Tại một nơi nào đó , không khí rất u ám , những cơn gió thổi khiến người ta rùng mình . Một người đàn ông đang ngồi , toát ra một sự nghiêm.nghị khiến người ta run sợ.
"Điều tra được gì?"_người đàn ông uy nghiêm nói .
"Vâng , thưa bang chủ , chỉ điều tra được tên và công việc của cô ấy . Còn lại thì không tra được gì nữa".
Mộ Nhiếp Chính suy tư một lát . Thật ra Mục Lạc Anh còn giấu Mộ gia này chuyện gì nữa . Chỉ cần là điều ông muốn thì dù cho bất cứ ai ông cũng tra ra được. Nhưng hôm nay cư nhiên lại như vậy . Thật khiến ông tò mò mà . Rồi Mục Lạc Anh là kẻ thù hay người nhà .
Lấy lại dáng vẻ uy nghiêm , Mộ Nhiếp Chính đốt một điếu thuốc , những làn khói bay khắp nơi , mắt nhắm nghiền lại,nói :" Cậu ra ngoài đi , còn về việc của Lạc Anh cứ tiếp tục điều tra , khi có thông tin gì thì báo cho ta ".
"Vâng"_người đàn ông cung kính nói ,chào Mộ Nhiếp Chính rồi rời đi .
Người đó là thuộc hạ thân cận nhất của ông , tên là Nhất Chỉ Tư . Một hacker nổi tiếng nhưng chưa ai có thể nhìn thấy mặt của cậu ta . Nhưng điều làm Mộ Nhiếp Chính phải suy nghĩ là còn một hacker khác , có thể nói là hơn Nhất Chỉ Tư rất nhiều . Trong vòng một năm , đã tiêu diệt sạch sẽ tất cả các tổ chức , các tập đoàn lớn . Đó là nhiệm vụ của một hacker .Người có thể làm cho Nhất Chỉ Tư phải kính phục chỉ có thể là hacker đó , người ta hay gọi là 'Bỉ Ngạn' .
Tại sao biết không? Vì người đó mỗi lần xâm nhập vào các tư liệu của họ , lấy đủ tất cả thông tin , khi biết mình thành công, người đó sẽ để lại hình ảnh là hoa bỉ ngạn.
Và tới bây giờ vẫn chưa có ai có thể là đối thủ của người đó , kể cả Nhất Chỉ Tư cũng phải đầu hàng .
Mộ Nhiếp Chính thật sự không mong người đó là Mục Lạc Anh .
-----
Phàm thị
Mục Lạc Anh đang ngồi xem tài liệu , bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên .
Số lạ !
Cô suy nghĩ một lát , quyết định bắt máy ,
"Alo".
"Chào cô"_đầu dây bên kia nói .
"Cô là ai ?".
Người đàn bà đó ngã người ra ghế , tay trái cầm ly rượu lắc nhẹ , rồi uống , trên môi vẫn nở một nụ cười quái dị:"Cô không cần biết tôi là ai , nhưng hơn hết tôi biết rất rõ về cô".
Người này không lẽ đã biết được mình là ai ? Mình đã xóa toàn bộ tư liệu về bản thân . Vậy mà !.
"Muốn gì?".
"Nào , nào cô Mục ,đừng tức giận chứ , tôi gọi cho cô chỉ muốn nói cho cô một chuyện , không biết cô có hứng thú không?".
"Chuyện gì ?"..
"Rất có khí phách , tôi rất thích".
"Đừng nhiều lời , nếu không tôi cúp máy ".
"Khoan nào , sao phải nóng giận , cô không muốn biết gì về tai nạn của chồng cô sao?".
Cô ta biết Tư Phàm !
"Địa điểm".
"Đường XY , tới đó cô sẽ thấy một căn nhà cứ đi vào đó sẽ gặp được tôi".
Cô không nói , cúp ngang máy làm cho đầu dây bên kia có phần tức giận . Nhanh chóng lái xe đến đó . Trong lòng cô lại dâng lên cảm giác kì lạ .
Trấn an bản thân lại , cô không thể để cho bản thân sợ hãi trước bất kì hoàn cảnh nào .
Đỗ xe trước căn nhà mà người đó nói , cô đi thẳng vào một tấm lưng kiên cường . Nhẹ nhàng đẩy cửa vào . Bên trong rất tối , chỉ có một chút ánh sáng qua khe cửa . Cô nghe tiếng bước chân ,và rồi 'Bịch' một cái .Cả thân thể kiên cường mà nhỏ nhắn của cô ngã xuống , mơ màng nhìn thấy đôi chân thon dài rất đẹp và rồi không chịu nổi nửa ngất đi .
Trong cơn mê , cô cảm nhận được họ đang mang cô đi , nhưng thật sự cô không được nửa rồi . Mệt quá ! Tư Phàm ước gì anh ở đây .
---"Rào rào".
Một làn nước lạnh buốt đổ vào người cô . Cảm nhận được cái lạnh , cô mơ màng tỉnh dậy . Hiện tại cô bị trói trên ghế, trước mặt là một người phụ nữ đeo mặt nạ và hai tên đàn ông cao to . Thoạt nhìn có thể thấy được một phần nếp nhăn .
Không một chút sợ hãi :"Các người là ai ?".
Người đàn bà đeo mặt nạ , nhếch môi , cầm lấy cằm cô:"Kiên cường đấy ! Nhưng tôi không thích điều đó".
"Tôi và bà có thù oán gì sao?".
"Chẳng có thù oán gì với tôi , nhưng cô có thù với chị tôi"
"Chị?".
"Đúng là Lâm Đàn".
"Là bà ta kêu cô bắt tôi , và muốn giết tôi".
"Bộp bộp bộp"_Từ ngoài cửa vang vào tiếng vỗ tay , Lâm Đàn lúc ẩn lúc hiện trước mắt cô . Gương mặt của bà ta hiện lên vẻ tà ác khiến người khác run sợ . Lâm Đàn ngồi vào ghế , mắt nhìn cô , nham hiểm nói :"Rất thông minh , nhưng tôi lại ghét sự thông mình đó của cô".
"Nếu dùng trí không thắng được tôi , lại đổi thành bạo lực , Lâm Đàn bà khiến tôi kinh tởm".
"Chát chát"_Lâm Đàn tức giận , đúng dậy vung tay đánh vào má cô . Khóe miệng hơi rỉ máu , hai má cũng đỏ lên.
Mục Lạc Anh cư nhiên lấy lưỡi mình liếm lấy máu trên miệng , như một con sói khát máu nhìn cô rất đáng sợ . Điều đó cũng làm cho Lâm Đàn và em.gái bà ta run lên , lùi lại vài bước .
Cô không quan tâm là họ đang nghĩ gì về cô ? Nhưng cô sẽ nhớ hai bạt tay này . Đôi mắt lạnh hẳn đi , không một cảm xúc :"Đừng để tôi thoát được , nếu không bà đừng mong mình sẽ có mặt trên đời này nữa".
Lâm Đàn cười lạnh với lời nói của Mục Lạc Anh , khinh bỉ:"Được tôi đợi cô".
Đoạn bà ta quay sang cô em gái của mình :"Lâm Nguyệt giao lại cho em".
"Chị cứ yên tâm".
Hai chị em nhà này đúng quả là rắn độc .
Lâm Đàn rời khỏi , Lâm Nguyệt cười nham hiểm , cầm lấy sợi roi được đặt sẵn trên bàn , đánh vào người cô .
Nhưng cô không hề cất một tiếng nào . Cắn chặt môi đến nỗi bậc máu nhiều hơn .
Lâm Nguyệt càng tức giận hơn trước thái độ này của Mục Lạc Anh . Mỗi lần đánh lại rất mạnh , vui vẻ nói :"Để tôi xem cô chịu đựng được bao lâu ".
Và rồi mười phút , hai mươi phút , ba mươi phút , Lâm Nguyệt không kiên nhẫn được với Mục Lạc Anh , đưa roi về cho hai người đàn ông cao to :"Hai người thay phiên đánh cho tôi , đánh đến khi nào mà cô ta chịu mở miệng thôi".
"Vâng "_hai người đàn ông đó nhận lấy , thích thú .
Và rồi họ thay phiên nhau đánh cô , máu trên người cũng tuôn ra không ít . Nhưng đổi lại cũng chỉ là sự kiên cường của cô .
Từng phút từng giây . Cô chỉ mong Tư Phàm cứu cô , nhưng anh ta làm gì biết cô đang ở đây . Anh ta cũng chỉ xem cô là một thứ gì đó yêu thích . Nước mắt của cô cư nhiên lại xuống , giọt nước mắt đau , buồn , vị mằn mặn như xát vào trái tim.của Mục Lạc Anh . Thật đau , đau thấu tâm cang !!
-------
Updated 92 Episodes
Comments
Diem Huong
Nữ 9 qua ngu rui
2022-01-25
0
latđat
đã ngốc thì làm sao cứu dc
2021-11-28
1
Thiên Bình
Bỉ Ngạn là c, tội cho c wa, số quá ư là khổ mà
2021-08-03
1