Đường Gia Ân ngồi xuống ghế, đối mặt với Âu Dương Thiên Thiên, bà ta nhẹ nhàng lên tiếng:
- Thiên Thiên\, lâu quá không gặp\, hôm nay sao đột nhiên lại trở về đây vậy? Có chuyện gì sao?
Âu Dương Thiên Thiên cười mỉm, đáp:
- Tôi không trở về\, sợ là Đường gia bị dì làm ô uế cả rồi. Từ khi nào mà dì thích lượm "rác" bên ngoài về nhà như vậy? Dì Đường?
Đường Gia Ân nhíu mày, có chút khó chịu hỏi:
- Thiên Thiên\, con có ý gì đây?
Cô gái nhìn Đường Gia Ân, nhếch môi trả lời:
- Ý trên mặt chữ\, tôi nói rõ như vậy dì còn không hiểu thì chịu. Dù sao nam nhân làm vừa lòng phụ nữ chuyện giường chiếu đó\, thể loại nào cũng giống thể loại nào mà!
Lần này Đường Gia Ân trực tiếp tức giận, lớn tiếng:
- Thiên Thiên\, con đừng quá đáng!
Âu Dương Thiên Thiên bật cười, ánh mắt cô chứa đầy sự khinh miệt, nói:
- Rác thì chính là rác\, chẳng lẽ tôi nói sai sao? Chưa kể\, nếu loại đàn ông nào dì cũng mang lên giường để chơi được thì chính dì khác nào là điếm chứ?
"Rầm" - Đường Gia Ân đập bàn đứng dậy, khuôn mặt bà ta méo mó, quát:
- Âu Dương Thiên Thiên!
Ngay lập tức, cô gái ngồi đằng trước ngước mặt lên, cất giọng lạnh tanh:
- Lớn tiếng cái gì chứ\, thanh danh Đường gia còn chưa bị hủy hoại hết do dì à? Hay là dì ngại chưa đủ thị phi? Nếu biết điều một chút thì đã không đem đàn ông về nhà làm chuyện đó rồi.
- Ở đây có bao nhiêu người hầu\, còn có con của mình\, làm chuyện như vậy mà không cảm thấy xấu hổ à? Dì coi Đường gia là nơi nào\, muốn đưa loại phế phẩm nào về là về chứ? Trong mắt dì\, rốt cuộc có để Đường gia vào đó hay không vậy?
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên liền đứng lên, chỉ tay ra phía ngoài, quát ngược lại:
- Sau này chơi đàn ông thì đem ra ngoài chơi\, muốn làm thứ nào kẻ nào tôi vĩnh viễn sẽ không cản dì\, nhưng nếu như dì còn dám đem vào Đường gia 1 lần nữa\, tôi sẽ khiến cả thế giới này biết sự dơ bẩn của trai bao và gái điếm ô nhục như thế nào!
Từng lời từng chữ Âu Dương Thiên Thiên nói ra, chất chứa sự cảnh cáo nặng nề, càng như một "tối hậu thư" ném thẳng vào mặt Đường Gia Ân, nếu như bà ta thực sự không dừng lại, thì cũng đừng trách cô vô tình.
Cơ ngơi này, trước khi nó về tay cô, tuyệt đối sẽ không để loại người như Đường Gia Ân làm vấy bẩn!
Đường Gia Ân nắm chặt tay, trên mặt đã tức giận đến mức nổi gân xanh, nhưng mà 1 chữ bà ta cũng không đáp lại được. Cuối cùng, chỉ có thể cương mặt, ấm ức mà ngồi xuống lại ghế của mình.
Âu Dương Thiên Thiên lườm muốn rách mắt, cô chậm rãi về chỗ, điều chỉnh lại giọng của mình, lên tiếng:
- Hôm nay về đây\, thứ nhất là cảnh cáo dì\, đừng làm xằng bậy trong Đường gia. Thứ 2\, tôi là muốn dì trả lại toàn bộ số tài sản mà mẹ tôi đã để lại cho tôi trong di chúc 10 năm trước\, tất cả!
Đường Gia Ân ngay lập tức nhíu mày, theo bản năng thốt lên:
- Vì cái gì chứ?
Số tài sản đó đã ở trong tay cô, mắc mớ gì bắt cô trả? Hơn nữa, sự việc đã qua 10 năm rồi, bây giờ muốn đòi? Cô không trả!
Âu Dương Thiên Thiên cười lạnh, nói:
- Vì cái gì ư? Vì tôi chính là người được thừa hưởng số tài sản đó\, chứ không phải là dì. Vậy nên\, nó thuộc về tôi!
- Đường Gia Ân\, dì thật sự nghĩ tôi vẫn là đứa trẻ non nớt của 10 năm trước sao? Để dì dễ dàng qua mặt như vậy? Tôi lúc đó có thể còn quá nhỏ tuổi mà bị dì lừa\, nhưng mà.... 10 năm sau\, tôi đã không còn như vậy nữa rồi.
- Bây giờ tôi là Nhị tiểu thư của Âu Dương gia\, thế lực nhà tôi lớn thế nào\, tôi nghĩ dì hiểu rõ. Để tôi lục lại di chúc của mẹ sẽ phiền phức lắm\, vậy nên dì tốt nhất nên hai tay trao trả lại cho tôi\, tôi sẽ niệm tình mà không chấp nhất với dì.
- Đương nhiên\, dì không muốn đưa cũng được\, nhưng làm như vậy là không tốt đâu. Để tôi dùng quyền lực của Âu Dương gia kiện lên tòa\, dì chắc chắn thua thảm bại\, Vì là thế... nên dù có làm gì\, thì kết cục cũng chỉ có một: chính là phải trả tài sản lại cho tôi!
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên nhếch môi, cười thách thức với Đường Gia Ân trước mặt, cô bây giờ, muốn lấy chút tiền đó thì chỉ cần dùng đến tiếng tăm của Âu Dương gia thôi.
Cô không tin, bà ta không sợ =)))
Đường Gia Ân nghiến răng, càng nhìn Âu Dương Thiên Thiên, sự tức giận càng bốc lên đỉnh đầu.
Bà ta nắm chặt tay, khiến móng tay đâm sâu vào da thịt, sự kiềm chế đã lên đến đỉnh điểm, Đường Gia Ân hét lên:
- Âu Dương Thiên Thiên\, mày dựa vào cái gì mà muốn có tài sản của tao? Mày đã có Âu Dương gia rồi\, còn muốn chút tiền ít ỏi đó của tao là sao?
Âu Dương Thiên Thiên nhướn mày, lạnh nhạt đáp:
- Âu Dương gia với Đường gia không giống nhau\, bên cha tôi thì liên quan gì đến việc tôi lấy tiền từ mẹ tôi chứ? Đây là theo di chúc của bà ấy để lại\, tôi sẽ lấy bằng hết\, bao gồm căn nhà này\, cố phiếu và tài sản đứng tên mẹ tôi đã chuyển nhượng thành tên tôi 10 năm trước\, tuyệt đối không sót 1 cái nào!
Đường Gia Ân trừng mắt, bà ta đã mất kiểm soát đến mức đổi luôn cách xưng hô, gằn giọng nói:
- Âu Dương Thiên Thiên\, mày đã bỏ số tài sản đó 10 năm rồi\, mày muốn lấy lại sao? Đừng có nằm mơ!
Cô gái ngồi trước mặt nhếch môi, ánh mắt lóe sáng, không nhanh không chậm đáp:
- Tiền của tôi thì chính là tiền của tôi\, 10 năm trước tôi không lấy\, 10 năm sau tôi muốn lấy thì sao? Sớm hay muộn có thay đổi được quyền sở hữu của tôi hay không? Dì à\, là dì tham lam\, nên dì đã sai\, sai từ cái ý nghĩ khi muốn chiếm đoạt tài sản của tôi 10 năm trước rồi!
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên đứng dậy, thân hình chuẩn đẹp của cô cao ngất, tạo nên khí phách cực kì áp đảo, cô híp mắt, lên tiếng tiếp:
- Đường Gia Ân\, tôi có 1 cái tính khí như thế này\, cảm thấy nên cho dì biết. Đó chính là cố chấp sở hữu!
- Đối với thứ định sẵn đã là của Âu Dương Thiên Thiên tôi\, thì đừng nên dám đụng vào\, nếu như nhất quyết muốn lấy\, thì dù là ai\, tôi cũng sẽ khiến kẻ đó ăn rồi\, nhai rồi vẫn phải tự móc họng mà lấy ra lại. Số tài sản của mẹ tôi\, nó ít\, nó nhỏ bé\, nhưng vẫn là của tôi\, vậy nên\, dù chỉ là 1 đồng\, tôi cũng sẽ không để nhỏ giọt ra ngoài!
Âu Dương Thiên Thiên nói xong, cô cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay mình, nghĩ nghĩ liền lên tiếng:
- Tôi cho dì thời gian 3 ngày\, sau ba ngày tôi sẽ kiểm tra tài khoản của mình\, nếu như dì vẫn chưa chuyển tiền vào cho tôi\, vậy thì cứ đợi thư của luật sư đi. Tôi chờ biểu hiện của dì đấy\, dì Đường!
Dứt lời, cô xoay người, cầm theo túi xách đi ra khỏi cửa Đường gia, thế nhưng, khi cô vừa mới di chuyển được vài bước, thì chợt dừng lại.
Như nhớ ra thứ gì đó, Âu Dương Thiên Thiên quay đầu, liếc mắt về phía Đường Gia Ân, nói thêm:
- À\, còn 1 chuyện nữa\, dì hãy dành thời gian dạy dỗ lại con mình 1 chút đi. Nó rất ngỗ nghịch và thiếu lễ phép đấy. Thay vì làm những việc "vận động mạnh"\, thì dì nên giáo dục con mình cho tốt đi. Lần sau gặp lại\, còn hỗn xược với người lớn 1 lần nữa\, tôi sẽ không xử lí nhẹ nhàng như thế nữa đâu!
Nói xong, cô trực tiếp rời đi, không tốn thêm chút thời gian nào với hai mẹ con Đường gia nữa.
\=====================================================================================
Ra tới cổng bên ngoài, cô giật mình khi phát hiện xe của Âu Dương Vô Thần không còn đậu ở đó nữa.
"...."
Ủa?
Ủa Ủa??
Gì kì vậy? Đi đâu rồi????
Không phải mới ở đây sao? Có việc gì đó với Đường gia mà? Sao đi rồi? Quê?
Âu Dương Thiên Thiên ngạc nhiên mở to mắt, cô thầm thán.
Rồi bây giờ cô lấy cái gì đi về đây?
10 phút sau....
Âu Dương Thiên Thiên đi bộ trên đường lớn, cô vừa đi vừa nhăn mặt, khó chịu hiện rõ lên trên mặt.
Mé, chở cô đến thì phải chịu trách nhiệm chở cô về chứ? Ai đời lại để 1 cô gái mỏng manh như cô đây đi bộ về hả?
Tiền trong ngân hàng còn nợ ngập mặt, bây giờ lấy cái gì mà đón xe chứ? Không lẽ bảo cô đi vay? Mà đi vay ở đâu đây? Vay tiếp rồi nợ tiếp hả?
Cô đã nghèo đủ rồi, không cần nghèo thêm đâu..
Đang bí tị mặt mày, thầm oán trách Âu Dương Vô Thần trong đầu, chợt, ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên vô tình liếc qua màn hình lớn trên đường. Ở đó, xuất hiện 1 hình ảnh cực kì quen thuộc, cùng lời nói của phát thanh viên....
- Hai tiếng trước\, chúng tôi đã nhận được thông báo về cái chết của nữ MC nổi tiếng Đàm Gia Hi trong trận tuyết lở ở núi Hòa Châu. Được biết\, cô có thói quen đi trượt tuyết một mình ở nơi này\, nhưng thật không may gặp phải vấn đề của thiên nhiên\, mà qua đời.
- Hiện tại\, cảnh sát vẫn đang ra sức điều tra\, tìm thêm những manh mối khác xoay quanh vụ lở tuyết\, nhưng trước mắt\, thông qua báo cáo từ pháp y\, xác nhận cô chết do tai nạn.
Thân thể Âu Dương Thiên Thiên như bị đóng băng, mắt cô mở lớn khi nghe tiếng nói của phát thanh viên trên truyền hình, chân cô đứng chôn chặt trên mặt đất, cảm giác như cơ thể bị đông cứng lại, tất cả máu huyết đều ngừng chảy.
Cô ta.... vừa mới nói gì cơ?
Tại nạn do thiên nhiên ư? Không thể nào.
Cô... là chết do tại nạn giao thông!
- Sau khi biết được tin tức này\, phóng viên đã nhanh chóng có mặt trước nhà chung của anh Tống Dật Nhiên - chồng cô Đàm Gia Hi nhưng hiện tại vẫn chưa được cho phép phỏng vấn. Theo nhiều nguồn tin cho hay\, giám đốc tập đoàn JH đang rất sốc và đau khổ trước cái chết đột ngột của vợ mình\, vì vậy chưa thể hợp tác với cảnh sát và truyền thông được.
- Sự ra đi của nữ MC tài năng Đàm Gia Hi đã gây nên 1 chấn động với truyền thông và với cả những người hâm mộ cô trong suốt 11 năm qua.
- Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật tin tức một cách nhanh chóng về những diễn biến khác của vụ việc. Xin hãy theo dõi!
....
....
Tiếng nói vẫn ngày một phát ra nhưng thân thể Âu Dương Thiên Thiên lại ngày một run rẩy. Hai tay cô đang nắm chặt và bấu vào sâu trong da thịt, nỗi đau tràn lan khắp cơ thể.
Updated 371 Episodes
Comments
Lyna Pham
làm j mà run nhỉ
2023-12-27
0
💙 simple 💙
kì kì à nha🥲🥲
2022-02-06
1
Na Na
đọc hết 9 chương ms biết kiếp trước của n9 là làm MC
2021-06-08
1