Chap 4: Bữa Cơm

Mặt trời đứng bóng, nương rau đã vơi bớt những đọt non
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ chỉnh lại giỏ tre sau lưng, ra hiệu cho Quang Anh cùng xuống núi /
Con đường trơn trượt hơn buổi sáng vì sương tan, nhưng nhờ có em đi trước chỉ đường, hai người xuống khá an toàn
Khi về gần đến bản
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ bụng khẽ réo /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ bật cười, che giấu sự ngượng ngùng / Đi nương một buổi thôi mà anh đói quá
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em chắc quen rồi nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ nhìn sang, nụ cười mộc mạc thoáng hiện / Dạ, em quen từ nhỏ rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh chắc chưa ăn gì sáng, nên mau đói đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ… đúng là vậy / gãi đầu, trong lòng lại thấy đây là cơ hội /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ hắng giọng, thử hỏi / Em có thể… cho anh ăn thử cơm nhà em nấu không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một bữa thôi, anh sẽ nhớ ơn lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ hơi sững lại /
Ở bản, mời cơm là chuyện bình thường, nhưng với người lạ chỉ vừa quen, em còn ngập ngừng
Nhìn thấy vẻ mong chờ trong mắt Quang Anh, lòng em dần mềm xuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ khẽ gật đầu / Vậy… anh theo em về, nhưng bữa cơm đạm bạc lắm, anh đừng chê
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh còn mong đấy chứ! / tươi cười, không giấu nổi niềm vui /
Nhà em là căn nhà sàn gọn gàng nằm gần bìa rừng
Mẹ em đã quen với khách lạ do công việc khảo sát trong bản, thấy Quang Anh đi cùng chỉ ngạc nhiên đôi chút rồi vui vẻ mời vào
Quang Anh lễ phép chào hỏi, lại khéo léo mang ít quà bánh từ thành phố ra biếu, khiến bà càng có thiện cảm
_
Trong khi em vo gạo, nhóm bếp, Quang Anh cứ nằng nặc đòi phụ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ lóng ngóng thổi lửa, khói bay cay mắt, ho sặc sụa /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ bật cười / Anh không quen đâu, để em làm cho nhanh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sao, anh học
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mai mốt… biết đâu còn có dịp làm lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ cười xinh /
_
Bữa cơm trưa giản dị chỉ có canh rau rừng, măng xào, thêm ít cá suối mẹ em nướng
Nhưng khi ngồi vào mâm, Quang Anh lại ăn say mê đến lạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ khen liên tục / Ngon thật, ở thành phố không tìm được hương vị này đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ mỉm cười, lòng khẽ xao động /
Chẳng phải vì lời khen, mà vì ánh mắt chân thành người đối diện
_
Sau bữa cơm, Quang Anh chủ động xin rửa bát
Tay vụng về nhưng anh kiên quyết
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
/ cười tươi, thầm khen / * Người thành phố mà hiền ghê *
_
Chiều hôm đó, cả bản rộn ràng chuyện “chàng trai áo trắng từ thành phố về nhà Duy ăn cơm.”
Còn em, khi đứng ngoài hiên nhìn dáng người cao lớn ấy cười nói thân thiện với mọi người, tim em bất giác đập nhanh hơn…
🌹🌹
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
nhớ nhau khomm
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
=))
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
học từ 7h sáng đến 11h25
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
12h về tới nhà
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
đi tắm
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
12h30 đi học tiếp =))
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
tới 4h25 ra=))
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
ra nhà xe 5 phút
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
5h đến chỗ học thêm
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
6h30 tan học
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
về đến nhà 7h
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
=))
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
7h sáng đến 7h tối
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
thời gian nhai còn kh có nên kh viết nhiều được😭
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
NovelToon
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play