Chap 4

Nhuận Doanh An quay đầu, lạnh lùng nhìn thẳng vào Diêu Di Hoa, nói:

- Diêu tiểu thư, trâm cài tóc của ta thực có trao cho Triệu công tử, nhưng cây trâm ấy chính là ngươi tự tay rút khỏi đầu ta, phải chăng?

- Ta…

Sắc mặt Diêu Di Hoa từ trắng chuyển sang xanh.

- Cũng chính ngươi trao cây trâm đó cho Triệu công tử, có đúng hay không?

- Không… không phải… ta… là ngươi…

Thấy đối phương đã bị mình dẫn dắt đến chỗ lúng túng, Nhuận Doanh An hùng hồn đáp:

- Ta tưởng ngươi thích cây trâm ấy nên mới tặng cho ngươi. Nào ngờ ngươi lại chuyển tay đem tặng cho Triệu công tử, khiến hắn lầm rằng ta có ý với hắn! Diêu tiểu thư, ta đối xử ngươi như bằng hữu, việc gì cũng cùng chia sẻ, còn ngươi thì sao? Ngươi đã làm những gì?

Diêu Di Hoa nằm mơ cũng không ngờ nàng có thể biến hóa đến mức này.

Nhuận Chi Chi thấy vậy, không nhịn được lên tiếng:

- Doanh An, muội rốt cuộc làm sao? Vì sao...

Bốp!

Bỗng một tiếng tát bất ngờ phang thẳng vào mặt nàng ta.

Nàng ta ôm má, kinh ngạc nhìn người vừa tát mình:

- Nhị thúc?!

Nhuận Bình Xương mặt tím tái, quát mắng:

- Ngươi còn coi ta là nhị thúc sao? Doanh An là đường muội của ngươi, vậy mà ngươi lại thông đồng với kẻ ngoài khiến danh dự muội muội bị tổn hại!

Nhuận Doanh An từ chỗ quỳ vội đứng phắt dậy, tiến tới trước mặt Triệu Quang Diệu, một tay giật lấy lại cây trâm của mình, nhìn hắn bằng ánh mắt đầy căm giận:

- Triệu công tử, ngay trước mặt Thục Ninh Vương hôm nay, ta nói rõ cho ngươi nghe... Ta và Thục Ninh Vương là hôn sự do Thái hậu ban định, bất luận ai cũng chớ mơ chia rẽ! Ngươi hãy gác bỏ những vọng tưởng vô lý ấy đi! Hơn nữa, từ nay trở đi, xin ngươi dọn ra khỏi căn viện mang danh dưới tên ta! Số bạc ta từng trợ giúp cho ngươi, ta có thể không tính toán, coi đó như một lần bố thí lương tâm, nhưng xin ngươi từ nay thận trọng lời nói hành vi, chớ lại đồng mưu cùng kẻ khác gây rắc rối cho ta. Nếu còn tái phạm, ta quyết không để yên cho các ngươi!

Triệu Quang Diệu nhìn nàng, trong mắt đầy vẻ kinh hoàng lẫn bối rối.

Khuôn mặt tuyệt mỹ kia giờ phút này lại trở nên xa lạ đến khó tin. Không còn chút dịu dàng thường ngày, chỉ còn sự căm hận cuộn trào trong đôi mắt đẹp ấy. Cộng thêm giọng nói lạnh lùng, dứt khoát, nàng như hóa thành người xa lạ, không phải tình nhân từng thề nguyện, mà là kẻ thù không đội trời chung.

Nhuận Doanh An quả thật ra tay gọn gàng dứt khoát, khiến bọn họ trở tay chẳng kịp, thậm chí còn không có cơ hội biện giải. Nàng lập tức xoay người, cúi người hướng về phía Thục Ninh Vương, trầm giọng nói:

- Vương gia, những gì người cần biết, tiểu nữ đã trình bày rõ ràng; những điều nên nói, tiểu nữ cũng đã nói hết. Xin Vương gia định đoạt, dù thế nào, tiểu nữ đều không có oán than.

Suốt quá trình, Thục Ninh Vương vẫn lặng lẽ quan sát. Ánh mắt hắn sâu thẳm, mọi phản ứng của từng người đều chẳng lọt khỏi tầm nhìn.

Dĩ nhiên, ánh mắt ấy dừng lại trên người Nhuận Doanh An nhiều nhất.

Chỉ là, chẳng ai biết được sau vẻ bình tĩnh ấy, hắn đang nghĩ điều gì.

Khi thấy ba người Triệu Quang Diệu rõ ràng vẫn muốn mở miệng biện bạch, hắn đột nhiên đứng dậy, giọng trầm mà uy:

- Nhuận Doanh An là vị hôn thê chưa qua cửa của bản vương. Kẻ nào dám lộng ngôn làm tổn hại danh dự nàng, bản vương tuyệt đối không dung thứ!

Lời dứt, tay áo rộng khẽ phất, hắn mang theo khí thế tôn quý lạnh lẽo, sải bước rời đi.

Không ai nhìn thấy, vừa khi hắn khuất bóng Nhuận Doanh An liền khẽ thở ra một hơi thật mạnh.

Nguyên chủ đúng là một kẻ ngu xuẩn đến cực điểm! May mà nàng lanh trí, kịp xoay chuyển ván cờ rối nát này!

Đương nhiên, cũng phải nhờ Thục Ninh Vương chịu phối hợp mới được như vậy.

Từ lúc hắn ung dung ngồi nghe nàng giãi bày mà không tỏ vẻ tức giận, nàng đã đoán được... vị Vương gia kia căn bản chẳng hề muốn từ bỏ hôn sự này.

Dù sao Nhuận Bình Xương thân là Đại học sĩ, trong triều không ít người muốn kết giao cùng ông. Huống chi ông lại làm quan nhiều năm, môn sinh trải khắp triều đình, kẻ nắm trọng chức không ít. Có được một nhạc phụ quyền thế như vậy, dẫu Thục Ninh Vương có chán ghét nàng đến đâu, cũng phải cưới về mà giữ trong phủ.

- Phụ thân, con mệt rồi, xin phép về phòng nghỉ.

Nàng chẳng buồn liếc nhìn ba người kia thêm lần nào, đứng dậy định rời đi.

- Doanh An!

Nhuận Chi Chi nhanh tay kéo nàng lại, giận dữ nói:

- Muội rốt cuộc làm sao thế? Rõ ràng là...

Bốp!

Lần này, người ra tay không phải là Nhuận Bình Xương, mà chính là Nhuận Doanh An.

Nàng lạnh giọng, khuôn mặt không chút cảm tình:

- Nhuận Chi Chi, ta nể ngươi là đường tỷ nên mới nhẫn nhịn bấy lâu. Nhưng ngươi đã là tỷ tỷ, lại cùng người ngoài phá hoại hôn sự được Thái hậu ban, hủy hoại danh tiết của ta còn chưa đủ, suýt nữa còn liên lụy đến phụ thân ta! Ngươi thật đáng bị dạy dỗ một trận!

- Ta…

Nhuận Chi Chi ôm mặt, bị tát hai lần liên tiếp, phẫn nộ quay sang tố cáo:

- Nhị thúc, không phải như vậy, rõ ràng là...

- Đủ rồi!

Nhuận Bình Xương quát lớn, tiếng giận dữ như sấm dội trong sảnh.

Tuy biết con gái phạm sai lầm lớn, nhưng lời Nhuận Doanh An nói cũng chẳng phải hoàn toàn vô lý. Nhuận Chi Chi là đường tỷ, biết rõ đường muội đã có hôn ước trong người, vậy mà không những không khuyên can, còn công khai sắp đặt cho muội ấy và ngoại nam qua lại. Nói nhẹ thì là hại muội, nhưng nếu việc này thật sự vỡ lở, người bị hại nặng nhất chính là ông – vị thúc thúc ruột của nàng!

- Doanh An…

Triệu Quang Diệu cùng Diêu Di Hoa vẫn không cam lòng, còn muốn cản lại để chất vấn.

- Nhuận Phúc, tiễn khách!

Nhuận Bình Xương mặt đen như mực, nắm chặt cổ tay con gái, kéo mạnh nàng ra ngoài, để lại ba người kia cho lão quản gia xử lý.

Khó khăn lắm thế cục mới được xoay chuyển, ông nào dám để bọn họ tiếp tục phá hỏng hôn sự giữa con gái và Thục Ninh Vương nữa chứ!

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Mấy khứa bất ngờ lắm phải hôn

2025-10-25

4

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Một lời của anh tựa sấm truyền mạnh mẽ dứt khoát. Đúng là soái ca

2025-11-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1
2 Chap 2
3 Chap 3
4 Chap 4
5 Chap 5
6 Chap 6
7 Chap 7
8 Chap 8
9 Chap 9
10 Chap 10
11 Chap 11
12 Chap 12
13 Chap 13
14 Chap 14
15 Chap 15
16 Chap 16
17 Chap 17
18 Chap 18
19 Chap 19
20 Chap 20
21 Chap 21
22 Chap 22
23 Chap 23
24 Chap 24
25 Chap 25
26 Chap 26
27 Chap 27
28 Chap 28
29 Chap 29
30 Chap 30
31 Chap 31
32 Chap 32
33 Chap 33
34 Chap 34
35 Chap 35
36 Chap 36
37 Chap 37
38 Chap 38
39 Chap 39
40 Chap 40
41 Chap 41
42 Chap 42
43 Chap 43
44 Chap 44: Ngươi không còn trinh tiết?
45 Chap 45: Kế hiểm trong đêm
46 Chap 46: Để bọn chúng cắn xé lẫn nhau
47 Chap 47: Ta chỉ muốn làm một quả phụ mà thôi
48 Chap 48: Ta thích làm chị em dâu với ngươi hơn
49 Chap 49: Trâm ngọc quy đổi ra trà sữa
50 Chap 50: Công đường đối chất
51 Chap 51: Tự nàng khám nghiệm tử thi
52 Chap 52: Chủ nhân tức giận rồi.
53 Chap 53: Để tội nhân tự mình lộ diện
54 Chap 54
55 Chap 55:
56 Chap 56: Nàng thích hắn sao?
57 Chap 57: Không được rời khỏi ta
58 Chap 58: Ngươi đã khinh bạc bản vương
59 Chap 59: Vương gia! Ngài đừng phản ưng mạnh như thế
60 Chap 60:
61 Chap 61: Nàng không muốn ta chạm vào sao?
62 Chap 62: Không có bản vương, nàng không ngủ được sao?
63 Chap 63
64 Chap 64
65 Chap 65
66 Chap 66
67 Chap 67
68 Chap 68: Ngươi đã làm ra chuyện thương thiên hại lý gì vậy?
69 Chap 69
70 Chap 70: Vị khách nơi tân phòng
71 Chap 71
72 Chap 72
73 Chap 73: Một đêm không ngủ
74 Chap 74: Một thai hai bảo
75 Chap 75: Có manh mối về nàng rồi
76 Chap 76: Mẫu thân các con ở đâu?
77 Chap 77: Nàng còn muốn chạy nữa không?
78 Chap 78: Hai đứa nhỏ là hoàng trưởng tôn?
79 Chap 79: Chúng ta có phụ thân rồi
80 Chap 80: Song sinh lộ diện
81 Chap 81: Nương có, chúng ta mới có
82 Chap 82: Ta là cậu ruột các con
83 Chap 83: Phải khiến Tư Dữu Lẫm tuyệt tử tuyệt tôn
84 Chap 84
85 Chap 85
86 Chap 86
87 Chấp 87: Tư Dữu Lẫm! Ngươi vậy mà chưa chết.
88 Chap 88
89 Chap 89
90 Chap 90
91 Chap 91
92 Chap 92: Đại kết cục
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chap 1
2
Chap 2
3
Chap 3
4
Chap 4
5
Chap 5
6
Chap 6
7
Chap 7
8
Chap 8
9
Chap 9
10
Chap 10
11
Chap 11
12
Chap 12
13
Chap 13
14
Chap 14
15
Chap 15
16
Chap 16
17
Chap 17
18
Chap 18
19
Chap 19
20
Chap 20
21
Chap 21
22
Chap 22
23
Chap 23
24
Chap 24
25
Chap 25
26
Chap 26
27
Chap 27
28
Chap 28
29
Chap 29
30
Chap 30
31
Chap 31
32
Chap 32
33
Chap 33
34
Chap 34
35
Chap 35
36
Chap 36
37
Chap 37
38
Chap 38
39
Chap 39
40
Chap 40
41
Chap 41
42
Chap 42
43
Chap 43
44
Chap 44: Ngươi không còn trinh tiết?
45
Chap 45: Kế hiểm trong đêm
46
Chap 46: Để bọn chúng cắn xé lẫn nhau
47
Chap 47: Ta chỉ muốn làm một quả phụ mà thôi
48
Chap 48: Ta thích làm chị em dâu với ngươi hơn
49
Chap 49: Trâm ngọc quy đổi ra trà sữa
50
Chap 50: Công đường đối chất
51
Chap 51: Tự nàng khám nghiệm tử thi
52
Chap 52: Chủ nhân tức giận rồi.
53
Chap 53: Để tội nhân tự mình lộ diện
54
Chap 54
55
Chap 55:
56
Chap 56: Nàng thích hắn sao?
57
Chap 57: Không được rời khỏi ta
58
Chap 58: Ngươi đã khinh bạc bản vương
59
Chap 59: Vương gia! Ngài đừng phản ưng mạnh như thế
60
Chap 60:
61
Chap 61: Nàng không muốn ta chạm vào sao?
62
Chap 62: Không có bản vương, nàng không ngủ được sao?
63
Chap 63
64
Chap 64
65
Chap 65
66
Chap 66
67
Chap 67
68
Chap 68: Ngươi đã làm ra chuyện thương thiên hại lý gì vậy?
69
Chap 69
70
Chap 70: Vị khách nơi tân phòng
71
Chap 71
72
Chap 72
73
Chap 73: Một đêm không ngủ
74
Chap 74: Một thai hai bảo
75
Chap 75: Có manh mối về nàng rồi
76
Chap 76: Mẫu thân các con ở đâu?
77
Chap 77: Nàng còn muốn chạy nữa không?
78
Chap 78: Hai đứa nhỏ là hoàng trưởng tôn?
79
Chap 79: Chúng ta có phụ thân rồi
80
Chap 80: Song sinh lộ diện
81
Chap 81: Nương có, chúng ta mới có
82
Chap 82: Ta là cậu ruột các con
83
Chap 83: Phải khiến Tư Dữu Lẫm tuyệt tử tuyệt tôn
84
Chap 84
85
Chap 85
86
Chap 86
87
Chấp 87: Tư Dữu Lẫm! Ngươi vậy mà chưa chết.
88
Chap 88
89
Chap 89
90
Chap 90
91
Chap 91
92
Chap 92: Đại kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play