
Haitani Ran
Không sao, tao học lại được
Haitani Yui
Haitani Yui
Ê, không phải vậy! Anh bảo em là ‘đồ chó’ à?
Haitani Yui
Haitani Yui
(•ˋ _ ˊ•)
Em nhăn mặt , viết viết ra giấy khi Ran trượt động tác.
Gã phá lên cười:
Haitani Ran
Haitani Ran
Ừ thì lỡ tay
Haitani Ran
Haitani Ran
Nhưng mà, chó cũng dễ thương mà
Dần dần, em quen với việc giao tiếp bằng mắt, bằng tay, bằng những mẩu giấy.
Mỗi bữa cơm, Rindou cẩn thận hỏi em có muốn thêm canh chưa, còn Ran thì lải nhải kể chuyện đánh nhau nhưng tay vẫn khua loạn, ghép ký hiệu sai bét.
Dẫu vậy, cái sự cố gắng vụng về ấy làm em thấy ấm lòng.
Có hôm em giận vì cảm giác bị khác biệt, tháo máy trợ thính ném vào góc.
Rindou không nói gì, chỉ lặng lẽ nhặt lên, lau sạch rồi đặt lại lên bàn học.
Còn Ran thì gõ vào trán em:
Haitani Ran
Haitani Ran
Nghe được thì nghe, không thì có tụi tao ở đây
Haitani Ran
Haitani Ran
Lo gì
Đêm xuống, cả hai anh lại ngồi tập ký hiệu dưới ánh đèn bàn.
Em giả vờ ngủ nhưng vẫn len lén nhìn.
Ran cau có vì nhớ nhầm, Rindou thì chỉnh tay anh trai, cả hai lầu bầu rồi cười khúc khích như trẻ con.
Cảnh tượng ấy khắc sâu vào ký ức của em: hai thằng anh từng lang thang ngoài phố, nay cặm cụi học để nói chuyện cùng em gái út.
Em không còn thấy mình lạc lõng nữa.
Im lặng không còn đáng sợ, vì trong khoảng lặng đó vẫn có bàn tay vỗ vai, có ánh mắt dõi theo, có ký hiệu vụng về nhưng chan chứa thương yêu.
Và em hiểu, dù tai em chẳng thể nghe trọn vẹn thế giới này, nhưng trái tim vẫn luôn nghe thấy hai chữ rõ ràng nhất: gia đình.
°❀⋆.ೃ࿔*:・°❀⋆.ೃ࿔*:・
Hot

Comments

Ivann

Ivann

Đoạn này bcuoi v

2025-09-06

0

Ivann

Ivann

Chữ xấu quắc

2025-09-06

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play