[ RhyCap ] Bé Bản Của Riêng Chủ Tịch
Chap 3: Lên nương
Sáng sớm, sương mù còn giăng nhẹ trên những sườn núi, gió mang theo hơi ẩm lành lạnh
Tiếng gà gáy vọng ra từ những mái nhà sàn, gọi bản làng thức dậy
Anh vốn quen với nhịp sống nhanh nơi thành phố, nhưng hôm nay anh tỉnh dậy sớm hơn mọi khi
Anh nhớ đến lời hẹn cùng bé bản lên nương hái rau
Nguyễn Quang Anh
/ thay một bộ quần áo gọn nhẹ, bỏ đôi giày da sang một bên để mang giày thể thao /
Nguyễn Quang Anh
/ Soi mình trong gương nhỏ /
Nguyễn Quang Anh
/ khẽ bật cười /
Chủ tịch tập đoàn, mỗi ngày họp bàn kế hoạch hàng triệu đô, nay lại hồi hộp như một học sinh chuẩn bị đi chơi cùng bạn
Nguyễn Quang Anh
/ ra khỏi nhà /
Nguyễn Quang Anh
/ đã thấy em đứng chờ trước cổng bản trưởng /
Hoàng Đức Duy
/ mặc áo chàm giản dị, đeo giỏ tre sau lưng, tay cầm con dao nhỏ /
Nắng sớm chiếu lên mái tóc đen mềm khiến cả người em trông thanh khiết đến lạ
Hoàng Đức Duy
Anh dậy sớm thật / ngạc nhiên, đôi mắt sáng trong /
Nguyễn Quang Anh
Đi cùng em, anh sao dám trễ / cười /
Hoàng Đức Duy
/ hơi đỏ mặt, vội quay đi /
Con đường lên nương gập ghềnh, hai bên là những vạt cỏ lau phất phơ trong gió
Hoàng Đức Duy
/ bước nhanh, quen địa hình, thỉnh thoảng lại quay sang nhắc nhở / Anh đi cẩn thận, chỗ kia trơn lắm
Hoàng Đức Duy
Đoạn này bám vào đá mà đi
Nguyễn Quang Anh
/ nghe theo, nhưng không bỏ lỡ cơ hội được gần gũi /
Có lần anh cố ý bước nhanh hơn, bàn tay kịp giữ lấy cánh tay em khi em trượt nhẹ trên lớp rêu ướt
Hoàng Đức Duy
/ khựng lại, tim đập nhanh, khẽ nói / Em quen rồi… không sao đâu
Nhưng bàn tay ấm áp kia vẫn khiến lòng em rung rinh
Em bắt đầu chỉ cho Quang Anh từng loại rau
Rau dớn, rau ngót rừng, lá đắng…
Anh lắng nghe chăm chú, còn thật sự cúi xuống hái từng nhánh non, động tác vụng về nhưng kiên nhẫn
Hoàng Đức Duy
Anh không ngại bẩn sao?
Nguyễn Quang Anh
Ngại gì chứ? Được làm cùng em, anh thấy vui mà / đáp tỉnh bơ, ánh mắt lại đầy ẩn ý /
Hoàng Đức Duy
/ vội cúi xuống giấu đi nụ cười nhỏ đang thoáng hiện nơi khóe môi /
Em biết, người đàn ông này khác hẳn những vị khách từng ghé bản
Không tỏ ra sang trọng xa cách, cũng không hời hợt
Anh nghiêm túc, mà lại rất gần gũi
Giỏ rau dần đầy, nắng cũng lên cao
Hoàng Đức Duy
/ ngẩng đầu, thấy mồ hôi trên trán Quang Anh lấm tấm, bất giác lấy khăn vải trong túi áo đưa cho anh /
Hoàng Đức Duy
Anh lau đi, không quen khí hậu dễ ốm lắm
Khoảnh khắc ấy, trái tim Quang Anh khẽ run
Một cử chỉ nhỏ thôi, nhưng lại khiến anh càng thêm chắc chắn
Anh muốn tiến sâu hơn vào thế giới giản dị này, vào cuộc đời của em
Con dợ của Duckk Dii
tặng babi
Comments