Ngày trước khi đi moi tin, lúc nào chẳng gặp bảo vệ và đàn em xã hội đen chứ? Không có chút ít chống chọi, cô đã chết trong cái nghề thợ săn đó lâu rồi!
Âu Dương Thiên Thiên đứng thẳng người, cô lạnh mặt nhìn Âu Dương Na Na, giọng nói đanh thép:
- Âu Dương Na Na\, tên của tôi\, họ của tôi trong cái nhà này chỉ có 3 người duy nhất trên cơ tôi được gọi thẳng như vậy\, còn em\, không đủ tư cách để gọi. Theo lý thuyết\, em phải gọi tôi một tiếng chị và dùng kính ngữ rõ ràng\, có biết chưa?
- Để tôi nói em nghe 1 cái này\, em gái. Tôi đã rất tử tế với em rồi\, nên... nể mặt nhau mà sống 1 chút. Tôi không còn là Âu Dương Thiên Thiên ngày trước để em bắt nạt nữa đâu\, đụng vào tôi\, tôi sẽ làm em biến ra khỏi cái nhà này\, có tin không?
Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên trong suốt, phảng phất như vô hồn từ cực xa xăm, trông cực kì ghê rợn. Không những vậy, cái lạnh phát ra từ người cô vô tình khiến ai đó lạnh toát sống lưng...
Âu Dương Na Na ngồi dưới đất, cô ta nhìn Âu Dương Thiên Thiên một cách đáng sợ, run rẩy lên tiếng:
- Cô....
- Gọi là chị! Điếc hả? - Âu Dương Thiên Thiên mím môi\, khuôn mặt cô lạnh tanh\, ý tứ cực kì rõ ràng\, giọng điệu nhấn mạnh ở hai chữ cuối khiến câu nói của cô thêm phần hung bạo.
Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên trong không thấy đáy, phảng phất như một cái giếng sâu vô cực, mang đến cho người khác cảm giác rợn ngợp.
- Em gái\, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo em\, tôi không chọc em thì em cũng đừng chọc tôi\, chỉ cần em xấc xược với tôi 1 lần nữa thôi\, tôi có thể làm em bị biến mất khỏi cái đất Bắc Kinh này đấy!
Âu Dương Thiên Thiên đứng thẳng người, ánh mắt cô lạnh lẽo tới cực điểm, cô lui người về sau, cầm lấy nắm tay cửa. Trước khi đóng nó lại, cô nhìn kẻ thảm hại ngồi dưới đất, quăng xuống 1 câu:
- Ở đây ai là lớn ai là nhỏ phải rõ ràng\, tôi không cần biết lúc trước em hỗn láo thế nào nhưng từ bây giờ\, trước mặt tôi phải dùng kính ngữ\, nếu không\, em tự gánh hậu quả.
- Bên ngoài\, tôi cho phép em tự do muốn gọi tôi là gì cũng được\, muốn làm gì tôi cũng được\, nhưng ở đây là Âu Dương gia\, em phải tuân thủ luật lệ. Nếu như có ra đường\, tôi sẵn sàng đấu tay đôi với em! Còn ở trong này\, tôi vẫn là chị của em. Nhớ cho kỹ!
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên đóng sầm cửa lại. Tiếng động từ chiếc cửa phát ra khiến Âu Dương Na Na giật mình, ánh mắt cô ta tràn đầy ngạc nhiên và hoảng hốt.
Thậm chí, 1 chút gió được tạo ra bởi hành động đóng cửa của Âu Dương Thiên Thiên cũng làm cô ta nổi da gà.
Cắn môi, Âu Dương Na Na có chút uất ức, cô ta nhìn ngó xung quanh 1 hồi rồi quyết định đứng lên bỏ đi.
Trong căn phòng, Âu Dương Thiên Thiên chậm rãi sắp xếp lại đồ đạc của mình, nghe tiếng bước chân rời đi, khóe môi cô nhếch lên một cách khinh bỉ.
Loại người này, ức hiếp kẻ yếu đã thành 1 thói quen rồi, nên gặp ai cũng tưởng là dễ dàng. Nhưng mà... gặp cô thì coi như cô ta xui.
Âu Dương Thiên Thiên thì dễ, ức hiếp 100% là thắng, còn muốn chơi cô? Mơ tới kiếp sau đi.
Bản thân cô lăn lộn trong làng giải trí hơn 10 năm, không tự nhiên một nhà báo và nữ MC mà lại có fan trung thành nhiều gần bằng ngôi sao hạng B như vậy. Cô có cá tính riêng và có những điều có thể khiến cả những người trong nghề cảm thấy khâm phục, đến mức phải nể mặt vài phần.
Vậy nên, loại người như Âu Dương Na Na, gặp Đàm Gia Hi cô, thì chỉ có tắt nắng mà thôi! Trị được lời nói của cô ta thì xem như hết vị!
Âu Dương Thiên Thiên gấp đồ vào, cô nhìn quanh 1 lượt nữa, xem thử còn cái gì chưa bỏ vào không.
Lúc này, quyển nhật kí trên bàn đột nhiên lọt vào mắt cô, Âu Dương Thiên Thiên dến gần, cầm nó lên xem .
Nhìn một chút, cô chẹp miệng, quay người đi về phía tủ quần áo, mở cửa nó ra và bỏ lại vào trong két sắt.
Thôi thì, bí mật của Âu Dương Thiên Thiên, cô sẽ cất lại vào trong nơi bí mật đó vậy. Cứ coi như, đây là hồi ức của cô ấy. Từ bây giờ, việc theo đuổi anh ta, sẽ bàn giao lại cho cô! Còn việc có theo đuổi được hay không thì.... cứ xem tình hình thế nào đã.
Trước mắt, cô cảm thấy người đàn ông này hành động hơi kì quặc, nhất thời... chưa thể phân định được rõ ràng. Thế nên cứ tỏ ra như bình thường thôi, vẫn là làm theo châm ngôn "tới đâu hay tới đó" vậy.
\=======================================================================
Chiều hôm đó, Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần theo sắp xếp đi đến Thượng Hải. Trước khi đi, Âu Dương Chấn Đông nói với cô rất nhiều thứ, và còn dặn dò Âu Dương Vô Thần chăm sóc cô thật tốt.
Chào tạm biêt xong, cả hai cùng lên xe đến sân bay. Âu Dương Thiên Thiên ngồi trên xe ô tô, hành lí của cô và người đàn ông đều được để ở cốp sau.
Thật ra thì sang Thượng Hải sẽ có nhà cho 2 người, lúc đầu tính ở khách sạn nhưng vì Âu Dương Chấn Đông không yên tâm nên cả hai phải chuyển đến căn biệt thự thuộc cơ sở của Âu Dương Vô Thần.
A, nhà giàu quá đi, ngưỡng mộ quá đi!!
Đời trước của cô tuy không nghèo nhưng thực chất cũng không giàu như nhà Âu Dương gia. Tuy là làm trong ngành giải trí nhưng cô là theo đuổi đam mê, số tiền mà cô làm ra là đủ chi trả cho 1 cuộc sống đầy đủ không thiếu thốn. Chứ không có dư giả để mua hàng chục căn biệt thự.
Bây giờ trọng sinh vô một thân thể như vậy, nên ngưỡng mộ cũng là điều bình thường mà, đúng không?
Ngồi trên xe, không khí có chút lắng đọng, vốn là vì chuyện lúc sáng nên Âu Dương Thiên Thiên không dám nhìn mặt người đàn ông bên cạnh, dù sao sau Tống Dật Nhiên thì Âu Dương Vô Thần là người đàn ông thứ 2 cô phải theo đuổi trong cuộc đời này mà.
Đang vu vơ suy nghĩ, đột nhiên Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, cô chồm đầu nhìn ra cửa sổ, lên tiếng hỏi:
- Ơ\, anh hai\, chúng ta không phải đi Thượng Hải sao? Tại sao lại đi đường này? Không đến sân bay sao?
Âu Dương Thiên Thiên có chút bất ngờ, cô không hiểu, nghi hoặc xoay qua nhìn Âu Dương Vô Thần.
Người đàn ông nhìn cô, lạnh nhạt đáp:
- Ai nói với cô đi Thượng Hải thì phải đến sân bay?
"...."
????
Một câu nói này, làm Âu Dương Thiên Thiên vốn mù mịt lại càng thêm mù mịt, cô nhíu chặt mày, nói:
- Hả? Không đến sân bay\, vậy... chúng ta đi đâu?
Vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng nổ vang lên, làm Âu Dương Thiên Thiên hét thật to.
"Pằng" "Pằng" "Pằng" - Tiếp sau đó là hàng loạt những tiếng súng liên tiếp bắn tới, khiến cô hoảng hốt, theo bản năng la lên:
- AAAA\, anh hai!!!!!
Âu Dương Thiên Thiên hoảng tới độ lao đến gần người của Âu Dương Vô Thần, xung quanh cô toàn tiếng súng bắn va đập vào cửa kính và thành xe, càng lúc càng nhiều.
Âu Dương Vô Thần vẫn một phong thái bình tĩnh, anh ngồi im như không có chuyện gì, nhìn cô gái bên cạnh lên tiếng:
- Không cần sợ\, đây là xe chống đạn. Rất an toàn.
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
An toàn cái đầu anh!!!
Mẹ kiếp nhà anh, bà đây sợ đến rớt tim ra ngoài rồi còn bảo đừng sợ, tôi là con gái đó, chứ không phải người trong hắc đạo đâu!
Âu Dương Thiên Thiên thở nặng nề, cô nhìn người đàn ông, nghiến răng đáp trả:
- Sao có thể không sợ được chứ? Tôi là lần đầu tiên thấy đạn đó\, còn là mưa đạn nữa\, anh bảo tôi không sợ nhưng tôi vẫn sợ đó đồ khốn!
Âu Dương Thiên Thiên giờ phút này đã bay hết hồn vía, cô không quan tâm đến xưng hô lời lẽ gì nữa, trực tiếp hét vào mặt của Âu Dương Vô Thần thật lớn.
Thế nhưng vừa dứt lời, lại một loạt đạn nữa bắn tới, tiếng nổ vang lên đùng đùng khắp nơi.
- AAAAA!
Âu Dương Thiên Thiên sợ hãi đến cực điểm, cô nhồm người về phía trước, ôm chầm lấy người Âu Dương Vô Thần, vùi đầu vào ngực anh, hai tay bất chấp ôm lấy vòng eo rắn chắc.
Trời ơi, đi trong mưa bom bão đạn, cô đang sống ở thế chiến thế giới thứ 2 hay gì? Mẹ ơi, con muốn về, không muốn ở đây nữa, đáng sợ quá!!!!
Mặc dù lúc trước từng vào sào huyệt của xã hội đen săn tin, cũng từng lẻn vào Nhà trắng chụp ảnh các kiểu nhưng thật sự cô chưa từng đối đầu với súng đạn. Thế nên, như thế này là lần đầu tiên, lần đầu tiên đấy!!!!
Âu Dương Thiên Thiên run rẩy, cô bất chấp ôm chặt lấy Âu Dương Vô Thần, nhắm mắt nói:
- Anh hai.... anh hai....
Người đàn ông đương nhiên bất ngờ trước hành động của cô, anh ngẩn người trong một chốc lát, nhìn cô gái đang sống chết ôm lấy mình, miệng vẫn lẩm bẩm sợ hãi không dứt.
Nhìn 1 lúc, anh đưa tay ôm lấy đầu cô, lên tiếng nhỏ nhẹ:
- Sợ cái gì chứ. Có tôi ở đây rồi!
Âu Dương Thiên Thiên: "..."
Cái tên khốn!!
An ủi câu nào hay hơn đi, mẹ kiếp anh!
Chiếc xe vẫn chạy một cách êm ái trên con đường, mặc cho mưa đạn dồn dập kéo tới, lúc này, "con hàng" Armormax Dodge Charger Hellcat thực sự làm người khác cảm thấy kinh ngạc với mức chống chịu của nó.
Armormax Dodge Charger Hellcat - chiếc xe nổi tiếng với sự chống chịu trước hàng loạt những vũ khí cao cấp nhất hiện nay, được sản xuất bởi hãng Armormax, có trụ sở tại bang Utah (Mỹ).
Ngoài động cơ mạnh 707 mã lực, mẫu xe cơ bắp này còn được khoác lên lớp vỏ chống đạn ở cấp cao nhất B7 - chống được đạn súng trường xuyên giáp, thanh chắn trước cỡ lớn và lốp xe run-flat. Ngoài ra, bình ắc-quy, bộ tản nhiệt, ECU cũng được bảo vệ nhằm giữ hiệu suất cho xe.
Thật sự không ngoa khi nói chiếc xe này nằm trong những top đầu về loại xe chống đạn tốt nhất thế giới.
Và đương nhiên, chất lượng tốt luôn đi đôi cùng giá thành cao ngất ngưỡng, vậy mà, một người như Âu Dương Vô Thần, lại có thể sở hữu chiếc xe này, nhiêu đó đã đủ chứng tỏ, anh giàu có đến mức nào.
Cái danh hiệu tỷ phú trẻ tuổi giàu có nhất thế giới, không phải là không có cơ sở.
Updated 371 Episodes
Comments
Tiểu Hoa
oa tỷ phú trẻ tuổi giàu nhất thế giới kìa
2022-12-05
0
Doyle Baira
đây là tác giả tiện thể quảng cáo luôn cái xe
2021-06-20
2
Hoàng Trang
quảng cáo xe à
2021-06-09
0