Chương 7: Heartbeat

Sáng sớm, tiếng chim hót ríu rít như muốn đánh thức cô nàng đang cuộn mình trong chăn như chú mèo nhỏ kia. Hôm nay hẳn sẽ là một ngày đẹp trời…nếu như Trương Mỹ không thức dậy trễ…

“ Hử? Mấy giờ rồi? ”

Cô vươn tay, mò mẫn tìm chiếc điện thoại của mình. Trương Mỹ mắt nhắm mắt mở nhìn giờ, nhưng rồi chợt mở toang ra rồi tỉnh hẳn.

“ Chết rồi! Còn hai mươi lăm phút nữa là vào làm rồi. Sao điện thoại không báo thức chứ. ”

Cô vội lật tung chăn, “phi” vào nhà tắm, tắm vội tắm vàng. Chưa kịp lau khô người thì đã quấn khăn bước ra ngoài, lấy đồ mặc.

Trương Mỹ vớ đại chiếc áo vạt chéo tay dài màu trắng, chân váy xẻ tà màu đen dài đến đầu gối, trên váy cũng có sẵn thắt lưng ngang eo. Làm ôm trọn vòng eo con kiến của cô. Chân xỏ đôi giày cao gót màu đen.

Cuối cùng, Trương Mỹ chạy đến bàn trang điểm, lấy một vài món đồ cần thiết bỏ vào túi xách rồi vội mang đi.

“ Chết rồi chết rồi, giờ đứng chờ xe buýt cũng không kịp nữa. Đành bắt taxi vậy. Còn 15 phút nữa là vào làm rồi. ”

Cũng may là Trương Mỹ không mất nhiều thời gian để bắt taxi. Vừa ngồi vào xe là cô đã bảo tài xế chạy nhanh nhanh một chút. Còn cô thì ngồi trang điểm.

“ Cô gái, cô trễ làm à? ”

“ Vâng vâng, anh làm ơn chạy nhanh chút. ”

Trương Mỹ vừa đánh son môi vừa nói.

Vì cô trang điểm không đậm nên cũng không mất nhiều thời gian, chỉ đánh chút son ở lòng môi rồi dặm má hồng nhẹ lên thôi.

Vừa đến nơi thì cô đưa sẵn tiền cho tài xế, rồi mở cửa chạy như bay ra ngoài.

“ Phù! Hên quá vừa kịp lúc.”

Trương Mỹ ấn dấu vân tay rồi bước vào công ty.

“ Hửm? Sao mọi người tập trung ở sảnh nhiều vậy? Còn xếp hàng nữa, cứ như là đang chờ ai đó vô cùng quan trọng vậy… ”

Cô đứng ngẫm nghĩ một hồi thì có một đám người lướt đi qua cô. Lúc này, Trương Mỹ mới chợt nhớ sực ra là hôm nay vị chủ tịch kia về.

“ Chết rồi! ”

Cô vội vàng chạy vào hàng rồi cúi chào.

Trương Mỹ nhìn xuống dưới đất thấy bóng của người đó dừng trước mặt mình, cô hơi liếc mắt lên nhìn. Bắt gặp ánh mắt sắc bén đó đang nhìn mình thì cô giật mình.

“ Levez la tête. ”

( Ngẩng đầu lên. )

Trương Mỹ nhìn thấy khẩu hình miệng của Ảnh Quân đang nói gì đó, thì cô ngẩng đầu lên. Chất giọng của vị chủ tịch kia làm người khác phải xao xuyến, nhưng tiếc là Trương Mỹ không thể nghe được.

Trương Mỹ từ từ đứng thẳng ngưới, ngước mặt lên nhìn vì hai người chênh lệch chiều cao khá lớn. Hai mắt cô to tròn, long lanh nhìn anh. Trương Mỹ thoáng bất ngờ vì đã không biết bao nhiêu lần cô vô tình gặp Ảnh Quân, bây giờ lại càng ngạc nhiên hơn khi anh là cấp trên của cô.

Đẹp quá! Đây là lần đầu tiên Trương Mỹ được nhìn cận mặt một người đàn ông đẹp như thế này, cứ như một bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ đến từng chi tiết. Trông đẹp như thiên thần ấy, à không, phải đẹp hơn cơ.

Mang vẻ đẹp như thế nhưng khí chất vương giả trên người anh lại khiến cho người ta áp lực, tôn sùng, mến mộ anh. Người đã đẹp, mà còn diện đồ đẹp như vậy thì chê vào đâu được chứ.

Chiếc quần tây màu đen, áo sơ mi được ủi phẳng phiu dưới lớp áo ghi-lê màu xám. Trên cổ có chiếc cà vạt màu xanh dương được đính vài hạt kim cương, còn có cả chiếc kẹp cà vạt cũng được đính kim cương. Trên bờ vai vững chắc kia còn có một chiếc áo khoác dài bay phấp phới theo từng bước chân anh đi.

Trương Mỹ dù đã vô tình gặp Ảnh Quân được vài lần rồi, nhưng vẫn ngất ngây trước diện mạo của anh, cô cứ đứng đó, vẻ mặt đần ra nhìn. Đến lúc thấy Ảnh Quân mấp máy môi thì cô mới sực tỉnh.

“ Depuis combien de temps êtes-vous ici? ”

( Cô làm ở đây lâu chưa? )

Trời ơi! Sao lại nói bằng tiếng Pháp!? Lỡ như không nhìn kịp khẩu hình miệng rồi làm sao.

Khi biết Ảnh Quân nói tiếng Pháp, Trương Mỹ bắt đầu hơi lo, không phải là vì cô không biết tiếng Pháp, mà là vì Trương Mỹ sợ sẽ không kịp nhìn khẩu hình miệng.

“ Je viens de travailler ici hier. ”

( Tôi mới làm ở đây ngày hôm qua. )

Sợ thì sợ, nhưng Trương Mỹ vẫn cố gắng đáp lại anh một cách trơn tru.

“ Quelle position? ”

( Chức vụ gì )

“ Je suis stagiaire ”

( Tôi là thực tập sinh. )

" La prochaine fois, pensez à faire attention à ne pas laisser cela se reproduire. "

( Vậy lần sau nhớ chú ý giờ giấc một chút. Đừng để việc này xảy ra thêm lần nữa. )

" Oui, je vais faire attention. "

( Vâng, tôi sẽ chú ý. )

" Après le déjeuner, viens au bureau pour me rencontrer. "

( Ăn trưa xong đến phòng làm việc gặp tôi. )

Nói xong anh liền bước đi, không cần nghe câu trả lời của Trương Mỹ.

“ Oui... ”

( Vâng… )

Cô vừa trả lời vừa nhìn theo anh đang bước vào thang máy dành riêng cho chủ tịch.

Thôi xong, mới ngày thứ hai làm việc mà đã bị gọi lên phòng chủ tịch rồi. Cô nên buồn hay nên vui đây.

‘’ Này Trương mỹ, cô biết tiếng Pháp à? ’’

Tử Văn đến gần cô hỏi.

“ Dĩ nhiên là biết chứ, tôi có kể với anh là ông nội tôi à người Pháp mà. ”

“ À tôi nhớ rồi. ”

“ Trương Mỹ, em biết tiếng Pháp à? ”

Thanh Hoa từ đâu bước đến.

“ Vâng, ông nội em là người Pháp nên em biết. ”

“ À Trương Mỹ, cô có gặp việc gì khó khăn không? ”

Tử Văn hỏi.

“ Không ạ. Chị Thanh Hoa và mọi người chỉ dẫn em vô cùng tận tình. ”

“ Vậy là tốt rồi. À đúng rồi Thanh Hoa, tối nay tan làm đi ăn với anh nhé, lâu rồi chúng ta không đi ăn ở ngoài. "

Ánh mắt Tử Văn lộ rõ vẻ dịu dàng, chiều chuộng nhìn Thanh Hoa cười nhẹ nói.

" Vâng, em biết rồi. "

Thanh Hoa cũng nhìn anh, cười đáp.

Trương Mỹ khẽ cau mày khi thấy thế. Cái gì vậy nè, lần trước chị ấy có nói đã có chồng rồi, đừng nói Tử Văn là chồng của chị Thanh Hoa nha.

" Chị Thanh Hoa, anh Tử Văn là chồng chị à? "

" Ừm, đúng rồi. Chị chưa kể với em à? "

" Hoàn toàn chưa. "

" Thôi, mọi người lên làm việc đi. ”

Tử Văn cắt đứt cuộc trò chuyện của hai nàng.

“ Vâng. ”

Cả hai người đồng thanh.

" Tối gặp em. "

Trước khi đi, anh còn không quên hôn lên má Thanh Hoa một cái rồi mới luyến tiếc rời đi.

" Hai người cho em ăn cẩu lương nhiều quá đó. "

Trương Mỹ nhìn thấy cảnh tình tứ của hai người thì chỉ biết ngán ngẩm thở dài.

" Thôi nào. "

Thanh Hoa cười nói.

[. . .]

Lên phòng, yên vị trên ghế và bắt đầu làm việc. Trương Mỹ và Thanh Hoa vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm cùng nhau.

“ Khi nãy em và chủ tịch nói gì với nhau vậy? ”

Thanh Hoa vừa nhìn bàn phím vừa nhìn màn hình, tò mò hỏi Trương Mỹ.

“ À, anh ấy nhắc nhở em về việc đi trễ ”

Cô ngồi ngay bên cạnh Trương Mỹ nên Trương Mỹ có thể nghe được.

Nghe được câu hỏi của Thanh Hoa, tay cô dừng đánh trên bàn phím, trong đầu hồi tưởng lại đoạn hội thoại vừa nãy. Trời ơi, đúng là đẹp đến chết người mà!

Trương Mỹ thoáng đỏ mặt khi nhớ đến khuôn mặt của Ảnh Quân.

“ Em sao vậy Trương Mỹ? Bệnh à? Mặt em đỏ quá! ”

Thanh Hoa thấy mặt cô đỏ thì lo lắng hỏi.

“ À không, em không sao.”

“ Oh, vậy thì tốt. Mà em thấy chủ tịch như thế nào? Đẹp trai quá có đúng không ? ”

Cô hí hửng hỏi.

“ Thì…ừm…anh ấy cũng đẹp.”

“ Chị đã bảo rồi mà, quá mức đẹp trai luôn. ”

“ Maximilian Ảnh Quân, đó là tên tiếng Việt, còn tiếng Pháp là Maximilian Samson, 26 tuổi. Chủ tịch là con lai Pháp-Việt, nghe nói dòng họ của chủ tịch là dòng họ vô cùng lớn mạnh có từ lâu đời. ”

“ Oh, ấn tượng đấy. ”

[. . .]

Đến giờ trưa, cô chỉ kịp uống thuốc rồi đi đến phòng của Ảnh Quân.

“ Em không ăn à? ”

Thanh Hoa hỏi.

“ Không ạ, em có việc bận chút. ”

“ Vậy để chị mua sandwich cho em nhé? ”

“ Thôi không cần đâu, trong giờ làm không được ăn. ”

“ Nhưng chị là sếp của em, chị cho phép em ăn. Thôi tạm biệt em. ”

Nói rồi cô chạy mất hút, không để Trương Mỹ trả lời.

Đi đến tầng cao nhất của tòa nhà, đứng trước cửa phòng mãi, cô không dám gõ cửa. Ai biết được lên đây chuyện xấu hay tốt, nhưng chắc thiên về chuyện xấu là đúng hơn. Tính ra thì Trương Mỹ đã đứng đây mười lăm phút rồi.

“ Làm sao bây giờ? ”

Cô lo lắng.

“ Phù, bình tĩnh, dù gì cũng là thực tập sinh, hy vọng anh ấy xử nhẹ tay. ”

Trương Mỹ thở một hơi, giơ tay lên định gõ cửa thì cánh cửa đã được mở ra. Trước mặt cô là trợ lý của Ảnh Quân.

“ Cô đến gặp chủ tịch à? ”

Người đó hỏi.

“ Vâng. ”

“ Thế thì vào đi. ”

“ Cảm ơn anh.”

Cô cúi người chào anh trợ lý rồi bước vào trong.

Trương Mỹ bước đến gần, thấy Ảnh Quân đang ngồi chễm chệ trên chiếc ghế chủ tịch, mặt lạnh như băng, ánh mắt sắc bén cứ như có thể nhìn thấu hết tâm tư của cô.

“ C-chủ tịch có việc gì vậy ạ? ”

Trương Mỹ run sợ trước ánh nhìn của anh, lắp bắp nói.

“ Tôi có xem video phỏng vấn của cô, tôi thấy cô trả lời rất tốt. Khả năng giao tiếp cũng rất tốt, nếu cô làm tốt công việc thì tôi sẽ tăng tiền lương lên, nếu vẫn giữ nguyên tinh thần như thế, tôi sẽ cho cô làm nhân viên chính thức. ”

Ảnh Quân nhìn Trương Mỹ nói.

Còn cô thì đứng trố mắt ra nhìn anh. Ra là biết nói tiếng Việt, vậy sao không nói từ lúc nãy, mà nói bằng tiếng Pháp để làm gì vậy chứ. Cô đứng nghĩ thầm.

Trương Mỹ vẫn đứng đó nhìn Ảnh Quân. Cô nhìn kĩ từng chi tiết trên khuôn mặt anh.

Đôi mắt hai mí sắc bén, đồng tử màu xanh dương như nước biển, Trương Mỹ hoàn toàn chìm đắm vào đôi mắt xanh thẳm của anh. Chiếc mũi cao dọc dừa, hàng chân mày rậm, môi mỏng, còn có cả chiếc cằm cương nghị kia. Mái tóc thì màu vàng nhạt như ánh mặt trời.

*thịch*

Ôi trời ơi, chắc chết mất!

Tim Trương Mỹ thoáng chốc đập chệch một nhịp.

Trương Mỹ, mày điên thật rồi! Nhất quyết không được thích ai nữa. Đúng là điên rồ! Cô tự nhủ.

“ Cô định đứng đây thêm bao lâu nữa? Còn không mau về làm việc. ”

Ảnh Quân khẽ cau mày nhắc nhở cô.

“ À vâng, tôi sẽ cố gắng làm thật tốt công việc được giao. Tôi xin phép. ”

Cô rụt người trước cái nhìn mà cô cho là đáng sợ của anh. Mà không, ánh mắt đó đúng là đáng sợ thật đấy.

“ Ừm. ”

Nhưng khi Trương Mỹ xoay người vội bước đi ra khỏi phòng thì mặt cô thoáng đỏ lựng lên, còn ở đấy nữa thì chắc tim cô nổ mất. Cuộc tình lần trước xem như là quá đủ với Trương Mỹ rồi, tốt nhất là không nên động lòng một cách dễ dãi như vậy.

Hot

Comments

(/▽\*)。o○♡

(/▽\*)。o○♡

Mik ko bik phần tiếng pháp có đúng ko nha mn

2021-09-02

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mở Đầu
2 Chương 2: Định Mệnh Sắp Đặt
3 Chương 3: Không Yêu Thêm Nữa
4 Chương 4: Chấm Dứt Một Cuộc Tình
5 Chương 5: Có Việc Làm
6 Chương 6: Vị Chủ Tịch Thần Bí
7 Chương 7: Heartbeat
8 Chương 8: Vô Tình Gặp
9 Chương 9: Vạn Người Mê
10 Chương 10: Nhật Ký
11 Chương 11: Quá Khứ
12 Chương 12: Thân Thế Của Trương Mỹ
13 Chương 13: Chỉ Có Cậu Hiểu Mình
14 Chương 14: Chiến Lược Thoát Ế
15 Chương 15: Say
16 Chương 16: Đưa Em Về Nhà
17 Chương 17: Áo Sơ Mi
18 Chương 18: Nụ Hôn Đầu Và Bức Chân Dung
19 Chương 19: Dandelion
20 Chương 20: Xem Phim
21 Chương 21: Thiên Thần
22 Chương 22: Thuốc Phiện
23 Chương 23: "Ma"
24 Chương 24: Cuộc Thi Thiết Kế
25 Chương 25: Lời Xin Lỗi
26 Chương 26: Ngất Xỉu
27 Chương 27: Ngộ Độc
28 Chương 28: Kẻ Phá Đám
29 Chương 29: Giận Hờn
30 Chương 30: Lật Tẩy
31 Chương 31: Đi Du Lịch
32 Chương 32: Người Cũ
33 Chương 33: Biến Thái
34 Chương 34: Cưỡng Hiếp (H nhẹ)
35 Chương 35: Có Cảm Tình
36 Chương 36: Hủy Hợp Đồng
37 Chương 37: Ở Nhờ
38 Chương 38: Về Một Nhà
39 Chương 39. Chụp Hình
40 Chương 40: Nụ Hôn Chúc Ngủ Ngon
41 Chương 41: Đại Thành Công
42 Chương 42: Tự Tay Thiết Kế
43 Chương 43: Tin Đồn
44 Chương 44: Đoán Được Tương Lai
45 Chương 45: Bị Chú Ý
46 Chương 46: Đi Dự Tiệc
47 Chương 47: Cuồng Nhiệt Đến Mức Chảy Máu Mũi
48 Chương 48: Kế Hoạch Tỏ Tình
49 Chương 49: Tỏ Tình Thành Công
50 Chương 50: Hạnh Phúc Nhỏ Bé
51 Chương 51: Vị Hôn Thê
52 Chương 52: Do Thám
53 Chương 53: Vào Hang Sói
54 Chương 54: Giờ "Ăn"
55 Chương 55: Dụ "Heo" Vào Hang Sói (H)
56 Chương 56: Phát Hiện Ra Sự Thật
57 Chương 57: Hủy Hôn Ước
58 Chương 58: Theo Dõi
59 Chương 59: Trắng Tay
60 Chương 60: Ứng Phó Kịp Thời
61 Chương 61: Quân Tử Trả Thù 10 Năm Chưa Muộn
62 Chương 62: Chuyến Du Lịch
63 Chương 63: Mắc Kẹt
64 Chương 64: Cách Giữ Ấm
65 Chương 65: Chuyện Tình Xưa (1) (Thanh Hoa - Tử Văn)
66 Chươn 66: Chuyện Tình Xưa (2) (Thanh Hoa - Tử Văn)
67 Chương 67: Chuyện Tình Xưa (3) (Thanh Hoa - Tử Văn)
68 Chương 68: Hẹn Hò
69 Chương 69: Cháy
70 Chương 70: "Ngủ"
71 Chương 71: Tim Ngừng Đập
72 Chương 72: Sống Dậy
73 Chương 73: Khóc
74 Chương 74: Hiểu Lầm
75 Chương 75: "Thích" Bị Bắt Nạt
76 Chương 76: Hảo Anh Em
77 Chương 77: Mách
78 Chương 78: "Cuộc Chiến"
79 Chương 79: Cuộc Trò Chuyện
80 Chương 80: Nói Chuyện Với Mẹ Chồng
81 Chương 81: Nghiệp Quật
82 Chương 82: Giận Hờn Kiểu "Nữ Tính"
83 Chương 83: Lén Lút
84 Chương 84: Lâm Trận
85 Chương 85: Chủ Động (H+)
86 Chương 86: Trở Thành Thầy Giáo (H+)
87 Chương 87: Khuyên Nhẹ (H nhẹ)
88 Chương 88: Lo Lắng
89 Chương 89: Êm Đềm Trước Cơn Bão
90 Chương 90: Hơi Ấm Gia Đình
91 Chương 91: Điểm Cộng Lớn
92 Chương 92: Ám Ảnh Tâm Trí
93 Chương 93: Gia Đình Mới, Hạnh Phúc Mới
94 Chương 94: Căn Bệnh Adele
95 Chương 95: Tâm Sự Cùng Mẹ Chồng
96 Chương 96: Bộ Mặt Thật
97 Chương 97: Quyết Định Đúng Đắn
98 Chương 98: Gặp Cửu Mạnh
99 Chương 99: Hợp Tác
100 Chương 100: "Đối Tác Làm Ăn"
101 Chương 101: Cuộc Đua
102 Chương 102: Cùng Một "Bàn Thờ"
103 Chương 103: Sắp Lên Thớt
104 Chương 104: "Hình Phạt"
105 Chương 105: Trở Về
106 Chương 106: Triển Khai Kế Hoạch
107 Chương 107: Tiệc Đính Hôn
108 Chương 108: Đúng Như Kế Hoạch
109 Chương 109: Nhập Viện
110 Chương 110: Tạm Thời Thành Công
111 Chương 111: Tỉnh Lại?
112 Chương 112: Bắt Đầu Điều Tra
113 Chương 113: TỈnh Lại
114 Chương 114: Về Nhà
115 Cương 115: Sảy Thai
116 Chương 116: Sự Thật
117 Chương 117: Mượn Tay "Giết"
118 Chương 118: Trở Về Nước
119 Chương 119: Lại Là Nơi Này
120 Chương 120: Cảm Giác Quen Thuộc
121 Chương 121: Liệu Có Xứng Đáng?
122 Chương 122: Hạnh Phúc Đang Chờ
123 Chương 123: Thăng Chức
124 Chương 124: Chồng yêu...?
125 Chương 125: Tin Mừng
126 Chương 126: Sự Chấp Thuận
127 Chương 127: Đến Lúc Biết Sự Thật
128 Chương 128: Sinh Con Hạnh Phúc Hay Đau Khổ
129 Chương 129: Nếu Như Vẫn Còn Sống
130 Chương 130: Hồi Phục
131 Chương 131: Vũ Đình Biết Chuyện
132 Chương 132: Gặp Con?
133 Chương 133: Liệu Có Phải Điều Kì Diệu
134 Chương 134: Huyết Thống
135 Chương 135: Nhận Con
136 Chương 136: Lần Đầu Làm Mẹ
Chapter

Updated 136 Episodes

1
Chương 1: Mở Đầu
2
Chương 2: Định Mệnh Sắp Đặt
3
Chương 3: Không Yêu Thêm Nữa
4
Chương 4: Chấm Dứt Một Cuộc Tình
5
Chương 5: Có Việc Làm
6
Chương 6: Vị Chủ Tịch Thần Bí
7
Chương 7: Heartbeat
8
Chương 8: Vô Tình Gặp
9
Chương 9: Vạn Người Mê
10
Chương 10: Nhật Ký
11
Chương 11: Quá Khứ
12
Chương 12: Thân Thế Của Trương Mỹ
13
Chương 13: Chỉ Có Cậu Hiểu Mình
14
Chương 14: Chiến Lược Thoát Ế
15
Chương 15: Say
16
Chương 16: Đưa Em Về Nhà
17
Chương 17: Áo Sơ Mi
18
Chương 18: Nụ Hôn Đầu Và Bức Chân Dung
19
Chương 19: Dandelion
20
Chương 20: Xem Phim
21
Chương 21: Thiên Thần
22
Chương 22: Thuốc Phiện
23
Chương 23: "Ma"
24
Chương 24: Cuộc Thi Thiết Kế
25
Chương 25: Lời Xin Lỗi
26
Chương 26: Ngất Xỉu
27
Chương 27: Ngộ Độc
28
Chương 28: Kẻ Phá Đám
29
Chương 29: Giận Hờn
30
Chương 30: Lật Tẩy
31
Chương 31: Đi Du Lịch
32
Chương 32: Người Cũ
33
Chương 33: Biến Thái
34
Chương 34: Cưỡng Hiếp (H nhẹ)
35
Chương 35: Có Cảm Tình
36
Chương 36: Hủy Hợp Đồng
37
Chương 37: Ở Nhờ
38
Chương 38: Về Một Nhà
39
Chương 39. Chụp Hình
40
Chương 40: Nụ Hôn Chúc Ngủ Ngon
41
Chương 41: Đại Thành Công
42
Chương 42: Tự Tay Thiết Kế
43
Chương 43: Tin Đồn
44
Chương 44: Đoán Được Tương Lai
45
Chương 45: Bị Chú Ý
46
Chương 46: Đi Dự Tiệc
47
Chương 47: Cuồng Nhiệt Đến Mức Chảy Máu Mũi
48
Chương 48: Kế Hoạch Tỏ Tình
49
Chương 49: Tỏ Tình Thành Công
50
Chương 50: Hạnh Phúc Nhỏ Bé
51
Chương 51: Vị Hôn Thê
52
Chương 52: Do Thám
53
Chương 53: Vào Hang Sói
54
Chương 54: Giờ "Ăn"
55
Chương 55: Dụ "Heo" Vào Hang Sói (H)
56
Chương 56: Phát Hiện Ra Sự Thật
57
Chương 57: Hủy Hôn Ước
58
Chương 58: Theo Dõi
59
Chương 59: Trắng Tay
60
Chương 60: Ứng Phó Kịp Thời
61
Chương 61: Quân Tử Trả Thù 10 Năm Chưa Muộn
62
Chương 62: Chuyến Du Lịch
63
Chương 63: Mắc Kẹt
64
Chương 64: Cách Giữ Ấm
65
Chương 65: Chuyện Tình Xưa (1) (Thanh Hoa - Tử Văn)
66
Chươn 66: Chuyện Tình Xưa (2) (Thanh Hoa - Tử Văn)
67
Chương 67: Chuyện Tình Xưa (3) (Thanh Hoa - Tử Văn)
68
Chương 68: Hẹn Hò
69
Chương 69: Cháy
70
Chương 70: "Ngủ"
71
Chương 71: Tim Ngừng Đập
72
Chương 72: Sống Dậy
73
Chương 73: Khóc
74
Chương 74: Hiểu Lầm
75
Chương 75: "Thích" Bị Bắt Nạt
76
Chương 76: Hảo Anh Em
77
Chương 77: Mách
78
Chương 78: "Cuộc Chiến"
79
Chương 79: Cuộc Trò Chuyện
80
Chương 80: Nói Chuyện Với Mẹ Chồng
81
Chương 81: Nghiệp Quật
82
Chương 82: Giận Hờn Kiểu "Nữ Tính"
83
Chương 83: Lén Lút
84
Chương 84: Lâm Trận
85
Chương 85: Chủ Động (H+)
86
Chương 86: Trở Thành Thầy Giáo (H+)
87
Chương 87: Khuyên Nhẹ (H nhẹ)
88
Chương 88: Lo Lắng
89
Chương 89: Êm Đềm Trước Cơn Bão
90
Chương 90: Hơi Ấm Gia Đình
91
Chương 91: Điểm Cộng Lớn
92
Chương 92: Ám Ảnh Tâm Trí
93
Chương 93: Gia Đình Mới, Hạnh Phúc Mới
94
Chương 94: Căn Bệnh Adele
95
Chương 95: Tâm Sự Cùng Mẹ Chồng
96
Chương 96: Bộ Mặt Thật
97
Chương 97: Quyết Định Đúng Đắn
98
Chương 98: Gặp Cửu Mạnh
99
Chương 99: Hợp Tác
100
Chương 100: "Đối Tác Làm Ăn"
101
Chương 101: Cuộc Đua
102
Chương 102: Cùng Một "Bàn Thờ"
103
Chương 103: Sắp Lên Thớt
104
Chương 104: "Hình Phạt"
105
Chương 105: Trở Về
106
Chương 106: Triển Khai Kế Hoạch
107
Chương 107: Tiệc Đính Hôn
108
Chương 108: Đúng Như Kế Hoạch
109
Chương 109: Nhập Viện
110
Chương 110: Tạm Thời Thành Công
111
Chương 111: Tỉnh Lại?
112
Chương 112: Bắt Đầu Điều Tra
113
Chương 113: TỈnh Lại
114
Chương 114: Về Nhà
115
Cương 115: Sảy Thai
116
Chương 116: Sự Thật
117
Chương 117: Mượn Tay "Giết"
118
Chương 118: Trở Về Nước
119
Chương 119: Lại Là Nơi Này
120
Chương 120: Cảm Giác Quen Thuộc
121
Chương 121: Liệu Có Xứng Đáng?
122
Chương 122: Hạnh Phúc Đang Chờ
123
Chương 123: Thăng Chức
124
Chương 124: Chồng yêu...?
125
Chương 125: Tin Mừng
126
Chương 126: Sự Chấp Thuận
127
Chương 127: Đến Lúc Biết Sự Thật
128
Chương 128: Sinh Con Hạnh Phúc Hay Đau Khổ
129
Chương 129: Nếu Như Vẫn Còn Sống
130
Chương 130: Hồi Phục
131
Chương 131: Vũ Đình Biết Chuyện
132
Chương 132: Gặp Con?
133
Chương 133: Liệu Có Phải Điều Kì Diệu
134
Chương 134: Huyết Thống
135
Chương 135: Nhận Con
136
Chương 136: Lần Đầu Làm Mẹ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play