PHÓ SƠN HẢI [(Liễu Tùy Phong × Tiêu Thu Thủy)] Số Phận Không Thể Thay Đổi
Tiêu Thu Thủy đã mất! mất trong chiến thắng vẻ vang, mất trong niềm hân hoan, mất trong hạnh phúc! Y ra đi lặng lẽ... không ồn ào, không đau đớn. Đến khi mọi người nhận ra thì giang hồ đã mất đi một vị anh hùng
Đám tang Tiêu Thu Thủy được tổ chức đơn giản, có lẽ là y không thích người khác bàn ra tán vào. Tuy vậy, khắp giang hồ không ai không đoán được
Lúc này, tại gian phòng của Liễu Tùy Phong, hắn vẫn đang ung dung trên ghế dài đọc sách thì cô thuộc hạ Tống Minh Châu hớt hải chạy vào bẩm báo
-"Chủ nhân! xảy ra chuyện rồi"
-"chuyện gì?"
-"Tiêu Thu Thủy... hắn mất rồi!'' Tống Minh Châu càng nói giọng càng nhỏ đi
bộp...
quyển sạch trên tay Liễu Tùy Phòng rơi xuống đất, tay hắn ù đi! hắn dường như không tin vào tai mình... Tiêu Thu Thủy? người hắn vừa thấy tối qua... còn hứa hẹn tương phùng... vậy mà...
\\\\
Tại Tiêu Gia
Nơi này treo vải tang trắng xóa mang đậm chất bi thương, Hoán Hoa Kiếm Phái từng một thời lẫy lừng vậy mà bây giờ ngay cả một người kế thừa cũng không còn.
Bài vị Tam Thiếu Gia Tiêu Thu Thủy được đặt ngay ngắn trên bàn, sau lưng là quan tài gỗ đỏ được chạm khắc tinh xảo, người trong quan tài an an tĩnh tĩnh nhắm mắt hệt như đang ngủ... chỉ là giấc ngủ này mãi mãi không có kết thúc
Liễu Tùy Phong nhìn chằm chằm vào thi thể trong quan tài kia... không cười, không khóc, cũng chẳng gào thấu như những người ngoài kia. Hắn chỉ giữ biểu cảm lạnh nhạt nhưng ai biết được trong đó lại là một mớ cảm xúc hỗn độn
hắn muốn khóc! nhưng lại không xác định hắn muốn khóc vì cái gì? Hắn chưa từng thừa nhận bản thân mình có thích người này hay không? cũng chưa từng cảm thấy bản thân sẽ ghét y mặc dù là từng hiểu lầm Hoán Hoa Kiếm Phái diệt tộc Bách Thảo Cốc.
Hắn vốn nghĩ nếu mọi chuyện sau này kết thúc rồi! hắn có thể bình tâm suy nghĩ về đoạn tình cảm kì lạ với Tiêu Thu Thủy nhưng giờ đây nhìn xác người lạnh lẽo nằm trước mặt hắn lại hối hận!
Giá như, đêm đó hắn chịu đến gần y thêm một chút, chịu suy nghĩ một chút, chịu thổ lộ một chút thì dù số phận không thay đổi hắn có lẽ vẫn yên lòng
Nhưng hắn biết... trên đời này không cho cái được gọi là "giá như'' chỉ có đã và không thể!
Đại tang Tiêu Thu Thủy hoàn thành! y được chôn cất ở cạnh mộ cha mẹ, đại ca, tỷ tỷ và những người trong Hoán Hoa năm đó
Liễu Tùy Phong từ lúc đến dự và lúc trở về đều thầm lặng... hắn không bộc lộ biểu cảm
Nhưng đâu ai hiểu! giọt nước mắt không rơi, nụ cười không thấu mới chính là nỗi đau bội phần
Đêm xuống, khi mọi người đã an giấc. Liễu Tùy Phong mới lặng lẽ trèo lên mái nhà uống rượu, ngắm trăng. Chắc có lẽ... đây mới là lúc hắn sống thật với cảm xúc của bản thân.
Hắn khóc! rồi lại cười khổ! Tiêu Thu Thủy mất để lại một một chiến hắn vẻ vang cho mọi người, cho giang hồ... nhưng dường như y không để lại gì cho hắn cả? mà hắn cũng mất! mất tất cả! mất cái người từng vừa gặp đã cứu hắn, mất cái người luôn lẽo đẽo gọi hắn là "túi may mắn", mất cái người luôn miệng đòi giết hắn nhưng vẫn không kìm được nước mắt khi cãi nhau với hắn! hắn mất sạch rồi...
Giờ khắc hắn đang đau khổ nhất thì một con bướm màu tím vừa bay vừa tỏa ra tiên khí bay đến xung quanh hắn
Đột nhiên nó cất tiếng hát -"ôi... kẻ không giữ được tình yêu thì chính là kẻ thất bại nhất thế gian a..."
Updated 35 Episodes
Comments