[CapRhy] Những Mẩu Truyện Ngắn

[CapRhy] Những Mẩu Truyện Ngắn

Khói lửa đợi người - Bến sông xưa

Chiều tháng Ba, trời rực một màu hoàng hôn, bãi tre ven sông rì rào gió. Nước lững lờ trôi, ánh nắng loang loáng như dát vàng trên mặt sóng. Nơi ấy, hai bóng người ngồi lặng lẽ, một cao to, rắn rỏi, một gầy yếu, đôi vai nhỏ khép nép trong tà áo nâu.
Duy đặt quang gánh xuống, giọng nửa trách nửa lo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lại trốn ra đây nữa hả, Quang Anh?
Quang Anh ngẩng lên, cười nhạt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở đây gió mát trong nhà bí bách lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bệnh chưa khỏi hẳn, cứ ra gió riết rồi lại nằm liệt, ai lo cho?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì anh lo chớ ai
Duy cau mày, tay vỗ yêu vai em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tào lao! Anh còn phải đi tập quân sự, còn bao nhiêu việc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em phải tự giữ thân, biết chưa?
Quang Anh cúi xuống, nhìn sóng nước loang loáng. Giọng em khe khẽ, buồn buồn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy này… nếu một ngày anh đi xa, em còn được anh lo nữa không?
Câu hỏi làm Duy khựng lại. Anh im vài giây rồi bật cười, nhưng tiếng cười khàn khàn, nghe gượng gạo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xa gì mà xa em với anh từ nhỏ kè kè, đi đâu chẳng nhớ đường về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng em thì… không đi được
Quang Anh mím môi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Người ta gọi trai tráng ra trận, còn em chỉ biết ngồi đây, chẳng giúp gì cho ai
Duy quay hẳn sang, mắt sáng rực.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói bậy! Ở nhà chờ cũng là giúp rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh yên tâm ngoài trận tuyến, vì biết có em chờ anh
Quang Anh lặng đi, rồi khẽ gật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng em sợ… chờ mãi không thấy anh về
Duy thở dài, tay siết chặt nắm tay gầy gò kia.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghe này, Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh thề: sống thì anh về với em, chết thì trong lòng cũng nhớ tới em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tin anh không?
Quang Anh ngẩng lên, mắt hoe đỏ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em tin....
_____
Đêm ấy, hai người ngồi bên nhau dưới trăng. Tiếng dế rả rích, hương rơm mới phảng phất.
Duy khều vai em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhớ hồi nhỏ anh hứa che chở cho em không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhớ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn em hứa cái chi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em hứa sẽ đợi anh, cho dù anh có đi đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thì giữ lời nghe
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu mai này có chiến tranh, anh đi, em phải chờ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không được bỏ anh
Quang Anh cười nhạt, mắt rơm rớm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không bỏ đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em chỉ sợ… người bỏ em là anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đồ ngốc
Duy khẽ xoa đầu em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời đất này sập xuống, anh cũng không bỏ em
_____
Tin huyện gọi lính lan về. Cả làng nhốn nháo. Thanh niên trai tráng hăng hái đăng ký. Danh sách đọc to giữa đình, tên Hoàng Đức Duy vang lên, khiến cả đám đàn bà con gái ngước nhìn.
Quang Anh thì lặng ngắt. Tay em run, bấu chặt vạt áo.
Chiều hôm ấy, bến sông lại có hai bóng người. Nước lững lờ, sóng vỗ nhẹ bờ đất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngày mai anh đi
Duy khẽ nói.
Quang Anh giật mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhanh vậy sao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ, nhanh thật
Duy ngước nhìn mây.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng em phải nhớ, anh đi để em còn ngồi đây bình yên
Quang Anhcắn môi, mắt đỏ hoe.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh hứa với em đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hứa gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hứa là sẽ về dù thế nào cũng về
Duy chìa tay ra, cười hiền.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được, anh hứa
Bàn tay gầy yếu run rẩy đặt vào lòng bàn tay rắn chắc. Hai đứa ngồi im, chỉ nghe tiếng nước vỗ lách tách.
Quang Anh khẽ nói.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy à, em sợ lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sợ gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sợ ngày mai em ra bến sông này, không còn anh nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngốc
Duy kéo em lại sát ngực, siết chặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh mà bỏ em, thì anh không còn là Duy nữa
_____
Đêm cuối trước ngày nhập ngũ, Quang Anh không ngủ được. Em ngồi dựa hiên, nhìn trăng treo lơ lửng như một vết thương chưa khép. Tiếng gió thổi qua mái tranh, tiếng côn trùng réo rắt. Trong lòng em chỉ có một niềm lo sợ mơ hồ.
Mờ sáng, trống ngũ liên nổi dồn dập. Làng trên xóm dưới rộn rã đưa tiễn. Duy mặc áo lính mới, vai khoác ba lô, tay nắm chặt cây súng sáng loáng. Đám trai làng cười nói, hừng hực khí thế.
Chỉ có Quang Anh đứng im bên gốc tre, mắt dõi theo từng bước chân.
Duy quay lại, bước nhanh về phía Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nè, em không lại tiễn anh à?
Quang Anh nghẹn giọng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em… không dám
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lỡ nhìn thấy anh đi, em khóc mất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khóc thì khóc, anh đâu chê
Duy mỉm cười, đưa tay kéo đầu Quang Anh tựa vào vai mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhớ giữ gìn sức khoẻ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhớ đọc thư anh gửi về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ....
Quang Anh đáp, giọng run rẩy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh nhớ giữ mạng mà về
Duy gật mạnh, ánh mắt kiên định.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh hứa rồi mà
Tiếng kèn thúc quân vang lên. Duy buông Quang Anh ra, xoay người nhập hàng ngũ. Bước chân rắn rỏi dẫm đều, bóng áo xanh dần xa, hòa vào dòng người.
Quang Anh đứng chết lặng. Mắt cay xè. Em đưa tay lên ngực, nơi tim đập loạn.
Bến sông xưa, gió lùa qua bãi tre, nước lững lờ trôi. Chỉ còn một bóng người gầy guộc đứng đó, ngóng theo dáng hình đã đi xa…
Hot

Comments

𝘬 𝘭𝘺.

𝘬 𝘭𝘺.

ê mẫu này SE à vợ 😊

2025-09-08

0

𝘬 𝘭𝘺.

𝘬 𝘭𝘺.

vì anh thấy ghê à?

2025-09-08

0

𝘬 𝘭𝘺.

𝘬 𝘭𝘺.

Quang Anh Ngoc's

2025-09-08

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play