chương 3

"buổi tối cậu ra địa chỉ bãi đất trống phía sau bar ziz, ở đó có vụ làm ăn. cậu tham gia luôn đi."Cô đứng ở hành lang trước lớp học của cậu nói.

Triết Nam suy nghĩ một lát, mới hỏi:"cô đến chứ?"

"không, tôi bận rồi. vụ này không lớn lắm, tới đó sẽ có người bày cho cậu cách chơi.yên tâm đi!"Cô vỗ vai cậu nói.

Cậu nghe vậy liền không đồng ý, phản bác ngay:"tôi nói làm đàn em của cô, chứ không hề nói sẽ nghe theo sự chỉ thị của người nào khác."

"thật tốt khi cậu trung thành như vậy. yên tâm, chỗ chúng ta không có kẻ lãnh đạo, cô gái đó chỉ là rất có khả năng bày mưu."cô nói xong cũng rời đi, chuyện cậu không hoàn toàn phục tùng cô cũng là điều đoán trước. cô cũng chẳng mong gì nhiều ở cậu, chỉ là có cơ hội liền muốn chọc tức tên khốn đó mới thấy hả hê...

buổi tối ở bar ziz, cô đang ngồi cùng leather của bang rose. lần trước nhờ vụ làm ăn đối đầu với hắn nên cô cũng có thêm mối làm ăn mới. rose bây giờ rất tin tưởng và giao địa bàn cho cô bảo kê. số tiền mà leather bên đó bỏ ra cũng không thua kém gì với bang Bạch Long, là một mối hời tốt. tính ra cũng phải cám ơn hắn mới phải, giúp cô càng có nhiều tiền hơn.

"chị Băng, lần này em khá hài lòng với đám đàn em của chị. làm việc nhanh, gọn."leather bang rose lớn tiếng khen ngợi cô.

Lục Thiên Băng trong bộ đầm body cúp ngực bó sát, hai chân đang ngồi vắt chéo. rít một hơi thuốc lá, cô nói:"chị đây không phải chỉ có danh tiếng, cưng phản chị thì đừng trách chị đây vô tình đấy nhé!"

"trời, sao tụi em dám làm thế. hôm trước cũng nhờ chị ra mặt giúp tụi em đối đầu với bang Bạch Long. mà này chị, em thấy đàn em của chị có người bị thương. không sao đó chứ?"leather rose tỏ ra rất quan tâm đến người của cô.

quả thật chuyện đàn em có người bị thương cô cũng chưa được biết. chẳng biết là đứa nào không cẩn thận thế, cô nên về xem thì hơn.cô nói:"không sao, thôi chị có việc bận. mấy em chơi vui vẻ nhé,bye!"

Cô vừa ra khỏi quán bar đã gọi ngay cho Trúc Quân, đàn em thân tính của cô. có người bắt máy cô hỏi ngay:"là đứa nào bị thương đấy?"

"dạ là Triết Nam người mới, cậu ta có máu điên đấy chị. lao vào đánh người ta như kẻ bệnh vậy!"Trúc Quân chia sẻ.

"cậu ta giờ đang ở đâu? về nhà rồi?"cô hỏi.

"nghe tụi nó nói thấy cậu ta đi bar Sao, mà em cũng không rõ nữa."Trúc Quân mơ hồ nói.

"em nghỉ ngơi đi, chị cúp đây!"Lục Thiên Băng trực tiếp cúp máy. cô không biết Lãnh Phong dạy đàn em mình kiểu gì mà thành ra như vậy, hăng máu như hắn vậy. đó là đức tính không hề tốt chút nào, rất dễ làm tổn thương bản thân...

Cô đến bar Sao, nhìn tới nhìn lui một lúc mới nhìn thấy Triết Nam đang ngồi uống rượu một mình ở quầy bar. cô sải bước đi tới, ngồi cạnh bên cậu.cô nói với người bồi bàn rằng:"một ly cocktail."

"đánh hơi nhanh thật đấy!"Triết Nam mỉa mai.

"đây không phải chó, không biết đánh hơi."cô thong thả nói, sau đó rút một điếu thuốc từ bao ra châm lửa.

Triết Nam chỉ nhìn cô một cái rồi quay mặt đi chỗ khác, cậu nói:"cô là con nghiện thật đấy à?"

"biết luật của tôi không? đàn em không chơi hàng cấm,ok?"vừa dứt lời, người bồi bàn đã đặt ly cocktail màu sắc rực rỡ xuống trước mặt cô. nhấp một ngụm, mùi vị thật không tệ.

"vậy à!"cậu thờ ơ đáp.

Lục Thiên Băng lục trong túi xách ra một chai gì đó rất giống nước hoa, vỏ chai có màu đen tuyền. cô đưa đến trước mặt cậu, nói:"bôi lên mặt đi, công dụng tốt lắm."

"không cần."cậu từ chối ngay, cô muốn dụ dỗ cậu toàn tâm toàn ý đi theo cô chứ gì. điều đó là không thể, vì Lãnh Phong đã đối đãi với cậu ra sao,một khắc cậu cũng không quên. ngoài hắn ra cậu sẽ không theo bất cứ ai cả, đặc biệt là kẻ tiểu nhân như Lục Thiên Băng.

cô mở nắp chai thuốc, đẩy mặt cậu qua đối diện với mình.Triết Nam cau mày nói:"đã nói không cần."

"ngồi yên, đây là mệnh lệnh."cô nói, rồi nhẹ nhàng dùng đầu lăn của chai thuốc xoa xoa lên vết thương của cậu. vết thương nổi gân xanh, xem ra cú đó thật sự rất mạnh.

"xong rồi, nếu không thích cầm thì tôi đến thoa cho. Lục Thiên Băng tôi rất tốt với đàn em của mình, yên tâm đi."cô dụi điếu thuốc nói rồi cười.

"nghĩ vậy có thể khuất phục tôi đi theo cô là sai lầm rồi."cậu tỏ rõ trên khuôn mặt là vẻ bài xích cô.

"chẳng phải cậu vẫn đi theo tôi đó sao?thôi! về nhà đi, lần sau chớ có làm loạn như thế nữa biết chưa?"Lục Thiên Băng thu dọn túi xách, nhắc nhở cậu vài ba câu rồi rời khỏi.

Triết Nam rơi vào trầm mặc, cậu không muốn cứ phải sống như thế này. từ gia đình đến trường học, bạn bè tất cả đều chán chường. tại sao ông trời lại bất công như vậy, đã ban cho cậu một gia đình không hạnh phúc thế còn ban cho cậu cuộc sống ngoài xã hội chẳng ra gì nữa chứ....

Lục Thiên Băng quả là con người nói được làm được. cô hôm qua có nói nếu cậu không thích tự mình bôi thuốc, cô sẽ giúp cậu bôi. bằng chứng là bây giờ cô đã đến tận lớp học của cậu, tỉ mỉ bôi lớp thuốc mỡ lên gò má thâm tím của Triết Nam. bọn nữ sinh trong lớp dĩ nhiên là không nhịn được khi cô chạm vào thần tượng của họ. một cô gái có vẻ là chị đại đã ở phía sau lưng muốn túm tóc cô. cũng may là Trúc Quân đã kịp thời đá cô ta một cước văng tới bục giảng.

"mày định động vào ai thế hả? chán sống rồi sao?"Trúc Quân lớn tiếng đe doạ, đôi mắt cô nàng trừng lớn hết cơ rất hung dữ nhìn cô gái đang khó khăn đứng dậy từ mặt đất.

"mày dám động đến anh Triết Nam thì tao có chết cũng không cho mày có cơ hội."cô gái tuy đang yếu thế nhưng vẫn rất mạnh miệng nói với Trúc Quân.

"phụ nữ của cậu đúng là phiền phức đấy! bôi xong rồi, buổi trưa tan học ở lại chờ tôi. nhớ phải chờ đấy!"Cô nói xong trực tiếp rời khỏi, lúc đi ngang qua cô gái kia cũng không thèm liếc mắt một cái. với loại người mê trai điên cuồng như cô ta, căn bản Lục Thiên Băng không đặt trong mắt.

Cô trở về lớp học với phong thái rất là ung dung. suốt mấy tiết học cũng vô cùng chăm chỉ. hôm nay có vẻ là một ngày yên ắng khi chẳng có kẻ nào tới quấy rầy cô. Có một điều cô luôn thắc mắc là Lãnh Phong chịu bỏ qua chuyện cô cướp người dễ dàng thế sao? nên nhớ Triết Nam là cánh tay đắt lực của hắn, buông bỏ như vậy không giống như cô dự đoán chút nào...

Giờ ra chơi, Trần Thiên Huy ngồi ở trong lớp tò mò hỏi Lãnh Phong rằng:"Cậu bỏ qua cho cô ta dễ dàng thế sao?"

"cậu đoán xem?"Lãnh Phong lạnh nhạt nói. trong đôi mắt đen hun hút hình như đang toan tính một điều gì đó không tầm thường.

Trần Thiên Huy rất tò mò xem rốt cuộc Lãnh Phong định trừng trị Lục Thiên Băng như thế nào. hai từ"đoán xem" đó từ miệng hắn thốt ra chắc hẳn cũng mang lại hậu quả không hề nhỏ...

Tan học, cô đến lớp của Triết Nam.cậu quả nhiên không ngoan ngoãn ngồi lại mà chờ cô. Lục Thiên Băng đành ra về, vốn muốn làm người tốt nhưng người ta không thích thì cũng không gượng ép được. Không biết có phải do trùng hợp hay không mà cô lại gặp Triết Nam trên đường về, cậu cũng đi cũng một hướng với cô. Lục Thiên Băng đoán già đoán non là cậu đang đến nhà của Lãnh Phong. tính ra cũng thật có duyên, nhà cô và hắn cách nhau có vài căn hộ rất gần nhau.

"này, bảo chờ không nghe lời gì cả?"Cô đi tới cạnh cậu nói.

Triết Nam cũng không ngờ lại gặp cô ở đây. Lục Thiên Băng là loại người cao su gì vậy, cứ bám mãi không buông. cậu không trả lời, vẫn cứ đi về phía trước.cô thấy vậy mới kéo cậu lại, lấy tuýp thuốc từ trong túi áo khoác ra nhẹ nhàng bôi lên mặt cậu. Triết Nam cau mày tỏ vẻ rất khó chịu với cô, nhưng cũng không có nói gì.mặc cô thích làm gì thì làm.

"xong rồi,chỉ có vậy. đi trước đây!"cô cất tuýp thuốc vào túi áo rồi đi nhanh về phía trước. cũng không có biểu cảm gì là oan ức. rốt cuộc cậu cũng không hiểu vì sao cô lại có thái độ đó. giống như quan tâm lắm, nhưng lại hình như chẳng quan tâm gì cả.rất khó hiểu.

Dọc đường vừa đi vừa suy nghĩ mấy chuyện xảy ra trong gần đây khiến cậu lơ đãng không chú ý đến xung quanh.chỉ có khi nghe được tiếng đánh đấm, cậu mới trở về hiện tại. phía trước một mình Lục Thiên Băng đã hạ gần bốn năm tên đàn ông cao to,cũng không biết có chuyện gì xảy ra nữa. đối thủ đã gần như nằm vật ra đất, cậu để ý thấy cô đi vội tay phải còn ôm bã vai trái có lẽ là bị thương. Triết Nam đi tới chỗ bọn đàn ông đang nằm sóng soài dưới mặt đất, cậu vừa nhìn đã nhận ra đám người này là vệ sĩ của nhà Lãnh Phong. cậu không ngờ Lãnh Phong lại ra tay mạnh bạo như vậy với một cô gái, từ trước đến giờ hắn chưa từng thô bạo thế với phụ nữ. cậu biết hắn làm vậy, để trả mối thù Lục Thiên Băng cướp người của mình...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play