Lần đầu cả hai gặp nhau là vào mùa hè của 11 năm về trước, khi đó là thời điểm mà các học sinh bắt đầu đi học trở lại đặc là những bạn học sinh lớp 10 lớp 6 và lớp 1, đó là lần đầu tiên họ được học tại một ngôi trường khi chuyển cấp. Tại đó là lần đầu tiên mà Trúc và Huy có cơ hội được gặp nhau lần đầu tiên.
"Chúng ta mau nhanh chóng đến lớp thôi Trúc, nắng nóng này khiến tớ cảm thấy khó chịu." Linh bước xuống từ chiếc xe riêng của gia đình cô.
Trúc bước xuống xe và gật đầu nhẹ:"Ừ nhanh lên, không khéo chúng ta lại chết nắng ngoài này."
Trước mặt Linh và Trúc là cổng trường đã được mở ra hai bên, phía trên là một tấm biển đỏ chữ vàng rất bắt.
Hai người bước vào khuôn trường, bên trong là hai hàng cây hai bên ở dọc đường của trường, và ở giữa sân là một cây bàng cổ thụ đã trồng từ rất lâu.
Bên trong có nhiều dãy phòng học, mỗi dãy có 4 tầng, khiến những học sinh khi mới bước vào đây đều kinh ngạc.
"Nhìn mặt cậu trông có vẻ vui quá nhỉ Trúc."
"Sao mình không vui được, mình đã phải thức đêm mấy ngày ôn luyện để được vào ngôi trường này mà."
"Ừ cũng đúng. Nhưng mình phải công nhận ngôi trường này to và rất đẹp."
"À đúng rồi Linh, cậu có nhớ là chúng ta học ở đâu không."
"Mình không nhớ, cậu chờ mình xem lại điện thoại." Linh lấy điện thoại từ trong túi quần và xem lại tin nhắn mà mẹ đã gửi cho cô trong zalo.
"Là toà D lớp 10D1 trên tầng hai." Nói xong cả hai bắt đầu đến toà D để tìm lớp học của họ.
Tại toà D trên tầng hai, cả Linh và Trúc vừa nói chuyện vừa bước đến cửa lớp 10D1. Ngay khi cả hai xoay người bước vào lớp, vì mải nói chuyện với Linh lên Trúc không để ý trước mặt va vào người khác khiến cô bị ngã.
"Cậu có sao không." Linh cúi xuống đưa tay ra kéo Trúc đứng dậy.
"Mình xin lỗi, kình vội lên không để ý bạn." Giọng nói xin lỗi của một cậu con trai.
"Không sao đâu cậu nhớ chú ý lần sau..." Ngay khi vừa quay mặt lại,Trúc sững sờ một lúc bởi vì cậu trai vừa xô phải cô có ngoại hình hình điển trai.
Quay lại tại buổi phỏng vấn, Trúc không ngờ rằng có ngày cô gặp lại Huy lại là trong một buổi phỏng vấn khi mà cả hai đều đến công ty để xin việc. Khi bị Huy pháp hiện cô đang nhìn lén, Trúc liền quay mặt lảng tránh đi chỗ khác cô thầm nhủ trong lòng Huy sẽ không nhận ra cô là ai.
Trước đây khi thất nghiệp không có việc làm Trúc đều mong muốn nhanh chóng trúng tuyển có thể kiếm được việc làm, nhưng giờ đây lại khác cô chỉ mong rằng cuộc phỏng vấn này cô sẽ không đỗ tránh làm chung với Huy.
Để có thể xua tan đi âu lo trong lòng Trúc chỉ có thể ngồi yên tại chỗ và cắm mặt xuống thấp nhất có thể để Huy không nhận ra cô. Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Trúc vẫn giữ mãi một tư thế suốt hơn hai giờ đồng hồ, phải đợi đến khi có người gọi cô thì mới đứng dậy và bước nhanh vào phòng.
Bên trong phòng phỏng vấn được trang chí rất đơn giản, chỉ có một chiếc bàn dài được phủ khăn đen và một chiếc ghế được đặt ở giữa căn phòng cùng với bức tường kính, ở chỗ bàn đã có ba người ngồi trước đó chờ đợi cô hai nam một nữ, hiển nhiên họ là những người sẽ phỏng vấn cô.
"Được rồi cô ngồi đi." Người đàn ông trung niên đeo kính lên tiếng.
"Dạ vâng." Trúc căng thẳng từ từ đến chỗ ngồi của mình.
"Cô gái, cô căng thẳng quá rồi đó." Người phụ nữ trung niên nhắc Trúc.
"Dạ vâng ạ."
"Được rồi, để không mất thời gian thì chúng tôi sẽ bắt đầu phỏng vấn, cô đã sẵn sàng chưa."
"Dạ rồi ạ." Lý do mà Trúc nói đồng ý ngay không phải do cô đã bình tĩnh trở lại, mà cô biết rằng ngay khi người đàn ông đó vừa hỏi cô là cuộc phỏng vấn đã bắt đầu.
"Được rồi tôi sẽ hỏi cô, đó là cô muốn công ty chúng tôi làm gì cho cô."
Trúc không ngờ rằng ngay từ câu hỏi đầu tiên đá khó với cô, nhưng cô biết rằng chỉ cần mình dừng lại và suy nghĩa một lúc là cô có thể bị đánh trượt.
"Tôi muốn công có thể cung cấp cho tôi một môi trường làm việc hiệu quả bởi khi đó tôi sẽ phát huy hết tài năng của mình và đem lại giá trị cho công ty."
"Tại sao chúng tôi có thể tin tưởng cô trong công việc này."
"Bởi vì..."
Sau 20 phút phỏng vấn.
"Được rồi cô Trúc cảm ơn cô đã đến buổi phỏng vấn hôm nay, chúng sẽ đánh giá lại những gì mà cô trả lời và chậm nhất là sáng mai hoặc tối nay cô sẽ có kết quả."
"Vâng tôi xin phép." Nói xong Trúc bước ra cửa, ra ngoài.
Ngay khi vừa ra ngoài xong vẻ mặt bình tĩnh của Trúc liền bị phá vỡ thay vào đó là tâm trạng lo âu không biết mình có được nhận vào làm không.
"Thôi dù sao mình cũng đã phỏng vấn xong rồi, giờ lo lắng cũng không có ích gì chi bằng về nhà đi tắm rồi chờ kết quả từ họ vậy." Than thở xong Trúc bước đến thang máy để chuẩn bị về nhà.
Ngay khi cửa thang máy vừa mở, không biết từ lúc nào Huy đã đứng bên trong từ trước như thể anh đứng đó để đợi Trúc.
Thấy vậy Trúc nha tay bấm đóng cửa thang máy và quay người đi. Chưa kịp chạy đi thì cổ tay cô liền cảm nhận được có một bàn ấm áp kéo mạnh cô vào trong thang máy và đóng cửa lại.
Sua khi hoàn hồn khỏi cảnh vừa rồi Trúc liền lấy lại bình tĩnh mà giật mạnh tay mình ra khỏi bàn tay của Huy.
"Anh làm gì vậy bị điên à."
Huy không hề thay đổi vẻ mặt trước câu mắng vừa rồi của Trúc:"Không có gì tôi chỉ muốn xác nhận xem có phải người tôi nhìn ngoài hành lang có phải cô không."
"Nếu là vậy anh cũng không cần nhất thiết phải kéo mạnh tay tôi." Trúc nói với vẻ mặt tức giận.
Nói xong câu đó Trúc liền đứng cánh xa Huy, cả hai cứ im lặng như thế cho đến khi thang máy xuống tầng 1. Ngay khi cửa thang máy mở ra Trúc liền bước nhanh không chần chừ, còn huy vẫn đứng trong thang máy nhìn bóng lưng của Trúc, lúc này vẻ mặt của anh không hiểu sao lại cảm thấy vui dù trong thang máy Trúc vừa mắng anh.Huy cũng theo đó mà bước ra khỏi thang máy bước ra ở một hướng khác
Updated 25 Episodes
Comments