Bỏ chạy

Linh ơi, An nó gọi kìa.

- Mẹ kệ nó, con không nghe.

- Đi xuống mau lên, ai đời đi học về là vùng vùng vằng vằng lao vào trong phòng.

- ....

- Mày có xuống không hay để tao lên lôi cổ xuống.

Bị mẹ mắng, tôi hậm hực thay quần áo rồi đi xuống. Vừa đến dưới cầu thang tôi đã bắt gặp nụ cười rạng rỡ của Uyên. Hình ảnh hai người cười cười nói nói khiến tôi nhất thời sững lại.

- Bà làm sao vậy, tự nhiên giận dỗi?

- Chẳng sao cả. - Tôi lạnh nhạt đáp.

- Làm gì làm đi.

- Chẳng phải bà muốn làm kem sao?

- Tôi muốn? - Tôi tròn mắt nhìn cậu ta, ngay lập tức tru mỏ lên cãi lại : Rõ ràng là ông bảo ông làm kem cho tôi, giờ còn bảo tôi muốn. Hay ông trách tôi làm lỡ việc của hai người?

- Này, bà nói gì vậy, tôi với Uyên chỉ là bạn.

- Ừ, bây giờ là bạn nhưng ông có chắc tương lai hai người vẫn chỉ là bạn không?

Tôi tức giận quát lớn. Đột nhiên cảm thấy những xúc cảm trước đó thật là lạ lùng. Trước giờ tôi vốn là đứa nóng nảy, không chịu nhịn nhục bất cứ điều gì, tuy nhiên cái mà má tôi gọi là bồng bột của tôi đều có lí do cả. Tôi không phản đối hai người là bạn, nhưng thái độ cả hai dành cho nhau liệu giống bạn bè chỗ nào? Trên tình bạn dưới tình yêu hay gì?

- Linh, bà... bàđừng như vậy, tôi xin lỗi, tôi sẽ không gần Hoàng An như vậy nữa, bà với An đừng cãi nhau nữa.

Phương Uyên hai má đỏ ửng lên, nước mắt rủ xuống, cái dáng điệu " lê hoa đái vũ " khiến ai nhìn cũng thương. Vừa nói cậu ta vừa nắm lấy tay tôi nhưng bị tôi hất đi ngay lập tức.

- Tô... tôi xin lỗi mà

Nói rồi cậu ta đưa tay lên lau nước mắt, vùng chạy ra ngoài. Hoàng An nắm lấy tay Uyên nhưng không kịp, hắn ngập ngà ngập ngừng quay lại nhìn tôi không nói gì cả, ngay tức khắc liền chạy ra ngoài đuổi theo Uyên.

Tôi chết lặng chôn chân đứng đó. Chẳng lẽ tôi muốn hai người họ xa nhau một chút cũng là sai sao? Chẳng lẽ tôi lại là người ghen tuông, ích kỉ đến như vậy? Trong mắt cậu ta, Hạ Phương Uyên dịu dàng, yếu đuối, vậy còn tôi thì sao? Cục cằn, thô lỗ ư? Tôi chưa từng muốn như vậy... nhưng không hiểu... không hiểu sao, mỗi lần thấy An và Uyên nhìn nhau đầy trìu mến tôi lại mất khống chế tới như vậy.

Tôi muốn xin lỗi họ, tuy nhiên trong cơn uất ức, tôi đã chạy vù lên phòng đấm thật mạnh vô tường cho hả giận.

- Đáng chết, Đỗ Hoàng An đáng chết, bà đấm chết mày.

- ....

***

Hơn 1 tiếng đồng hồ trôi qua, tôi mệt lả nằm lăn ra giường. Hai mắt tôi chăm chăm nhìn bầu trời sao hắn làm cho tôi trước mắt. Nghĩ lại tất cả mọi thứ, tôi bỗng nhận ra đây là lần đầu tiên An với tôi cãi nhau như vậy... lần đầu tiên tôi phải nếm trải cảm giác uất nghẹn nhưng chẳng thể nói ra.

***

Sáng hôm sau, tôi dậy thật sớm, mà có ngủ đâu đòi " dậy sớm". Hai mắt cứ thao láo, thao láo trằn trọc cả đêm. Kì lạ là sáng nay tôi chẳng thấy cậu ta qua gọi tôi ăn sáng cả. Xuống dưới bếp thì chỉ thấy mẹ tôi đang hì hục cơm nước.Trông thấy tôi, mẹ cười lên nắc nẻ.

- Nay dậy sớm thế. Hôm qua chắc cãi nhau với thằng An, nhớ nó quá không ngủ được chứ gì. Ôi dào tuổi trẻ, không trải qua vài cuộc cãi vã thì không thể gọi là tình yêu đâu.

Tôi lặng yên nghe mẹ nói, được một lát liền tỏ ra vẻ không quan tâm :

- Con chẳng thèm nhớ nó.

- Rồi, đi đánh răng rửa mặt xong lên ăn cơm.

- Vâng, mà con không ăn sáng đâu, bố mẹ ăn đi.

Vừa nói tôi vừa trượt tay đi xuống dọc theo cầu thang, má nhìn tôi một lát rồi không nói gì. Hơn ba mưoi phút sau, tôi vào nhà kho lục đục lôi ra cái xe đạp cũ. " Từ hồi cậu ta đưa tao đi học, tao không dùng tới mày, ai dè bây giờ cậu ta có người khác nên mày lại phải đi cùng tao ". Tôi tự nhủ với chiếc xe đạp, tiếc thay nó cũng chỉ là vật vô tri vô giác.

Sáng thứ bảy tờ mờ sương thu. Sương giăng giăng trước mặt như báo hiệu những ngày cuối hạ đang dần trôi. Lá vàng trút lả tả xuống lòng được, vài ba tiếng chổi xương loẹt quẹt vang lên.

- Bác ơi, cho cháu một ổ bánh mì.

Tôi dừng xe lại bên cạnh quán ăn trước cổng trường để mua đồ ăn sáng. Sẽ chẳng có gì nếu tôi không nhìn vào bên trong : Hoàng An và Phương Uyên miệng nói miệng cười cùng nhau ăn sáng. Mặt tôi tối sầm lại, không hiện ra cảm xúc, tay nhanh chóng nhét ổ bánh mì vào cặp lao vù vù vào trong trường.

Sáng sớm tờ mờ hơi sương, trường vẫn chưa có nhiều người. Tôi cố gặng chạy thật nhanh lên lớp, mặt nặng mày nhẹ, tay bóp chặt ổ bánh mì mà coi đó là hai người họ rồi nhai ngấu nghiến.

" Tạch " một tiếng, đèn điện trong lớp bật lên sáng choang làm tôi giật mình. Cứ nghĩ là cậu ta lên đây xin lỗi tôi nhưng khi trông thấy người trước mắt tôi là thằng Nam tôi càng thêm bực mình.

- Ô, nay đến sớm thế. - Nam cười tươi rói ung dung tiến lại. Trước thái độ đó, tôi vẫnngậm câm không đáp lời, thấy tôi im re, hắn đến chỗ tôi trầm ngâm nhìn tôi một lát.

- Tay bà sao vậy? - Nam hỏi

Tôi đưa mắt xuống nhìn. Các ngón tay của tôi tím đỏ, sưng tấy lên từ bao giờ, vài ngón còn bị xước chảy chút máu. Chắc do hôm qua quạo quá nên đấm hơi mạnh, mà cũng tại hắn ta nhắc nên giờ tôi mới thấy đau, tôi buông ổ bánh mì xuống gào họng lên.

- Bà làm sao đấy, sao tự dưng khóc. - Nam hoảng hốt, lúng túng lau nước mắt cho tôi.

- Tại ông, tại ông cả, nhắc đến ngón tay tôi làm gì cho nó thấy đau.

- Bộ lúc bà làm ngón tay bà ra vầy bà không đau à?

- Không!!!

Tôi tặc lưỡi khẳng định chắc nịch rồi len lén nhìn cậu ta. Ngọc Nam trầm mặc chẳng nói gì cả, lát sau tôi chỉ thấy hắn quay đi rồi ném xuống chỗ tôi một bọc ni - lông

- Cho bà.

Hot

Comments

Nishikawa Miyuri

Nishikawa Miyuri

n8 màu máu xuất hiện

2021-05-08

13

Thuần Ái(๑˘︶˘๑)

Thuần Ái(๑˘︶˘๑)

Tới đoạn🥥lòng chưa:)) Ngược nam chính đi nào:)))

2021-05-07

20

Toàn bộ
Chapter
1 Tiếng sét ái tình
2 Ngôn tình hay ngôn lù?
3 Đính ước
4 Bà ghen à?
5 Bất an
6 Chỗ ngồi
7 Bỏ chạy
8 Vấn đề về máu
9 Người anh hai crush
10 Đánh ghen hộ mày.
11 Xin lỗi? Tôi chẳng cần
12 Lần thứ hai rơi nước mắt.
13 Cảm giác chua chua
14 Đúng! Chúng tôi chia tay rồi.
15 Lên nòng cho súng
16 Tình yêu không có lỗi
17 Bị từ chối
18 Ngoại khóa
19 Huệ
20 Đồ đê tiện Ngọc Nam
21 Hôn ước ghi tên tôi!
22 Bị trượt chân
23 Suy đoán
24 Bị phát hiện
25 Con tin
26 Pha chơi ngu cuối cùng
27 Bà lại ghen à?
28 Điều gì đó mờ ám
29 Thật sự là bạn sao?
30 Cố chấp tới đáng thương
31 Giấc mơ lạ...
32 Quyết định cuối cùng
33 Ngàn đau thương, tuyệt vọng
34 Có hứng thú đánh cược thêm lần nữa.
35 Cậu ta chỉ còn nhớ mình cô
36 Tôi tên Hoàng Khánh Linh
37 Không ai có tư cách xóa đi tất cả.
38 Cậu ta có đi tìm tôi như vậy không nhỉ?
39 Có thất vọng lắm không?
40 Vì Phương Uyên
41 Kể tôi nghe được không?
42 Làm khó Phương Uyên
43 Cho dù nhớ lại tôi cũng không quen cô
44 Tôi cũng phải ghen tị.
45 Nghịch ngu suýt thì chết!
46 Người yêu cũ
47 Liệu cậu ta có phát hiện ra?
48 Luyện tập
49 Sập bẫy
50 Sẽ một ngày tôi khiến cậu hối hận
51 Giọng nói bí ẩn
52 Chào em, anh là Nguyễn Hạ Vũ
53 Anh còn là ...
54 Ngu vẫn hoàn ngu
55 Kẻ bị tổn thương lại muốn tổn thương thêm người khác
56 28 Tết
57 Lễ hội
58 Đi chơi hội
59 Yêu màu hồng, ghét sự giả dối
60 Đổ thêm dầu vào lửa
61 Trăng trong nước
62 Anh chờ em
63 Sinh nhật.
64 Nhục!
65 Nhật kí
66 Cậu không khóc à?
67 Hôn ước thì phải làm sao?
68 Giả mất trí.
69 Nghi ngờ
70 Không phải giả vờ nữa!
71 Trùm trường comeback
72 Trao đổi học sinh
73 Đi học muộn
74 Dằn mặt
75 Chơi khăm
76 Cô giả mất trí đúng không?
77 Camera
78 Hủy đi!
79 Ai rồi cũng khác Không còn khờ thì ác
80 Bóng đò
81 Thi loại.
82 Công bố kết quả
83 Nhiều khi có những thứ vốn phù hợp mà lại không thể hợp cũng không thể tương ứng
84 48/50
85 Bảy năm sau
86 Cầu hôn
87 Do dự.
88 Đi rồi... phải trở về
89 Quên rồi!
90 Không ngon tao làm ba tụi mầy
91 Cô cút ra
92 Nhận nuôi
93 Hãy tha cho nó
94 Sự thật vén màn 1
95 Sự thật vén màn 2
96 Sự thật vén màn 3
97 Chúng ta... làm lành được không?
98 Kết truyện 1
99 Ngoại truyện 1: Kết 2
100 CHÍNH THỨC : Ra mắt phần 2 - Nhắm Mắt Lại Để Thấy Bình Yên
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Tiếng sét ái tình
2
Ngôn tình hay ngôn lù?
3
Đính ước
4
Bà ghen à?
5
Bất an
6
Chỗ ngồi
7
Bỏ chạy
8
Vấn đề về máu
9
Người anh hai crush
10
Đánh ghen hộ mày.
11
Xin lỗi? Tôi chẳng cần
12
Lần thứ hai rơi nước mắt.
13
Cảm giác chua chua
14
Đúng! Chúng tôi chia tay rồi.
15
Lên nòng cho súng
16
Tình yêu không có lỗi
17
Bị từ chối
18
Ngoại khóa
19
Huệ
20
Đồ đê tiện Ngọc Nam
21
Hôn ước ghi tên tôi!
22
Bị trượt chân
23
Suy đoán
24
Bị phát hiện
25
Con tin
26
Pha chơi ngu cuối cùng
27
Bà lại ghen à?
28
Điều gì đó mờ ám
29
Thật sự là bạn sao?
30
Cố chấp tới đáng thương
31
Giấc mơ lạ...
32
Quyết định cuối cùng
33
Ngàn đau thương, tuyệt vọng
34
Có hứng thú đánh cược thêm lần nữa.
35
Cậu ta chỉ còn nhớ mình cô
36
Tôi tên Hoàng Khánh Linh
37
Không ai có tư cách xóa đi tất cả.
38
Cậu ta có đi tìm tôi như vậy không nhỉ?
39
Có thất vọng lắm không?
40
Vì Phương Uyên
41
Kể tôi nghe được không?
42
Làm khó Phương Uyên
43
Cho dù nhớ lại tôi cũng không quen cô
44
Tôi cũng phải ghen tị.
45
Nghịch ngu suýt thì chết!
46
Người yêu cũ
47
Liệu cậu ta có phát hiện ra?
48
Luyện tập
49
Sập bẫy
50
Sẽ một ngày tôi khiến cậu hối hận
51
Giọng nói bí ẩn
52
Chào em, anh là Nguyễn Hạ Vũ
53
Anh còn là ...
54
Ngu vẫn hoàn ngu
55
Kẻ bị tổn thương lại muốn tổn thương thêm người khác
56
28 Tết
57
Lễ hội
58
Đi chơi hội
59
Yêu màu hồng, ghét sự giả dối
60
Đổ thêm dầu vào lửa
61
Trăng trong nước
62
Anh chờ em
63
Sinh nhật.
64
Nhục!
65
Nhật kí
66
Cậu không khóc à?
67
Hôn ước thì phải làm sao?
68
Giả mất trí.
69
Nghi ngờ
70
Không phải giả vờ nữa!
71
Trùm trường comeback
72
Trao đổi học sinh
73
Đi học muộn
74
Dằn mặt
75
Chơi khăm
76
Cô giả mất trí đúng không?
77
Camera
78
Hủy đi!
79
Ai rồi cũng khác Không còn khờ thì ác
80
Bóng đò
81
Thi loại.
82
Công bố kết quả
83
Nhiều khi có những thứ vốn phù hợp mà lại không thể hợp cũng không thể tương ứng
84
48/50
85
Bảy năm sau
86
Cầu hôn
87
Do dự.
88
Đi rồi... phải trở về
89
Quên rồi!
90
Không ngon tao làm ba tụi mầy
91
Cô cút ra
92
Nhận nuôi
93
Hãy tha cho nó
94
Sự thật vén màn 1
95
Sự thật vén màn 2
96
Sự thật vén màn 3
97
Chúng ta... làm lành được không?
98
Kết truyện 1
99
Ngoại truyện 1: Kết 2
100
CHÍNH THỨC : Ra mắt phần 2 - Nhắm Mắt Lại Để Thấy Bình Yên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play