"Nhân tiện tôi nói với mọi người luôn , đây là Mục Lạc Anh là vợ của Tư Phàm , hôm nay cô ấy ở đây là thay mặt Tư Phàm đến".
Lời nói làm hai mẹ con Lâm Đàn run lên .
Mọi cổ đông cũng bàn tán rộn lên , cô quan sát nét mặt của hai mẹ con , trong lòng không khỏi vui sướng .
Muốn đối phó Tư Phàm sao ?Phải qua Mục Lạc Anh này cái đã .
"Chào mọi người , tôi là Mục Lạc Anh "_cô đứng dậy cúi chào mọi người .
"Nếu cụ chủ tịch nói cô gái này là vợ của Mộ Tư Phàm , thì tôi xin hỏi , cô ấy tới đây chỉ để làm bù nhìn sao "_Lâm Đàn một lần nữa lên tiếng . Trong lời nói có phần khinh bỉ cô .
"Cổ đông Lâm , bà sai rồi , tôi đến đây không phải làm bù nhìn cho các người , tôi thay mặt chồng tôi đến đây , và nói cho cổ đông Lâm nghe một việc , trong tay tôi là 65% cô phần của Phàm thị "_nói đến đây , giọng cô càng uy nghiêm hơn . Tấm lưng thẳng tắp , không chút sợ hãi.
"Cô đang lừa con nít 3 tuổi sao ? 65% cổ phần đó , riêng Phàm thị chỉ có Mộ Tư Phàm mới có , làm sao mà cư nhiên lại xuất hiện cổ đông nắm 65% thứ hai , thật là nực cười mà "_Mộ Tư Lĩnh không nhịn được mà đứng dậy nói. Từng lời nói của anh ta như đang khiêu khích cô .
Cô cũng không tỏ ra lo sợ , lấy trong túi sách ra một sắp hồ sơ , đặt xuống :"Cậu nói sai rồi , nếu không ai tin thì có thể xem cái này , đây là 65% cổ phần mà chồng tôi đã giao lại ".
Từng chữ , từng điều khoản được ghi trong giấy , kể cả chữ kí , bao nhiêu con mắt cũng không thể phủ nhận .
Nhìn thấy biểu hiện của họ , cô cười thầm trong lòng .
"Mọi người tin rồi chứ?".
Ông Mộ cũng nhìn sắp giấy , thật không thể tin cô gái này trong một đêm có thể làm ra nó . Làm bang chủ một thời , ông có thể nhìn ra đây là một sắp giấy chỉ toàn là giả , nhưng người thường làm sao có thể nhìn ra . Ông nhất định phải điều tra cô gái này .
"Được rồi , cũng như tôi nói trước đây , ai nắm trong tay cổ phần lớn nhất sẽ thành chủ tịch , tức là Mục Lạc Anh chính thức là kim chủ tịch của Phàm thị , nếu ai có ý kiến thì gặp riêng tôi , tan họp "_ông Mộ nói .
"Không thể được , không phải ông nói để Tư Lĩnh làm sao"_Lâm Đàn nghe vậy , tức giận nhìn ông Mộ .
"Mọi người ra ngoài hết đi , Mục Lạc Anh và hai người thì ở lại ".
Trong phòng còn lại bốn người , ông Mộ cũng không e ngại nữa , nói thẳng :"Tôi có nói để Tư Lĩnh tạm thời tiếp quản , tôi chưa từng nói là giao cả Phàm thị này cho nó".
Lâm Đàn lại một phen nữa , tức muốn thổ huyết:"Ông , ông có xem Tư Lĩnh là con ông không?"
"Nó là con tôi , nhưng Phàm thị này là của Tư Phàm , nhưng bây giờ nó thành ra như vậy mà Lạc Anh lại là vợ nó tất nhiên Phàm thị này phải do nó quản lí "_ông Mộ nói rồi , không nán lại mà rời khỏi .
"Hahahaha , Mộ Nhiếp Chính , ông hay lắm , hay lắm , hay cho một màng cha chồng nàng dâu "_Lâm Đàn vùa nói vừa vổ tay , nhìn theo bóng lưng ông , rồi lại nhìn cô một cách căm ghét .
"Mẹ Lâm à ! Tôi gọi như vậy chỉ vì nể mặt bà là mẹ kế của Tư Phàm , lúc trước coi như tôi có mắt như mù , xem bà như một người mẹ người hiền từ , nhưng không ngờ bà lại là một mụ phù thủy , độc ác nham hiểm"
"Này , bà chị ăn nói cho cẩn thận , coi chừng tôi đánh chị bây giờ"_Tư Lĩnh hung hăng nói với cô .
Đánh ! Một người như anh ta cũng muốn đánh lại Mục Lạc Anh này sao ? Tu thêm nghìn kiếp nữa đi .
Tặng cho hai mẹ con một nụ cười nham hiểm . Rồi rời khỏi .
Bốn mắt nhìn bóng lưng kiêu ngạo của cô , tay siết chặt thành nằm đấm . Nghiến răng ken két .
Tôi không tha cho cô đâu , Mục Lạc Anh.
Lâm Đàn nghĩ độc ác .
-Hôm nay , cô tới Phàm thị , không tỏ ra lo lắng gì cả , cô vẫn vậy , vẫn giữ cho bản thân thật bình tĩnh , ánh mắt có thể đốt cháy người nhìn . Một khí thế bức người , không hổ danh là vợ của tổng tài .
Một cô nhân viên nhìn thấy cô , không biết cô là ai liền đi ra mà kiếm chuyện . Do cô gái này chỉ mới vào thực tập nên không biết cô là chủ tịch mới . Cô ta chỉ biết chủ tịch Phàm thị là Mộ Tư Phàm .
Theo như cô quan sát , cô gái này ăn mặc khá là thiếu vải đi , hở trên hở dưới .Nhìn vào cái bảng tên treo lơ lửng trước ngực "Kiều Phỉ Phỉ , nhân viên thực tập". Mộ Tư Phàm anh có mắt nhìn thật đó.
Tên ngốc nào đó ở nhà không ngừng hắc xì .
Cô gái đó đứng ra , hung hăng chỉ tay vào mặt cô :"Này , cô là ai ? Trên mỗi nhân viên đều có bảng tên cho mình , cô thì không có muốn vào đây quyến rũ chủ tịch à".
Những nhân viên gần đó , không khỏi cầu may cho cô gái này , cư nhiên chặn đường kim chủ tịch , đã vậy còn chỉ tay vào mặt chủ tịch nữa .
Cô nhìn Kiều Phỉ Phỉ , nở một nụ cười khó đoán , ánh mắt như xuyên thấu cả người Kiều Phỉ Phỉ , nâng bàn tay trắng nõn của mình , cô cầm lấy cái bảng tên hình chữ nhật này, lạnh lùng nói :"Cô có biết , trong công ty người không cần đeo bảng tên là ai không?".
Câu hỏi thoáng nhẹ qua tai Kiều Phỉ Phỉ , hai tay Kiều Phỉ Phỉ run lên , nắm chặt vào nhau . Không lẽ cô gái này là Chủ tịch . Nhưng lúc đầu mình vào làm chính là do chủ tịch Phàm đích thân duyệt mà . Nghĩ vậy , Kiều Phỉ Phỉ nhìn cô , kiêu ngạo nói :"Tất nhiên là tôi biết , chỉ có chủ tịch mới không đeo , nhưng Phàm thị này là do chủ tịch Phàm quản lí , cô cũng chỉ là một tình nhân của anh ấy thôi , cô không biết à ! Tôi là do anh ấy đích thân duyệt vào làm đó !".
Ha ! Anh ta cư nhiên lại tuyển dụng cô ta như vậy !
"Tình nhân ! Cô tưởng ai cũng giống như cô , đừng tưởng được Tư Phàm trọng dụng liền lên mặt với tôi"_hai tay cô nâng cằm Kiều Phỉ Phỉ .
Kiều Phỉ Phỉ cau mày đau đớn , hất tay cô ra :"Cô thì khác gì tôi , gọi là Tư Phàm , làm tình nhân cũng không biết mất mặt ".
"Gọi chồng mình như vậy thì có gì sai sao ? Trợ lí Triệu"_cô quay sang nhìn Triệu Nặc Ân , anh ta là trợ lí đi theo Mộ Tư Phàm 20 mấy năm . Triệu Nặc Ân này rất giỏi về máy tính , dung mạo cũng khá ổn , không lạnh lùng như Mộ Tư Phàm , anh ta luôn mang sự dịu dàng và vui vẻ . Nên cũng khá nhiều cô gái trong công ty mê mẫn .
"Thưa chủ tịch không sai ạ "_Triệu Nặc Ân bước ra , nói .
Lời nói của Triệu Nặc Ân vô tình lọt vào tai Kiều Phỉ Phỉ . Cô ta là chủ tịch sao ? Mà còn vợ của anh ấy .
Cô nhìn Kiều Phỉ Phỉ , lạnh giọng nói :"Kiều Phỉ Phỉ chính thức bị đuổi ".
Triệu Nặc Ân không nhanh không chậm nói :"Vâng , tôi sẽ làm theo lời chủ tịch ".
Cô hài lòng mỉm cười , đi lướt ngang qua Kiều Phỉ Phỉ , nói đủ để Triệu Nặc Ân và cô ta nghe :"Nhớ trả cho cô ta tiền lương , đừng để cô ta ra ngoài loan tin nói Phàm thị là nơi nghèo đến mức không có tiền trả cho nhân viên"
Kiều Phỉ Phỉ giờ phút này mới hối hận vì việc làm lúc nãy của mình , quỳ xuống nắm lấy chân cô , khóc :"Chủ tịch , chủ tịch xin cô đừng đuổi tôi , do tôi sai tôi không nhìn ra chủ tịch , còn sỉ nhục cô tôi xin lỗi , nếu tôi mất đi việc làm này gia đình tôi sẽ lâm vào khó khăn , họ chỉ trông chờ vào tôi thôi".
Cô hất tay Kiều Phỉ Phỉ , chòm người xuống nhìn :"Cô cũng biết sợ sao?".
"Tôi sợ , tôi biết sai rồi".
"Cô có lúc cũng biết sai , nhưng tôi thì không thể nào nói rồi rút lại "_cô đứng dậy , bước đi .
Kiều Phỉ Phỉ nhìn theo , ánh mắt căm phẫn nhìn cô , hai tay siết chặt lại .
--------------
Updated 92 Episodes
Comments
Châu An
Mộ Nhiếp Chính said: chuẩn con dâu của bố
2021-09-17
1
Saothang Nguyen
Hay Hay tuyệt
2021-07-17
1
Hà GONATOURcom
mẹ nó lại con nhãi trà xanh
2021-07-09
1