Yến Hạc Thanh về tới nhà họ Yến là 7 giờ. Cậu gập ô lại, nước mưa trên ô theo đường nhọn của ô nhỏ xuống nề xi măng. Căn nhà đã cũ, chất lượng cách âm không tót, cách chiếc cửa sắt vẫn nghe rõ mồn một tiếng cười rôm rã vọng từ bên trong. Yến Hạc Thanh lôi kìa khóc từ trong túi áo, tra vào ổ, vặn tay cầm đẩy cửa sang trái, cửa kêu cót két.
Nhà họ Yến được xây theo kiểu cũ, vừa mở cửa đã thấy ngay gian nhà khách. Trên bàn bày sẵn những trái dâu đỏ mọng, bên cạnh còn có nồi lẩu thịt cừu, cả gia đình quây quần bên nồi lẩu trông thật ấm cúng.
Trên đường về đến nhà, nội dung cuốn tiểu thuyết không ngừng hiện lên trong đầu cậu. Cảnh tượng này thật sự trùng khớp với những gì cuốn tiểu thuyết đã viết. Triệu Huệ Lâm sau khi nhận tiền của Lục Mục Trì đã mừng rỡ chạy đi mua một hộp dâu tây và thịt cừu nhập khẩu cho con trai mình. Sau khi bị đánh tàn tạ cậu lết về nhà Huệ Lâm liếc cậu cười khinh, tiền thật thơm còn Yến Hạc Thanh thật bẩn.
Khi nhận nuôi Yến Hạc Thanh, tiền trong nhà lại bị giảm bà ta liền căm ghét cậu, sau khi có con trai bà ta càng hận cậu hơn. Khi Lục Mục Trì tim đến cửa muốn đưa Yến Hạc Thanh đi, bà ta liền tỏ ra vẻ khó xử:"Tôi nuôi nấng Hạc Thanh suốt bao năm qua không dễ dàng gì, tình cảm sâu đậm, thậm chí...". Bà ta ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi, mắt liếc nhìn Lục Mục Trì. Lục Mục Trì đã điều tra gia cảnh nhà họ trước khi đến, anh ta khẽ cười như cóp như không:"Ngày mai kêu Yến Hạc Thanh đến tìm tôi một năm 500 triệu."
Triệu Huệ Lâm ngây ra như phổng. Sau khi Lục Mục Trì rời đi, bà ta mới mừng rỡ bịt chặt miệng chạy về phòng gọi điện thoại"chồng ơi mình giàu to rồi".Lúc này Yến Hạc Thanh trở về, tiếng cười của Triệu Huệ Lâm tắt ngủm.
Bà ta mở ngăn kéo bàn ra thu hết dâu tây vào trong, cau có hỏi:"Sao mới đấy mà đã về đây rồi?".Yến Thắng Bình cũng sợ Yến Hạc Thanh bị trả lại, tiền không cánh mà bay. Ông ta đứng dậy, nôn nóng hỏi ngay:"Đã ký chưa? Cậu Lục..."
'Khụ khụ!"Triệu Huệ Lâm ngắt lời Yến Thắng Bình, móc trong túi ra mấy trăm, dúi cho con trai:"Phong Phong con ra ngoài chơi một lát đi." Bà ta không muốn con trai yêu quý của mình nghe được chuyện xấu hổ mà Yến Hạc Thanh đã làm.
Yến Phong đã muốn ra ngoài từ lâu:"Vâng!" Cậu ta nhận lấy tiền, nhét vào túi quần, đôi mắt láo liên như suy nghĩ gì đó.Cậu ta ghét Yến Hạc Thanh, đó vốn không phải anh trai cậu , bố cậu bảo rồi Yến Hạc Thanh chỉ là đứa trẻ mồ côi không ai cần, nhưng không hiểu vì sao lại học giỏi đến thế làm mẹ cậu ta bắt ở nhà làm bài tập không cho ra ngoài.
Nãy mẹ còn bảo Yến Hạc Thanh đỗ vào trường trọng điểm, bảo cậu phải đâu vào trường top, mẹ đã đăng ký cho cậu mấy lớp học thêm. Hại cậu ta không được đi chơi. Ha bây giờ cậu phải báo thù!
Cậu ta thích nhất là giẫm vào chân Yến Hạc Thanh, Hạc Thanh không dám trành, nếu tránh cậu ta sẽ mách bố.
Yến Phong đi đến trước cửa, cố tình đi đôi giầy đinh nhắm chuẩn vào mu bàn chân Yến Hạc Thanh giẫm mạnh xuống. Không ngờ cậu ta vừa giẫm xuống, Yến Hạc Thanh đã tránh ra. BỘP.
Chân cậu ta giẫm xuống khung cửa. "Au!" Yến Phong đau đớn rít lên, bàn chân đau như bị nứt toạc ra.Cậu ta quay ngoắt lại mách:"Bố mẹ..." Triệu Huệ Lâm không hơi đâu mà lo cho Yến Phong, thấy cậu ta cứ chậm rì rì mãi, bèn đi lên đẩy thẳng cậu ta ra ngoài, đóng cửa lại. Yến Phong tức đến nỗi gương mặt toàn thịt run lên, lại không dám gõ cửa, bèn hậm hực làm mặt quỷ, đi cà nhắc xuống lầu.
Trong nhà, Triệu Huệ Lâm sốt sắng hỏi:"Yến Hạc Thanh mau nói rõ đi, đã ký hợp đồng chưa?" Nét mặt Yến Hạc Thanh lạnh nhạt:"Chưa ký." "Mày lên cơn hay gì vậy hả!" Yến Thắng BÌnh vỗ mạnh bàn, đứng dậy, giơ tay lên định tát Yến Hạc Thanh: "Tao đánh chết mày!".
Triệu Huệ Lâm tái mét, bà ta đã tiêu hơn 30 triệu để mua một cái túi hàng hiệu, nếu bắt bà ta trả lại..... Nước mắt cứ thế ứa ra, bà ta khóc bù lu bù loa, gào thét:"Thanh Thanh không phải hôm qua con đã đồng ý rồi sao? Mẹ nhịn ăn nhịn mặc nuôi dưỡng con suốt mười hai năm nay, con cũng phải trả ơn cho mẹ đi chứ!"
Yến Hạc Thanh lần đầu tiên ngăn cản cái tát của Yến Thắng Bình, hất tay ông ta ra lạnh lùng nói: "Quá ít".Cơ mặt Yến Thắng Bình co giật:"Bớt giả vờ, giả vịt, quay lại đó ký ngay đi!" Ông ta vẫn ông an tâm:"Tao đi với mày". Một tay giao người, một tay giao tiền!
Triệu Huệ Lâm thông minh hơn Yến Thắng Bình nhiều, Yến Hạc Thanh chỉ nói đến đó, bà ta đã được khai sáng. Nhân lúc Yến Hạc Thanh còn đáng tiền, bà ta phải bào thêm một khoảng lớn cưới vợ cho con mình mới được !
Comments