Ninh Tà đi theo sau Giang Thừa Phong, hai người đi cách nhau 3 bước chân, Ninh Tà luôn nhìn khắp nơi, nhưng lại không đặt tầm mắt vào bất cứ thứ gì, hai người hiện tại đang ở trong một con đường khá đông xe cộ qua lại, trời thì nắng chang chang, bên cạnh là một quán trà sữa, nam nhân viên thấy hai người đang đứng ở bên ngoài phơi nắng không nhịn được gọi một tiếng.
" hai anh đẹp trai, trời nắng thế này vào trong quán uống 1 ly trà sữa đi" Nam nhân viên này có khuôn mặt thanh tú, khóe miệng cong lên lộ ra một cái má lúm đồng tiền nho nhỏ.
Ninh Tà nhìn qua theo tiếng, thấy trên đỉnh đầu của cậu ta hiện ra một vòng tròn đang xoay tròn theo chiều kim đồng hồ giống như đang tải dữ liệu, hai người hiện tại đã thay thường phục, nên cũng không sợ người khác nhìn ra. Ninh Tà gật đầu bước vào trong theo người nhân viên.Theo những gì hắn hiểu về cái khung thông tin đó, thì nó đang tìm thông tin của những người có vấn đề.
" Giang đội, chúng ta vào trong uống chút nước đi, chúng ta đứng ngoài này cũng đã nửa tiếng rồi" Ninh Tà nói.
Giang Thừa Phong nhìn Ninh Tà, từ trước đến giờ làm nhiệm vụ anh chưa bao giờ lơ là như vậy, muốn mở miệng răn dạy đối phương nhưng người đã không còn ở chỗ cũ nữa, anh chỉ có thể im lặng đi theo.
" hai anh đẹp trai muốn uống nước gì, hay muốn ăn vặt gì không?" Nam nhân viên đó đến gần bàn của hai người hỏi một tiếng.
Ninh Tà nhìn đỉnh đầu gã ta, thấy chưa tải xong cũng không cố chấp, nhìn menu rồi nói " cho tôi 1 ly nước ép dưa hấu ít đá, 1 phần khoai tây chiên". Gọi xong lại đẩy menu đến trước mặt Giang Thừa Phong.
" cho tôi 1 ly nước lạnh là được" Giọng anh ta lạnh nhạt.
Ninh Tà cũng không ngại ngần, khi nhân viên đó đem đồ ra, hắn trực tiếp uống một ngụm trà sữa, rồi lại ăn một chút khoai tây chiên.
" Giang đội, tôi muốn hỏi các anh đang điều tra vụ án nào thế" Ninh Tà ngẩng đầu lên giọng bình tĩnh.
Giang Thừa Phong nói " vụ án bắt cóc trẻ em, chúng tôi nhận được tin báo từ người dân nơi đây rằng con cái của họ bị kẻ xấu bắt đi"
Ninh Tà nghe vậy đã có đáp án sơ bộ rõ ràng, hôm kia túi thịt đó.
Nghĩ vậy hắn nói " tôi dẫn anh đến một nơi, chắc chắn anh sẽ có câu trả lời".
Giang Thừa Phong khẽ sửng sốt, nhưng vẫn gật đầu, Ninh Tà lại nhìn lên đỉnh đầu của nhân viên phục vụ kia, vẫn trong trạng thái đang download, hắn cũng không để ý nữa, thầm nghĩ trong lòng, nếu lần sau có cơ hội sẽ đến để nhìn thử.
Hai người đến dưới khu nhà Liễu Uyển, bên cạnh khu nhà Liễu Uyển là một khu chợ thực phẩm, nơi đây có bán các loại rau củ quả, thịt cá đều được bày đầy ở bên lề đường.
đến trước một sạp thịt heo, Ninh Tà dừng lại, phía trước hắn là một người đàn ông chỉ tầm 25 tuổi khuôn mặt khá đẹp trai, trên tay anh ta là một túi thịt.
" À, là tiểu Ninh? Hôm nay em cũng đến để mua thịt sao?" Người đàn ông đó nhìn thấy Ninh Tà cũng quay người chào hỏi hắn, tay khác thì xách túi thịt.
Người đàn ông này là ông chủ của tiệm tạp hóa ngay bên cạnh khu Liễu Uyển, rõ ràng trong tiệm có bán thịt, nhưng anh ta luôn nói: thịt đó không tươi nên mới đến khu chợ để mua thịt thà.
" Anh Vương Lệ, thật trùng hợp" Ninh Tà vẫy tay chào một tiếng.
Sau khi Vương Lệ rời đi, Ninh Tà nhìn người đàn ông bên cạnh hỏi" anh có cảm thấy miếng thịt này khác biệt không?"
Trong tầm mắt của Ninh Tà, miếng thịt đó đang nhảy ra một dòng chữ [ ta là thịt người, lúc chết ta mới chỉ 5 tuổi].
Giang Thừa Phong ngay từ lúc bước vào khu chợ này, trực giác của một cảnh sát hình sự của tổ chuyên án nói cho anh biết, khu chợ này có bất thường, nhưng bởi vì người qua lại quá nhiều quá hỗn tạp nên anh không thể tìm ra vấn đề ở đâu.
Sau khi nghe câu hỏi, Giang Thừa Phong nhìn theo chỗ ngón tay của Ninh Tà, càng nhìn càng nhíu mày, sau cùng đến cả đồng tử cũng chấn động run rẩy không ngừng, anh nhận ra, đây chắc chắn không phải thịt heo, cũng không phải thịt của các loại động vật khác, mà là thịt người!!!.
Ông chủ bán thịt thấy hai anh chàng đẹp trai đang chỉ nhau một miếng thịt, thì thầm to nhỏ, vốn còn đang định đợi hai người đưa ra quyết định xem muốn mua miếng nào, ai ngờ đột nhiên một anh đẹp trai trong số đó đột nhiên giật mình ánh mắt đáng sợ đó trực tiếp bắn đến trên người ông.
Ông chủ bán thịt chấm hỏi chấm hỏi.
Chưa kịp nói gì thì một người phụ nữ trung niên đến bên cạnh, trên tay bà là một giỏ rau củ, và một con cá vẫn còn đang sống.
Thẩm Thi Kính kinh ngạc ai nha một tiếng " thì ra là tiểu Ninh à, đến quầy thịt của ông chủ đề mua thịt về nấu món gì thế? để dì chỉ cho, giống như miếng này dùng để băm nhỏ ra làm bánh bao là ngon nhất đó". Bà vừa nói vừa chỉ tay vào miếng thịt người kia.
Trên đỉnh đầu của con cá đột nhiên nhảy ra một dòng chữ.
[ ta đau bụng quá, trong bụng của ta có 1 chiếc nhẫn bằng vàng khó tiêu hóa quá]
Ninh Tà híp mắt nở nụ cười " Dì Thẩm, cháu vừa nhìn thấy con cá trong tay dì đột nhiên đã thấy thèm canh cá, hay dì bán nó lại cho cháu nhé"
Giang Thừa Phong nhíu mày nhẹ" dì từng ăn thịt này rồi sao?"
Thẩm Thi Kính " ai nha, cậu đây là?"
Ninh Tà mỉm cười " đây là bạn của cháu, anh ấy tên Giang Thừa Phong"
Updated 27 Episodes
Comments