Trong đó có cả người được long khí phù hộ, tất nhiên không ai khác chính là hoàng đế hiện tại bây giờ.
Không thể làm gì thêm thiên lôi phách ba lần, tổng cộng 9 đạo sét đánh thẳng vào chiếc lá sau đó tĩnh, yên tĩnh rồi, mây tang đi, chiếc lá màu đỏ cũng biến mất nhưng mắt người thường sẽ không nhìn thấy, chiếc lá như bị triệu hoán ẩn hình nhập vào bụng một quả phụ, chính xác là chui vào trong trái tim của đứa bé trong bụng nữ nhân.
Đứa bé này đáng lẽ đã chết vào tháng thứ sáu lúc nữ nhân vẫn còn mang thai, nhưng nữ nhân lúc ấy bất tỉnh lại không biết, mà thay thế cho linh hồn chưa kịp ra đời của em bé là một linh hồn của người trưởng thành sống ở Ngân Lan Tinh hơn 30 năm, thế giới tinh tế với công nghệ hiện đại kỹ thuật cao.
Vô Nhã Xuyên ở thế giới tinh tế, cuộc sống tẻ nhạt, là cô nhi.
Lúc 5 tuổi được người trong tổ chức chọn lựa nhận nuôi, bắt đầu cuộc sống huấn luyện địa ngục, đạp lên vô số thi cốt cùng máu tươi của đồng bọn.
10 năm sau huấn luyện kết thúc, lúc đầu có 100 đứa trẻ từ 5 đến 7 tuổi được chọn, huấn luyện kết thúc chỉ còn 10 người đạt thành tích xuất sắc.
Vô Nhã Xuyên cùng những người khác bắt đầu được giao nhiệm vụ. Nhiệm vụ của một sát thủ là giết người, đương nhiên được giao nhiệm vụ cũng là giết người được chỉ định.
Không cảm xúc, vô tình là điều mà một sát thủ phải ghi tạc trong lòng và còn phải biến nó thành thói quen mới được.
Đi qua từng cái tinh cầu, sát từng nhân mạng như một việc vô cùng bình thường.
Bảng xếp hạng tổ chức sát thủ, Vô Nhã Xuyên đứng hàng 4 .
Thời gian tẻ nhạt trôi qua, ám sát, nghĩ ngơi rồi lại ám sát, Vô Nhã Xuyên luôn bình thường như vậy.
Cho tới khi gần 20 năm trôi qua Trùng tộc xâm lược Tinh vực, phá hủy cùng ăn mòn người của tổ chức, họ nhanh chóng lên phi thuyền rời khỏi Nhị Khúc Tinh, những người không kịp chạy theo đều phải đau khổ chém giết Trùng tộc.
Vô Nhã Xuyên tay cấm túi quần nhàn nhã nhìn Trùng tộc đen nghìn nghịt ở nơi xa đang nhanh chóng đến gần khoé miệng hơi mang nhu hòa ý cười.
Bên cạnh cậu đứng một nam nhân dáng người thon dài, mang kính viền vàng ngũ quan nhẹ nhàng làm người ta chỉ nhìn một cái liền sẽ có thiện cảm, trên người mặc áo blouse trắng.
Đây là sát thủ đứng số 1 của tổ chức, tuy là sát thủ nhưng nam nhân có nghề phụ là một bác sĩ khoa thần kinh cùng tâm lý trị liệu, có đôi khi sát thủ cũng cần giải một chút áp lực nếu không sẽ sinh bệnh.
"Tôi thấy cậu rất vui vẻ , phải không?", nam nhân liếc mắt nhìn Vô Nhã Xuyên lơ đãng hỏi.
"Ừm, là rất vui, chúng ta sắp được giải thoát khỏi cuộc sống tẻ nhạt này rồi, đúng không Vực ca?".
Vô Nhã Xuyên tâm tình tốt sẽ nói thêm vài chữ.
Nam nhân được gọi là Vực ca khẽ thở dài vỗ vỗ vai cậu nói,"Là cậu được giải thoát mới đúng, bệnh của cậu là hiếm thấy gần 20 năm tôi cũng không có nghĩ ra biện pháp giúp cậu được".
"Không có việc gì, em phải đi rồi, Vực ca bảo trọng".
Nói xong cũng không đợi nam nhân đáp lời, Vô Nhã Xuyên cứ như vậy từ trên cao dùng thân thể ngã xuống đi, trong tay có cơ giáp nhưng cậu không dùng mà trong tay cầm miếng ngọc bội hình chiếc lá đỏ mà cậu lấy được từ trong một lần ám sát kia, người nọ đưa cho cậu nói là vật gia truyền từ mấy đời chỉ xin cậu cho con gái vừa mới được 1 tuổi của ông ta một con đường sống.
Vô Nhã Xuyên cũng không biết như thế nào liền mơ hồ mà nhận lấy ngọc, đáp ứng ông ta, cuối cùng cậu cũng không có xử lý đứa bé mà đem nó để ở cửa cô nhi viện rồi rời đi.
Hôm nay cậu muốn được giải thoát, cầm ngọc bội đâm đầu vào biển sâu, chém giết điên cuồng, dù trên người có bao nhiêu vết thương Vô Nhã Xuyên cũng không có cảm giác gì cho nên cậu thật hung mãnh, bao nhiêu sở trường học được cậu đều sử dụng vài lần chặt chẽ khắc sâu trong linh hồn như bản năng.
Cho tới một con sâu cuối cùng chết đi, chung quanh Vô Nhã Xuyên đã là một thành tường hình sâu , mọi người còn sống ở Nhị Khúc Tinh nhìn cậu ánh mắt sợ hãi còn hơn cả gặp Trùng tộc bao vây.
Vực Ca vẫn đứng tại chỗ nhìn vì anh biết cậu đã sức tàn lực tẫn rồi.
Vô Nhã Xuyên khuôn mặt hơi ngẩn lên lộ ra nụ cười thoả mãn nhìn Vực ca môi mấp máy rồi ngã người ra sau nhìn bầu trời trong xanh trên cao nhắm mắt lại đi rồi.
Vực Ca hơi sững sờ sau đó chua sót mà cười, anh hiểu lời cuối cùng cậu nói ,"Em vui".
Vô Nhã Xuyên tưởng rằng mọi thứ đã kết thúc như vậy thôi.
Nhưng lúc cậu có cảm giác ấm áp, xung quanh như có nước bao phủ cậu lại không cảm thấy bị ngộp thở mà rất dễ chịu, đôi mắt cậu không thể mở ra, tạm thời cũng vô dụng những động tác khác cuối cùng là lại ngủ qua đi.
Updated 109 Episodes
Comments
sói vương 28
sói
2021-08-25
4
Catherine Wilson
hóng
2021-07-19
0
Lisa Là Hủ ღ [ON]
Hóng
2021-06-28
0