Chương 2: Hoắc Ôn Vũ!
[...]
Khách sạn Diamond tọa lạc giữa trung tâm thành phố S phồn hoa. Nơi đây được mệnh danh là ngã ba vàng của đất nước, bởi vì giao thông buôn bán của thành phố D, thành phố K và đất nước Muntio láng giếng đều đổ về đây. Hàng năm thuyền xe cộ ra vào tấp nập vận chuyện liên tục hàng ngàn tấn hàng hóa từ khắp nơi trên thế giới.
Các mặt hàng đều rất đa dạng và phong phú, ngoài ra còn là sự đầu tư mạnh đối với các dịch vụ vui chơi giải trí giành cho người dân tứ phương tụ hội, cho nên nới này được đề cử là những nơi đáng sống nhất địa cầu.
Những tia nắng ban mai dần dần chiếu rọi qua tấm rèm cửa mang nhãn hiệu của Pháp đầy đắt đỏ, nhìn màu vàng nhạt đầy quý phái hòa lẫn với sự chói rọi mà mẹ thiên nhiên đã ban cho loài người kia đã khiến Lục Uyển Ương phải rời cơn mê man mà về với thực tại.
Lục Uyển Ương từ từ mở cặp mắt biếc, hai hàng mi cứ liên tiếp chạm vào nhau cứ thế vài lần. Cô vẫn cảm thấy đầu óc của mình vẫn còn quay cuồng lắm.
Cô nhìn lên trấn nhà rồi vội liếc tầm rèm cửa đầy thu hút ánh nhìn kia.
Cô nhớ rồi, bản thân mình bị say nắng nên ngất xỉu rồi….
Nhưng mà…
Thật kì lạ! Đây là bệnh viện sao? Sao trông khác khác vậy?
Hay đây là dưới địa phủ, cô chết rồi hay sao?
Không đúng…!
Lục Uyển Ương ngồi dậy. Đột nhiên cảm thấy phía dưới hạ thân đau buốt vô cùng. Lúc này cô mới phát hoảng khi thấy có một kẻ lạ mặt đang nằm kế bên mình.
Á!!!!!
Tiếng hét thất thanh khiến những chú chim đang đậu trên cành cây hoảng loạn mà bay đi một cách cuống cuồng sợ hãi.
Lúc này, người nam nhân kia mới bắt đầu tỉnh dậy, ánh mắt chim ưng đầy sắc sảo nhìn cô rồi lộ vẻ ngạc nhiên. Giọng hắn ta trầm ấm cất lên.
“Đêm qua không phải rất sung sướng lắm hay sao. Nhìn mặt cô thỏ non thật đấy, bảo bối ạ?”
Hắn nhếch môi cười ngạo mạn nhìn Lục Uyển Ương, rốt cuộc thì cái quái gì đã xảy ra vào đêm qua cơ chứ, hắn ta rốt cuộc là ai?
Ly nước? Đúng rồi! Không phải là cô bị say nắng mà là bị người ta chuốc thuốc và rồi bị đưa đến đây và cùng tên này…đêm qua…
“Anh là ai? Có phải anh hạ thuốc mê tôi đúng không?” Lục Uyển Ương sợ hài cảnh giác cao độ.
Tên đàn ông kia vuốt tóc mỉm cười rồi trả lời. Nhìn dáng vẻ khoan thai của hắn mà khiến cô phát bực thêm.
“Câu đó tôi nên hỏi cô mới đúng, tiểu yêu tinh à? Có phải cô đam mê Hoắc Ôn Vũ này, tìm đủ mọi cách để lên giường với tôi đúng không? Nói đi, muốn bao nhiêu?”
Muốn bao nhiêu sao? Hắn ta coi cô là gái gọi hay gì đây?
Lục Uyển Ương tức giận nhìn vệt máu dưới tấm ga giường mà cố nén cục tức, đời con gái của cô bị hắn hại thê thảm như vậy mà giờ đây hắn còn giở giọng bỉ ổi đến như thế, thật là rác rưởi mà.
“Chỉ có loại rác rưởi mới có những suy nghĩ như vậy, tôi sẽ coi như đêm qua bị một con chó điên cắn vậy.”
“Hay lắm, muốn thu hút sự chú ý của tôi chứ gì? Thế thì cô gây ấn tượng mạnh rồi đấy.” Lần đầu tiên có người chửi hắn là rác rưởi, để coi hắn rác rưởi đến cỡ nào đây!
Lục Uyển Ương cắn môi phải tự dặn lòng phải thật bình tĩnh, nóng vội chỉ sinh ra hỏng chuyện mà thôi.
Không ngờ lại có loại đàn ông như thế này ư, khinh thường tấm thân của người phụ nữ không bằng một tấm séc tiền dơ bẩn của hắn.
“Thu hút? Anh nghĩ bổn tiểu thư cần tới sự chú ý của anh sao?”
“Chứ cô muốn gì? Cô tiểu thư kì lạ?”
“Tôi chẳng muốn gì cả, hi vọng sau này đừng gặp lại nữa, thể loại dơ bẩn như anh tôi thật sự không muốn thấy chút nào cả!”
“Có phải chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu rồi đúng không?” Ánh mắt hắn có chút thay đổi, liên tục nhìn chằm chằm vào gương mặt cô.
“Gặp? Anh nhầm rồi! Nếu có gặp hạng người như anh chỉ là mấy cô gái gọi thôi!”
“Cô! Rốt cuộc cô lằng nhằng như thế là chỉ muốn tiền của tôi thôi chứ gì!” Hắn nhoẻn miệng cười khinh rồi định vớ tay lấy tấm séc ghi tiền thì…
Lục Uyển Ương bất ngờ vung tay, tát mạnh vào gương mặt điển trai của hắn khiến hắn không khỏi bất ngờ, đứng hình một vài giây. Cô nhấn mạnh từng chữ rõ ràng nói:
“Tôi nói cho anh biết, tôi không biết anh tài giỏi hay nhiều tiền cỡ nào nhưng một khi đã dùng những đồng tiền dơ dáy đó sỉ nhục tôi thì anh sai rồi, tôi không cần.”
Lục Uyển Ương cố nuốt nước mắt ngược vào trong rồi chạy thật nhanh ra khỏi căn phòng đó. Thế là tấm thân trinh trắng cô để dành cho chồng tương lai cũng bị hắn lấy mất, còn lên cái giọng khinh thường đó nữa, thật không thể chấp nhận được.
Cô mà biết kẻ nào dám hạ thuốc khiến cô lâm vào tình cảnh như này thì hắn nhất định sẽ phải bị phanh thây thành trăm mảnh, cứ chờ mà xem.
Hoắc Ôn Vũ vẫn còn bất động vì cú tát vừa nãy của cô, lòng hắn dấy lên một câu hỏi vô cùng nghi hoặc: “Tại sao cô gái này chạm vào mình nhưng mình lại không phát bệnh chứ? Đã thế gương mặt này lại còn có chút quen…”
Updated 46 Episodes
Comments
Cube thích ăn bánh tráng trộn
ghê nha
2020-12-02
0
Cube thích ăn bánh tráng trộn
hayyyy
2020-12-02
0
meo meo
hi vọng tác giả sẽ sớm ra tiếp
2020-11-15
0