Hàn Dư trở về công ty của mình , ánh mắt dừng lại trên một tờ giấy .
Cẩn thận cầm lên xem , bỗng nhiên hai tay Hàn Dư xiết chặt lại , lấy điện thoại ra :"Tại sao chỉ có tên và nghề nghiệp".
Đầu dây bên kia có phần sợ hãi trước giọng nói của anh:"Tôi cũng không biết thưa chủ tịch , lúc điều tra tôi cũng thắc mắc nhưng vẫn không tra được gì nữa".
Hàn Dư tức giận cúp ngang , đôi mắt sắc bén nhìn vào tấm hình của cô :"Đại mỹ nhân , em là của tôi".
Lời nói của Hàn Dư mang đến cho người ta một cảm giác chiếm hữu rất cao .
---------
Lúc trở về Mộ gia , trong lòng cô không khỏi bồn chồn , hồi hộp .
Hôm nay Mộ gia hình như có khách , cô cũng không quan tâm lắm , bước vào .
Mộ Nhiếp Chính bảo cô lại , cô cũng thuận ý , ông Mộ vui vẻ nói :"Lạc Anh đây là bạn của ta Ngư Hủy Triết".
Cô cố gẳng nở một nụ cười tươi :"Chào ông , tôi là Lạc Anh là vợ của Tư Phàm".
Cô không hiểu vì sao nhìn người đàn ông này có chút quen thuộc . Cô cười lạnh , cô từ lâu đã không còn người thân rồi . Có lẽ vì vậy , nên mới có cảm giác muốn gia đình.
Cô cũng không náng lại , mệt mỏi nói :"Ba con xin lỗi , hôm nay con hơi mệt không thể trò chuyện cùng ba và ông Ngư đây".
"Không sao , không sao , con đi nghĩ ngơi đi , ta và mẹ kế con trò chuyện được rồi".
Cô im lặng , đi thẳng lên phòng . Nhìn thấy tên nào đó đang ngủ rất ngon . Tiến lại ngồi xuống giường , tay cô nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt của anh , chòm người xuống hôn nhẹ lên má một cái , rồi lại nói nhỏ vào tai anh:"Khi anh nhớ lại , liệu rằng anh còn xem em là vợ , mang đến cho em cảm giác được bảo vệ nữa không?.
Nếu rời xa nhau lại có thể mang đến hạnh phúc cho anh , thì em nguyện ý làm điều đó .
Cô nhìn ra ngoài , một bầu trời cao rộng . Nhưng cũng có bạn là sao , trăng , mây ...Còn cô , rồi lại chỉ có một mình.
----Đến nay , cô cũng đã ở Mộ gia được hai tháng rồi . Và tất nhiên cô cũng đã quen với việc có anh . Có thể nói tình cảm cô trao cho Mộ Tư Phàm rất nhiều và có thể nhiều hơn thế nữa .
Nói ra cũng hơi buồn cười , cô vào Mộ gia này chỉ để làm vợ hờ của Mộ Tư Phàm , vậy mà họ xem cô là gia đình của họ . Nếu một ngày Mộ Tư Phàm nhớ lại thì sao ? Câu hỏi này cứ mỗi đêm lại khiến cô phải suy nghĩ .
"Vợ , vợ suy nghĩ gì vậy?"_Mộ Tư Phàm ngồi dựa đầu vào vai cô , vừa đọc truyện vừa nói .
Cô dứt khỏi suy nghĩ , ánh mắt dịu dàng , :"Em đang nghĩ về anh".
Mộ Tư Phàm vui sướng , cười híp mắt , nụ cười ấm áp như nắng ban mai .
Cô ngắt nhẹ mũi anh , tặng cho anh một nụ hôn vào má . Anh đỏ mặt ngại ngùng , ấp úng nói :"Vợ , vợ thơm chồng cái nữa đi".
"Được voi đòi tiên".
"Vợ , chồng yêu vợ".
Lời nói lọt vào tai cô , lần này cô cười thật tươi . Dù biết đây chỉ là lời nói qua loa của anh . Nhưng cô sẽ khắc ghi câu nói này vào lòng . Cô cũng muốn nói với anh rằng"Em yêu anh".Muốn nói rồi lại thôi . Cứ để việc thuận theo tự nhiên đi .
"Trễ rồi , em đi làm đây"_cô bước xuống giường .
Mộ Tư Phàm nghe thế , hai tay nắm chặt tay cô , mắt rưng rưng :"Ở nhà với chồng đi vợ , vợ mà đi chồng buồn".
Tại sao anh ta lại có thể đáng yêu như vậy chứ !.
"Không được , nếu anh không để em đi , em sẽ giận anh".
Một khoảng trời im lặng .
"Sao không nói gì hết vậy?".
*Im lặng .
"Không chịu nói là em giận thật đấy!".
Tên nào đó không nhịn được nữa , buồn bã nói :"Thôi , vợ đi đi , nhưng phải có một điều kiện nha!".
"Nói đi".
"Thơm chồng"_anh chỉ tay vào má mình .
Cô chòm người hôm vào má anh , rồi rời khỏi .Trong lòng có chút ấm áp đến lạ .
-----------
Hôm nay ở Phàm thị có một cuộc họp quan trọng , nói vậy thôi chứ cô biết . Cuộc họp này đang nhắm vào cô . Muốn đối phó với Mục Lạc Anh cô , các người phải rèn luyện thêm .
Cô bước đi hiên ngang vào phòng , ngồi vào chiếc ghế quyền lực , đôi mắt lạnh lùng hẳn , giọng uy nghiêm nói:"Có ai nói cho tôi biết ,cuộc họp này bàn về vấn đề gì không?".
Mọi người có phần sợ hãi trước thái độ của cô , Mộ Tư Lĩnh đứng dậy , nhìn cô :"Thân là một chủ tịch , cô lại không biết cuộc họp này nói về việc gì , vậy có đáng làm chủ tịch nữa không?".
Lời nói vừa dứt , những tiếng bàn tán xôn xao , cô ghét nhất những người như vậy . Không tin vào bản thân , chỉ vì một câu nói liền rung lay .
Cô đập bàn một cái thật mạnh , cả gian phòng im lặng hẳn đi , cô hài lòng :"Nếu tổng giám đốc Mộ nói như vậy , thì ai có khả năng làm chủ tịch đây?".
Mộ Tư Lĩnh khó đoán nhìn cô , quả thật hắn không biết cop đang nghĩ gì và muốn làm gì , giữ bình tĩnh nói :"Là tôi".
"Hahahahaha , nghe thật nực cười , một người làm cho công ty tổn thất một khoảng tiền lớn như anh , đủ tư cách làm chủ tịch".
"Nếu mọi người không tin , thì xem cái này đi".
Cô quẳng ra một sắp tài liệu , trên đó ghi các khu xây dựng thất bại . Làm cho công ty tổn thất nghiêm trọng . Những người đó lại nhìn nhau .
Cô biết họ chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân . Chỉ cần tổn thất một khoảng nhỏ thôi cũng đủ khiến họ tiếc nuối rồi .
"Tổng giám đốc Mộ , việc này anh sẽ xử lí thế nào?".
"Tôi...tôi".
"Theo quy định của công ty , cậu phải đền bù lại khoảng tiền đó , và cắt chức nửa năm"_cô dứt khoát nói , nhìn xung quang nói tiếp :"Mọi người thấy thế nào".
"Nên cắt chức".
"Chủ tịch làm rất đúng".
..........
Cười lạnh một cái , lạnh lùng nói với Mộ Tư Lĩnh :"Cậu đồng ý chứ".
"Tùy cô"_Mộ Tư Lĩnh tức giận , đi lướt qua cô nói nhỏ:"Chị chờ đó , sẽ có ngày tôi làm cho chị thân bại danh liệt".
Cô cũng không tỏ ra sợ :"Tôi chờ cậu , em chồng ".
---------------
Updated 92 Episodes
Comments
bớt gáy lại anh ơi
2021-08-04
3
Thiên Bình
Haizz....bao h ck c mới nhớ lại đây
2021-08-03
1
Vẻ
❤️
2021-05-13
1