Khói lửa đợi người - Lá thư đầu tiên

Ngày Hùng đi, làng quê im ắng lạ thường. Bãi tre rì rào, tiếng nước vỗ bờ nghe dài lê thê. Từ hôm ấy, bến sông không còn đôi bóng, chỉ còn một người ngồi chờ.
Quang Anh ngồi nơi hiên nhà, cắn chặt bút lông, nhưng trang giấy trắng vẫn nguyên vẹn. Em muốn viết, muốn gửi cho Duy vài lời, mà viết được một chữ, tim đã nghẹn cứng.
Mẹ Quang Anh đi ngang, thở dài.
Má Nguyễn
Má Nguyễn
Con nhìn trời nhìn đất mãi, coi chừng lạc hồn đó
Quang Anh lắc đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con… đang đợi tin thôi
_____
Mấy tuần sau, tin tức đầu tiên về đơn vị Duy được gửi về làng. Quang Anh run run cầm tờ giấy, chưa kịp đọc, nước mắt đã rơi.
Lá thư viết bằng mực nhòe, nét chữ run run vì tay cầm súng chắc cứng chứ chẳng quen bút lông.
"Quang Anh, anh tới nơi rồi. Đêm đầu ngủ dưới đất, lạnh thấy mồ. Nhưng nghĩ tới em, anh ấm. Em nhớ giữ sức. Anh hứa sẽ viết thư đều."
Đọc xong, Quang Anh ôm chặt lá thư vào ngực. Em thì thầm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy… em cũng lạnh lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng có thư anh, em thấy như anh đang ngồi đây
_____
Những hôm trời mưa, Quang Anh sốt rét, nằm mê man trên giường tre. Mắt nhắm, tay vẫn nắm chặt lá thư. Thằng cháu nhỏ chạy lại lay.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cháu nhỏ: Cậu Quang Anh, dậy ăn cháo
Quang Anh mở mắt, mệt mỏi cười.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cháo để đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu chỉ muốn đọc thư Duy thôi
_____
Một buổi chiều, trăng mới nhú. Quang Anh đem thư ra bến sông, ngồi đọc đi đọc lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy ơi, em nhớ anh lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh có nghe em nói không?
Chỉ có tiếng gió lùa qua tre đáp lại.
_____
Tuần sau, lá thư thứ hai tới.
“Ngoài này súng nổ suốt, anh không quen tiếng ồn. Nhưng anh quen nhớ em rồi. Nhớ tới phát đau. Em ráng ăn uống, đừng bệnh nữa. Anh mà về thấy em ốm thêm, anh đánh đòn.”
Quang Anh bật cười, nước mắt rơi ướt chữ. Em ôm thư vào ngực, thì thầm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em hứa, sẽ đợi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng anh cũng hứa, phải về
_____
Đêm đó, trăng sáng vằng vặc. Quanf Anh ngồi bên cửa, viết những dòng đầu tiên gửi cho Duy. Tay run, chữ nghiêng ngả:
“Duy, em vẫn ngồi chỗ cũ bên bến sông. Chỉ khác là thiếu anh. Gió vẫn vậy, trăng vẫn vậy, nhưng lòng em thì rỗng hoác. Em đợi thư, đợi tiếng anh gọi. Về sớm nghe, Duy.”
Viết xong, Quang Anh ngẩn ngơ nhìn trang giấy, nước mắt lấm tấm từng chữ.
_____
Một tháng sau, thư qua lại đều đặn. Duy kể chuyện trận địa, Quang Anh kể chuyện đồng quê.
Duy: “Anh nhớ em tới mức nằm mơ cũng thấy bến sông. Anh thề, anh sẽ sống để về.”
Quang Anh: “Em nghe tiếng súng trong thư anh, mà tim em thắt lại. Nhưng anh hứa rồi, em tin.”
_____
Rồi một hôm, Quang Anh lên cơn sốt nặng. Cả người run cầm cập, mồ hôi vã ra như tắm. Trong mê man, em chỉ lẩm bẩm một cái tên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy… Duy… đừng bỏ em…
Bà mẹ ngồi đầu giường lau mặt con, nước mắt lưng tròng.
Má Nguyễn
Má Nguyễn
Con ơi, ráng qua
Má Nguyễn
Má Nguyễn
Duy nó ở xa, không nghe được đâu…
Nhưng đúng lúc ấy, bưu tá gọi ngoài ngõ.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Người đưa thư: Nhà Quang Anh có thư!
Mẹ vội mở ra, đặt lá thư vào tay con trai. Ngón tay Quang Anh run run xé bì thư, mắt mờ vẫn gắng đọc từng chữ.
“Này Quang Anh, anh sống dai lắm, em đừng lo. Hôm qua anh suýt dính đạn, chỉ sượt vai thôi. Anh đau nhưng còn sống. Anh nhớ lời hứa với em. Quang Anh à, anh nhất định phải về. Có chết, anh cũng gắng bò về gặp em. Đừng bỏ anh giữa chừng. Chờ anh, được không?”
Đọc xong, Quang Anh bật khóc, ôm thư vào ngực. Cơn sốt vẫn hầm hập, nhưng lòng em như có ngọn lửa sưởi ấm. em gượng cười, thì thào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em chờ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy, em nhất định chờ…
_____
Những ngày sau, Quang Anh gắng gượng ăn uống hơn, dần khoẻ lại. Mỗi sáng, em ra bến sông, nhìn cánh chim bay về phía trời xa, thì thầm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chim ơi, mang lời tao gửi cho Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói với ảnh, tao vẫn chờ
Cành tre xào xạc, trăng treo trên đầu, sương rơi trắng xoá. Bến sông vẫn lặng, nhưng trong lòng Quang Anh, đã có niềm tin: ở nơi xa kia, Duy cũng đang nhớ tới mình, từng giây từng phút…
Hot

Comments

𝘬 𝘭𝘺.

𝘬 𝘭𝘺.

1 vote cho đời care e rằng không SE.

2025-09-08

0

𝘬 𝘭𝘺.

𝘬 𝘭𝘺.

gì An nữa=)))

2025-09-08

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play