Xuyên Không Thành Vương Gia

Xuyên Không Thành Vương Gia

C1:Sống lại

–Vương nhi sao rồi ?–Giọng của một người phụ nữ trong tâm trạng lo lắng .

–Bẩm thái phi , vương gia ngài ấy.....–Vị thái y chưa nói hết câu chỉ biết lắc đầu trong bất lực.Thái phi lúc này chỉ biết nắm tay người con bất hạnh của mình mà khóc đến khi ngất .Mọi người trên dưới vương phủ nét mặt của ai cũng là tâm trạng u khuất , chuẩn bị tang lễ cho vị vương gia quá cố này của họ .

***********

–Đây là đâu?Sao ta lại ở đây?Đáng lẽ ta phải ở bệnh viện chứ ?–Cô gái nói trong nghi hoặc

Cô gái này tên là Phùng Tiểu An,năm nay 23 tuổi.Chỉ vì quá chăm chú đọc sách quá mà cô đi qua đường không nhìn ,kết quả bị một chiếc xe ô tô đụng trúng.

Bổng có một người mặc trang phục cổ đại giống như trong mấy bộ phim truyền hình mà cô hay coi đứng trước mặt cô.

–Ngươi là ai ?

–Ta là ngươi mà ngươi cũng là ta .

–Cái gì mà ngươi chính là ta rồi ta là ngươi ,trời ơi rắc rối quá !Tiểu An không hiểu người này đang nói gì .

Người bí ẩn này trên mặt không có cảm xúc ,nhìn chằm chằm Tiểu An.

Thấy người khác nhìn mình Tiểu An tỏ ra khó chịu.

–Ngươi nhìn ta làm gì?Trên mặt ta dính gì à?

Hắn chỉ đáp lại một câu .

–Không có gì .

Lúc này Phùng Tiểu An mới chợt nhớ đến tại sao mình ở đây liền hỏi hắn ta.

–Đúng rồi!tại sao ta lại ở đây ,nếu ngươi không giải thích rõ ràng thì hôm nay bà đây sẽ cho ngươi một trận .

–Bổn vương tên là Vương Thành không phải ngươi.Còn lý do tại sao bổn vương sẽ kể cho ngươi nghe .

Hắn ta bảo Tiểu An lại gần rồi kể hết mọi chuyện cho cô nghe.

–Vậy ngươi đưa ta đến đây làm gì ?–Cô hỏi với tâm trạng u buồn , tiện tay cô với lấy cốc nước trên bàn đưa lên miệng uống .

–Bổn vương muốn nhờ ngươi sống thay ta!

Vừa mới nghe xong , nước trong miệng của Tiểu An phung ra ngoài hết .

–Quêy!Ngươi có bị gì không vậy .Ngươi muốn ta sống giùm ngươi .😂😂😂😂–Cô nói xong chỉ biết cười .

–Bổn vương không giỡn với ngươi–Khuôn mặt của hắn như một tảng băng vậy.

–Tại sao ngài không sống mà lại là ta?–Phùng Tiểu An nghi hoặc nhìn tên đó .

–Ngươi tưởng bổn vương muốn vậy sao , không phải vì số mệnh đã tận thì ta cũng không cần nhờ ngươi.–Lúc này khuôn mặt của ngài ấy có chút thay đổi .

–Vì sao lại chọn ta mà không chọn người khác ?Tiểu An lúc này thật sự không hiểu tại sao.

–Vì ngươi chính là ta !

–Có khác gì cái câu nói kia không vậy.–Lúc này trong đầu cô nghĩ tên này có mắc bệnh lặp lại không nhỉ .

–Chăm sóc cho mẫu phi !

Đang định hỏi nhưng không kịp nữa tên đó đã biến mất.

–Quêy! khoan đã.........

**********

Lập tức cô bỗng cảm giác như mình đang nằm trên một cái giường ấm áp .Lúc đó cô nghe tiếng khóc của một cô gái tầm 17–18 tuổi .

Lúc đầu kà chuyển động ngón tay sau đó có thể mở mắt .Trước mắt cô là một căn phòng rộng lớn mang phong cách cổ đại.

–Em gái à !Sao em ngồi đó khóc vậy –Tiểu An nghi vấn nhìn cô gái đang khóc mà hỏi .

–Vương gia đi rồi , vương gia bỏ Tiểu Nguyệt đi rồi!.–Cô gái vừa khóc vừa nói .

–Vậy thì xin chia buồn cùng em –Tiểu An nói với giọng thương tâm .Tiện tay cô lấy trong túi ra môt chiếc khăn đưa cho Tiểu Nguyệt.

Tiểu Nguyệt đưa tay nhận lấy chiếc khăn thì nhìn lại đây chẳng phải là khăn tay của vương gia hay sao.Quay ra đằng sau thấy vương gia đang nhìn mình , theo phản xạ Tiểu Nguyệt lập tức ôm lấy Tiểu An .

Bị ôm bất ngờ nhưng vì cô gái này đang đau buồn nên không đẩy ra .Tiểu Nguyệt khóc làm cho áo của Tiểu An ướt hết.Thấy vậy, Tiểu Nguyệt buôn ra lập tức quỳ xuống.

–Vương gia thứ tội , là do nô tỳ vui quá không kiềm chế được , vương gia thứ tội...........–Vừa nói Tiểu Nguyệt vừa đập đầu xuống đất.

Thấy vậy , Tiểu An lạp tức lấy tay đỡ Tiểu Nguyệt dậy.Đây là lần đầu tiên trong đời có người làm vậy với cô .

Vừa đứng dậy , Tiểu Nguyệt đã chạy ra ngoài ngay lập tức , Phùng Tiểu An không hiểu vì sao.Cô thấy có một bộ quần áo đang treo ở kia cô bèn lấy thay vì áo cô đã bị ướt hết.Vì lúc còn ở thế giới hiện đại cô có một chút am hiểu về cách mặc hán phục mà hán phục cũng không khác quá cho so với trang phục này .Nên cô mặc vào không bị chút khó khăn nào cả.

Cánh cửa bổng mở ra có một người phụ nữ trung niên chạy tới ôm lấy Tiểu An.

–Vương nhi con không sao chứ?Con làm mẫu phi lo lắm đấy!

Lúc này Tiểu An có thêm ký ức của chủ thể nữa nên coi biết đây là mẫu phi .

–Nhi thần làm cho mẫu phi lo lắng rồi.

–Không sao, tỉnh là tốt rồi . Tiểu Nguyệt nau thông báo cho cả phủ bết vương gia đã tỉnh rồi.

Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được tình mẹ là như thế nào.Bởi vì cô là cô nhi từ khi sinh ra tới giờ không biết mẹ mình là ai.Nhưng hôm nay cô có mẹ rồi, vì quá xúc động cô đã không kìm chế được mà để cho nước mắt rơi từng giọt xuống đất.

–Con sao vậy không khỏe chỗ nào sao?Tại sao con lại khóc ?

–Con......vui quá .

–Đứa nhỏ này nói gì vậy , à đứng rồi mẫu phi phải đích thân xuống bếp nấu món con thích nhất.

Vừa nói xong , người đã đi đến nhà bếp trong tâm trạng vô cùng phấn khởi.

Từ giây phút này , Tiểu An đã thề với chính lòng mình rằng phải sống cho thật tốt , bảo vệ tận hiếu với mẹ của mình.

Hot

Comments

☆||/Đại_=_Đế[maki]/||{!=!}

☆||/Đại_=_Đế[maki]/||{!=!}

cũng đc lần đầu đọc tiểu thuyết hơi bỡ ngỡ chút vì tui đọc truyện tranh ko à

2022-11-25

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play